Chương trước
Chương sau
1895
- Nói như thế nào đây… tôi đối với hắn vẫn tương đối hiểu rõ, nhưng lòng người thì khó dò, không thể nào nói đúng chắc là hiểu rõ người này trăm phần trăm, hơn nữa tôi cùng hắn cũng không có công tác cùng một chỗ cộng sự với hắn, cũng chính là tôi mỗi khi đến thành phố Bạch Sơn thì gặp mặt, ăn một bữa cơm mà thôi .
Đinh Trường Sinh nói ra.
Có thể nói, Đinh Trường Sinh đánh giá về quan hệ mình và Kha Tử Hoa vẫn tương đối là đúng trọng tâm đấy, không có qche giấu gì nhiều, vì vậy Tề Nhất Hàng cũng tìm không ra cái khe hở gì ….
-Vậy cậu cảm thấy buổi sáng này, những người này đến từ đâu và là nhận từ người nào sai khiến?
Tề Nhất Hàng rất giỏi về nắm bắt lấy mấu chốt của vấn đề, trong suy nghĩ của hắn xem ra, buổi sáng chuyện này không có đơn giản như vậy, đây là sợ bị vạch trần chuyện Trần San bị hại.
-Nhất định là có người không muốn để cho chúng ta biết rõ chiếc xe tải này che giấu bí mật, như vậy suy tính ra, rất có thể là đó chính là hung thủ, nhưng là bọn chúng lại không nghĩ tới, làm như vậy không phải là thúc đẩy nhanh hơn bại lộ chuyện của bọn chúng sao?
Đinh Trường Sinh đối với chuyện này cũng vẫn luôn là rất nghi hoặc, người hơi có chút đầu óc thì sẽ không phải làm như vậy, ít nhất chuyện này không nên hoài nghi đến Kha Tử Hoa, nếu Kha Tử Hoa muốn làm chuyện này, sẽ không lưu lại kẽ hở rõ ràng như vậy.
-Do đó dám côn đồ này nhất định phải nghiêm tra, tôi đối với Kha cục trưởng này không an tâm, cứ như vậy đi, chúng ta đi đền thành ủy, tôi muốn gặp Đường bí thư .
Tề Nhất Hàng nói được thì làm được, lập tức phân phó Đinh Trường Sinh đi đến thành ủy, hắn lo lắng những người này nếu như dám gϊếŧ người, như vậy ai mà biết được sẽ còn làm ra những chuyện gì, thật đúng là không nhất định đây.
Tề Nhất Hàng là lãnh đạo, Đinh Trường Sinh thì vừa tới ban kỷ luật thanh tra, đối với trình tự xử lý án của ban kỷ luật thanh tra vẫn chưa có quen thuộc, vì vậy Đinh Trường Sinh vẫn luôn thu liễm lấy bản tính mình, dựa theo suy nghĩ thì nhiều mà nói thì ít, hơn nữa Đinh Trường Sinh cũng không phải là người có quyết định toàn cục, vì vậy không cần phải lê la khắp nơi gây thù hằn, bản thân hắn vốn đến ban kỷ luật thanh tra chính là bị buộc bất đắc dĩ, vì thế hắn cũng không muốn xuất hiện nhiều.
Thế nhưng Đinh Trường Sinh muốn mình ít xuất hiện cũng không được, vừa vào cửa thì đã bị Đường Bính Khôn nhận ra, Tề Nhất Hàng ngược lại là đã trở thành vai phụ.
-La Bàn Hạ có nói về chuyện của cậu, tôi nghe như sấm bên tai a, nói thật kinh tế của khu đang phát triển Hồ Châu để cho chúng ta đều phải ngước mắt nhìn, năm nay ở đây tăng tốc nhanh nhất cũng sợ sẽ là bị Hồ Châu đoạt đi, tôi đã cùng Bàn Hạ trao đổi qua việc này, cậu có công rất lớn trong chuyện này a .
Đường Bính Khôn vừa nhìn thấy Đinh Trường Sinh liền nhận ra hắn đã đến, còn trong ấn tượng Đinh Trường Sinh, hình như là đã có một lần theo chân Trọng Hải tới thành ủy, chỉ là một lần gặp mặt nên không nhớ rõ, Đường Bính Khôn thì vừa thấy mặt đã liền kêu ra tên của mình, sợ đây là lấy được tin tức theo từ con đường khác đây này.
-Đường bí thư quá khen, La bí thư đánh giá cháu cao như vậy, cháu không dám nhận rồi, đó cũng là vì công tác..À… Đường bí thư, Tề chủ nhiệm có việc muốn nói .
Đinh Trường Sinh vội vàng đem Tề Nhất Hàng đẩy ra.
- Tề chủ nhiệm, cậu tới Bạch Sơn không chỉ một lần rồi..Ai dà…tôi thật sự là sợ mỗi lần cậu tới đây đấy, nhưng mà tôi lại ngóng trông cậu tới, thứ nhất, chỉ rõ ra chỗ này của tôi có chuyện xấu, nhưng mà nếu cậu không đến, những thứ chuyện xấu này, sẽ là không biết hư hỏng cho tới khi nào, thật mâu thuẩn a, ngồi đi, mời ngồi .
Đường Bính Khôn khẽ vươn tay, đem Đinh Trường Sinh cùng Tề Nhất Hàng lui qua ngồi trên ghế sa lon.
-Đường bí thư, chuyện là như vầy, có chút khẩn cấp, vậy trước tiên nói về sự tình này đi..
Tề Nhất Hàng liền đem chuyện đã xảy ra buổi sáng nói qua, Đường Bính Khôn lông mày theo Tề Nhất Hàng nói dần dần ngưng tụ khó chịu.
-Có chuyện này sao?
Đường Bính Khôn rõ ràng giật mình, điều này làm cho Tề Nhất Hàng cũng thở phào một hơi, nếu như Đường Bính Khôn đối với chuyện này thái độ mơ hồ, như vậy chuyện này sẽ không dễ làm rồi, cũng may là Đường Bính Khôn thái độ rất rõ ràng, lúc này ông liền bảo cho thư ký cho gọi điện thoại cho cục công an thành phố, bảo lãnh đạo cục công an lập tức đến ngay thành ủy.
Bất kể thế nào nói, nếu như bí thư thành ủy chú ý đến vụ án này rồi, có thể nói Tề Nhất Hàng tại Bạch Sơn quan hệ hữu dụng nhất dĩ nhiên là sử dụng hết, phần còn lại cũng chỉ là chờ tin tức, dù sao bọn họ là ban kỷ luật thanh tra, chứ không phải là cục công an, không có khả năng mọi chuyện đều được tham dự vào.
Kha Tử Hoa căm tức chính là, hắn rõ ràng đã sắp xếp xong xuôi hết thảy, nhưng vẫn bị bí thư thành ủy xách qua nói cho một trận giáo huấn, vì vậy, vừa ra khỏi đại viện thành ủy, liền gọi điện thoại cho Đinh Trường Sinh.
-Nhị Cẩu, đến cùng là cậu có ý tứ gì a? Tôi đều dựa theo yêu cầu của các người sắp xếp xong xuôi, cũng đang bắt đầu thẩm tra bọn chúng rồi, các người lại đem chuyện này báo lên bí thư thành ủy, cái này tốt rồi...
Kha Tử Hoa tức giận, nói ra.
-Ài, anh biết rất rõ ràng chuyện này không phải là tôi chủ đạo đấy, anh có bản lĩnh thì cứ gọi cho lãnh đạo của tôi hỏi thử xem, còn nhóm người kia có tin tức gì chưa vậy?
- Chưa có, chờ đi.. .
Kha Tử Hoa biết rõ Đinh Trường Sinh nói rất đúng sự thật, nhưng mà trong nội tâm chính là nghẹn lấy một cỗ tức giận đến.
-Cứ như vậy đi, tôi đến trong cục tìm anh, thuận tiện nhìn xem đám người này đến cùng có bối cảnh gì, Tử Hoa, tốt nhất là anh đem việc này làm cho tốt, trên tỉnh kỷ ủy đối với chuyện này rất chú ý, ngàn vạn không được để xảy ra sự cố gì đấy.. .
Đinh Trường Sinh coi như là cho Kha Tử Hoa rỏ ràng chút chuyện lọt đáy, đây cũng là hạn độ lớn nhất hắn để lộ ra tin tức.
Kha Tử Hoa vốn không muốn đáp ứng Đinh Trường Sinh, nhưng mà nghĩ tới Đinh Trường Sinh đến xem thẩm tra cũng tốt, ít nhất cũng có thể để cho Tề chủ nhiệm kia yên tâm, bởi vì hắn đã nhìn ra, người kia cũng không dễ chọc..
Đinh Trường Sinh hướng Tề Nhất Hàng nói rõ tình huống, Tề Nhất Hàng ngược rất tán thành Đinh Trường Sinh làm như vậy, mau chóng thăm dò tình huống cũng tốt, miễn đừng như là mù lòa chỉ sờ soạng không biết hướng đến ở đâu, nói không chừng Trần San chết cũng là vì điều tra ra phương hướng.
Đinh Trường Sinh đến cục công an thành phố, thì Kha Tử Hoa đã quay trở lại cục công an thành phố rồi, chỉ là làm cho Đinh Trường Sinh không nghĩ tới chính là trong thang lại gặp một người quen.
-Đinh Trấn Trưởng..
Đinh Trường Sinh vừa tiến vào thang máy, vừa xoay người hướng phía cửa thang máy đứng vững, thì hắn chứng kiến bên trong có một cô gái mặc cảnh phục cảnh sát, vì vậy hắn tựa đứng ở cửa ra vào, cũng là để tránh hiềm nghi.
Lúc bắt đầu Đinh Trường Sinh còn tưởng rằng là nghe lầm, xưng hô thế này với hắn mà nói, bây giờ thật đúng là lạ lẫm rồi, liền xoay người nhìn về phía sau lưng chính là nữ cảnh sát kia.
-Đinh Trấn Trưởng, thật là anh rồi, tôi cứ tưởng rằng mình đã nhìn lầm, anh tại sao lại đến ở chỗ này ?
Nữ cảnh sát gặp Đinh Trường Sinh xoay người lại, nhìn qua quả nhiên là Đinh Trường Sinh, không khỏi vui vẻ lên..
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.