Chương trước
Chương sau
Tuy rằng Đinh Trường Sinh phát hiện ra điểm này, nhưng lại không có nói với Kha Tử Hoa, hắn ý định ngày mai đi đến bãi đỗ xe nhìn xem tình huống rồi hãy nói, nếu quả thật có người động tay động chân về chuyện này, như vậy tại trên đường cao tốc xe chạy tốc độ cao, chỉ cần xe hơi chạy phía sau xe tải tầm từ ba mươi mét, phía trước chiếc xe vận tải thắng gấp, thì từ đằng sau xe hơi sẽ chắc chắn đâm vào đuôi xe tải ..

-Thế nào, có phát hiện gì không?

Kha Tử Hoa nhìn thấy Đinh Trường Sinh chăm chú nhìn xem không nói chuyện, liền hỏi.

-Nhìn xem cũng không thấy ra được gì, tôi cũng không phải là cảnh sát giao thông. ..

Đinh Trường Sinh nói qua loa.

-Ha ha, việc này là việc của cảnh sát giao thông, tôi nhìn cũng không biết gì.

-Ừ, coi như là sống chết có số đi, đằng nào cũng chết rồi, việc này không có biện pháp khác.. .
Đinh Trường Sinh thở dài nói.

-Được rồi, không nói đến những thứ này nữa, thế nào…lần này tới Bạch Sơn, chắc phải ở vài ngày, chỗ Phó lão sư mà cậu không ghé thăm, nói cách khác thì coi chừng người ta tìm người khác đấy.

Kha Tử Hoa nhìn xem chung quanh, dị thường bỉ ổi cười nói.

Đinh Trường Sinh trong nội tâm rùng mình, Phó Phẩm Ngàn chuyện của mình thì Kha Tử Hoa cùng Thành Công biết rõ, thời điểm này Kha Tử Hoa lấy việc này nói ra để làm gì vậy? Là đang dò xét mình vẫn còn mối quan hệ đó hay là uy hϊếp mình đây?

Đinh Trường Sinh liếc nhìn Kha Tử Hoa, cái gì cũng không nói.

Kha Tử Hoa cũng biết lời này không thể nói lời, nhưng mình đã nói ra rồi, vì vậy liền giả vờ đứng lên đi gọi món ăn.

Trận này uống rượu đến nửa đêm mới tản ra, lái xe của Kha Tử Hoa tới đón, Đinh Trường Sinh thì trực tiếp về tới nơi đóng quân ban kỷ luật thanh tra, không nghĩ tới Tề Nhất Hàng vẫn còn chưa ngủ, hắn đang chờ Đinh Trường Sinh đây.
-Tề chủ nhiệm, anh chưa ngủ à..

Đinh Trường Sinh say khướt tiến vào cổng, nhìn qua Tề Nhất Hàng đang ngồi trong sân, nói ra.

-Ngủ không được, cậu chưa có trở về, tôi cũng lo lắng, sự tình Trần San làm cho trong lòng tôi còn sợ hãi, vì vậy phải đợi cậu trở về.

Tề Nhất Hàng theo trên bên cạnh bàn nhỏ cầm một chai nước khoáng đưa cho Đinh Trường Sinh, nói ra.

Vô luận Tề Nhất Hàng nói là thật hay giả, nhưng cũng làm cho Đinh Trường Sinh cảm thấy cảm động, vì vậy hắn ngồi xuống ở bên cạnh Tề Nhất Hàng.

-Uống với ai uống vậy?

-Phó cục trưởng cục công an thành phố phó Kha Tử Hoa, hắn trước kia là đồng họ cvới tôi tại trường huấn luyện cảnh sát, hiện giờ là bạn bè thân thiết của chủ tịch thành phố Thành Thiên Hạc, bối cảnh rất sâu

Đinh Trường Sinh uống một hớp, nói ra...
-Có nghe được cái gì không?

-Những thứ khác cũng không có gì, ngày mai tôi muốn đi nhìn xem chiếc xe tải mà Trần San đụng phải, anh đã đến hiện trường nhìn rồi, anh có lưu ý phía sau chiếc xe tải kia, có dấu vết trước đó xe có cái cản sau không? Tôi theo trên tấm ảnh không nhìn ra, tôi e rằng có người đạo diễn ra vụ này .

Đinh Trường Sinh giải thích nói.

Tề Nhất Hàng sững sờ, hắn thật không có chú ý đến điểm này, nghĩ tới đây, hắn nhìn Đinh Trường Sinh, không khỏi có chút bội phục, tiểu tử này tư duy thật đúng là khác với người bình thường, đại bộ phận người có tư duy thì điều cho rằng chịu tông vào đuôi xe đang chạy trước, thì là xe phía sau phải chịu toàn bộ trách nhiệm, nhưng mà không có ai để mắt đến là tình hình chiếc xe chạy phía trước như thế nào…
-Ngày mai tôi cùng đi với cậu .

Tề Nhất Hàng nói ra.

……………………………………………………………………………………

Thành Công mặc dù không có tham dự uống rượu đêm nay, nhưng mà hắn ở trong nhà cũng không thoải mái, hắn vẫn luôn đang đợi tin tức Kha Tử Hoa, không biết gia hỏa này cùng Đinh Trường Sinh nói chuyện thế nào rồi?

Đối với Thành Công mà nói, quan hệ hắn và Đinh Trường Sinh vẫn luôn phi thường tốt, có thể nói không có bất kỳ xung đột lợi ích gì cả, nhất là từ khi Đinh Trường Sinh đến Hồ Châu, Thành Công vẫn luôn cho rằng đời này mình cùng Đinh Trường Sinh sẽ không có bất cứ xung đột lợi ích nào rồi, nào ngờ được tiểu tử này đã đến tỉnh kỷ ủy, mà cha của mình lại làm ra nhiều xì căng đan như vậy, lần này chắc là thật sự sẽ cùng Đinh Trường Sinh gạch lên rồi.
Trên xe Kha Tử Hoa giả bộ say như chết, khi đến bên ngoài biệt thự của Thành Công, hắn đẩy cửa xe ra xuống xe, rất là tỉnh táo, một chút cũng không có gì là bộ dáng say rượu, ngược lại là Đinh Trường Sinh thì đã say, quay trở về một chút liền đi ngủ.

-Đến, uống trà.

Thành Công nhìn thấy Kha Tử Hoa tiến đến, rót chén trà đưa cho hắn.

-Thành Công, tiểu tử này càng ngày càng giảo hoạt, cái gì cũng không chịu nói ra, nhưng mà có thể khẳng định là bọn họ lần này còn đến là vì phía Tôn Truyền Hà đấy, nhưng mà trong tay cũng không có bao nhiêu chứng cứ gì.

-Chuyện nằm trong dự liệu, Đinh Trường Sinh dạo này hắn ra sao rồi..

Thành Công cười hỏi.

-Vẫn là cái bộ dạng đó, bất quá càng thêm giảo hoạt, không có giống như trước kia đâu.. .

Kha Tử Hoa sờ sờ đầu nói ra.

-Cậu không biết rõ, tiểu tử này tuy tuổi không lớn, nhưng mà tâm nhãn thật đúng là thâm sâu, công ty của chúng ta tại Hồ Châu đã bắt đầu xây dựng rồi, tôi thực sự không muốn cùng hắn là địch, nhưng chuyện này quan hệ đến cha của tôi, tôi không thể không quản, Tử Hoa…nếu đến lúc đó, cậu có thể xuống tay với hắn không vậy?
Thành Công nhìn chằm chằm vào ánh mắt Kha Tử Hoa, hỏi.

-Thành Công, anh nói cái gì vậy, tôi cùng hắn có biết bao nhiêu giao tình, anh với hắn cũng vậy, đã bao nhiêu năm rồi?

Kha Tử Hoa gấp gáp nói.

-Chỉ đùa một chút, Đinh Trường Sinh tiểu tử này tôi rất thưởng thức hắn, cũng không muốn cùng hắn là đối thủ, hơn nữa thằng này là đối thủ rất khó đối phó đấy.

Thành Công lo lắng nói.

-Thành Công, mấu chốt nhất vẫn là từ chỗ Tôn Truyền Hà, tôi đã chuyển lời tới ông ta, về phần có bao nhiêu tác dụng, thì cũng không biết, tôi chuẩn bị đến nhà ông ta, nói cho người nhà của ông ta làm một chút công tác, nếu ông ta có thể nhận thức được, thì lưu lại một mạng, còn nếu như vẫn còn đòi hỏi, thì cũng đừng trách chúng ta.

Kha Tử Hoa hung hãn nói.

-Việc này trước không vội, hãy chờ tin tức của tôi .
Thành Công trầm muộn nói ra.

Kha Tử Hoa tại nhà của Thành Công ở lại, nhưng Thành Công thì lại đi ra ngoài, hắn quay trở về khu nhà thành ủy, tuy rằng cha của hắn đã phạm sai lầm, nhưng mà chiến tranh thân huynh đệ, ra trận phụ tử binh, vô luận nói như thế nào, Thành Công cũng phải nghe theo lời của cha mình đấy.

Từ khi Tôn Truyền Hà xảy ra chuyện, Thành Thiên Hạc tựa như già hơn rất nhiều, tóc bạc cũng nhiều không ít, lúc Thành Công về đến nhà, Thành Thiên Hạc đang cùng mẹ hắn Điền Quế Như ngồi ở trên ghế sa lon không biết đang thương lượng chuyện gì.

-Cha, mẹ, con đã trở về, hai người còn chưa ngủ sao..

Thành Công biết mà còn hỏi, thời điểm này cha của hắn còn có thể ngủ được mới là lạ đây.

-Thành Công, con trở về thì tốt rồi, mẹ và cha con đang thương lượng, muốn gọi con trở về đây .
-Làm sao vậy, có chuyện gì?

Thành Công nhìn đến thần sắc của cha mình, trong tâm không đành lòng ..

-Thành Công, công ty của con hiện tại hiệu quả và lợi ích kiếm tiền như thế nào rồi?

Điền Quế Như chưa bao giờ quan tâm đến chuyện kinh doanh của Thành Công, hôm nay chủ động nhắc đến việc này, điều này làm cho Thành Công cảm thấy rất kỳ quái.

-Coi như cũng tạm được, có việc gì hả mẹ?

-Là như thế này, mẹ cảm thấy được tiền cất trong nhà giờ không an toàn, công ty của con có thể hay không làm lại một chút sổ sách, đem số tiền trong nhà này đều chuyển qua tài khoản của con, sẽ tính là lợi nhuận thu nhập của con..

Điền Quế Như nói ra.

Thành Công lúc mới bắt đầu còn tưởng rằng là chuyện gì, giờ thì có cảm giác đây là muốn để cho mình đem sồ tiền của cha mình tẩy trắng rồi, không khỏi giận dữ, đã đến chuyện như thế này rồi, rõ ràng còn liều mình, không nỡ đem những số tiền kia giao ra đi, rõ ràng lại còn muốn kéo mình cùng chìm xuống nước, thật đúng là mẹ ruột của ta a.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.