Chương trước
Chương sau
1887
Cái gọi là quan lớn một cấp đè chết người, mặc dù Tề Nhất Hàng không thể so với với chứ quan lớn của Liên Nhất Thành, nhưng mà Tề Nhất Hàng đến từ trên tỉnh kỷ, cho nên được sự tôn trọng từ ban kỷ luật thanh tra thành phố..
-Tôn Truyền Hà làm sao lại trùng hợp bị người đụng như vậy chứ?
Tề Nhất Hàng hỏi.
-Chuyện này tôi cũng không rõ ràng lắm, cục công an thành phố đã thành lập tổ điều tra, hơn nữa người gây ra họa đã bỏ trốn, đến bây giờ chưa bắt được, hơn nữa nghe nói, chiếc xe trộn bê tông lớn gây tai nạn đó là xe ăn trộm, đây mới là chuyện kỳ hoặc, vụ của Tôn Truyền Hà không có đơn giản như vậy .
Liên Nhất Thành nói ra.
Không cần Liên Nhất Thành nói ra, bất luận kẻ nào đều minh bạch chuyện này không có đơn giản như vậy, chỉ là đến cùng sau lưng cất giấu chuyện gì, thì không ai biết được.
- Chúng ta bây giờ chỉ có thể gặp mặt Tôn Truyền Hà, tin rằng ông ta đã trải qua đường sống trong chỗ chết, thì sẽ minh bạch được mà hợp tác, nếu không cùng chúng ta hợp tác, ông ta còn có thể tùy theo thời khắc mà còn gặp phải nguy hiểm .
Tề Nhất Hàng nói ra.
Đinh Trường Sinh ở một bên không có chen vào nói, hắn nghĩ thầm, nếu muốn để cho Tôn Truyền Hà cùng ban kỷ luật thanh tra tỉnh hợp tác, việc này chỉ sợ là nói hổ lột da mà thôi, lăn lộn làm đến trên vị trí bí thư thành ủy Bạch Sơn này, không nói những chuyện khác, quan hệ lợi hại vẫn có thể là gặp đấy, chỉ cần những người kia muốn cho Tôn Truyền Hà câm miệng, không đơn thuần chỉ là sự cố tai nạn giao thông, vì vậy Tề Nhất Hàng có nói thì cũng chẳng ai nghe, có thể ngay cả Liên Nhất Thành cũng không đồng ý với cái ý kiến này..
Thế nhưng là vụ án này nếu là tỉnh kỷ ủy đến làm, Liên Nhất Thành chỉ là ở một bên hiệp trợ, như vậy thì ông ta cũng không cần phải chen lấn vào, lời nói không dễ nghe đấy, người của tỉnh kỷ ủy cũng chưa chắc sẽ nhận thịnh tình của ông.
-Được rồi để tôi đi an bài việc này, mặt khác, nếu các đồng chí tỉnh kỷ ủy muốn đi ra ngoài, tốt nhất là đừng có đi một mình, Tề chủ nhiệm có minh bạch ý của tôi không? Bởi vì có ít người chuyện gì cũng có thể dám làm a.
Liên Nhất Thành vẻ mặt lo lắng, nói ra.
-Tôi hiểu, cám ơn Liên bí thư, tôi sẽ bảo người của mình cẩn thận .
Tề Nhất Hàng cười cười nói.
Tiễn đưa Liên Nhất Thành đi ra ngoài, Đinh Trường Sinh không cùng đi ra ngoài, hắn chỉ là phó chủ nhiệm, có Tề Nhất Hàng phụng bồi là được rồi..
Một lát sau, Tề Nhất Hàng quay trở về, ngồi đối diện Đinh Trường Sinh, tự rót một chén nước cho mình, hỏi:
-Trường Sinh, cậu thấy thế nào về việc này?
-Um…, xem ra chúng ta lần này tới đây nhiệm vụ không nhẹ a..
Đinh Trường Sinh nhíu mày nói.
- Xem ra là có người quyết tâm muốn nhổ cái nắp rồi, vốn theo từ nơi Tôn Truyền Hà để có thể đem cái nắp vạch trần, nhưng mà hiện tại sợ là không được, chẳng những hiện tại Tôn Truyền Hà không dám mở miệng, chính là ngay cả đến trong tỉnh, đoán chừng cũng giống như vậy…
Tề Nhất Hàng lo lắng nói.
Đinh Trường Sinh gật đầu, hắn tiên đoán được mình có khả năng sẽ ở lại Bạch Sơn thời gian sẽ không ngắn, trên người mình còn lá thư phải kịp thời đưa cho Vũ Văn Linh Chi, nếu chậm, chỉ sợ sẽ có biến hóa ...
-Liên Nhất Thành người này có thể tin được sao?
Đinh Trường Sinh đem chủ đề kéo đã đến trên thân bí thư kỷ ủy thành phố Liên Nhất Thành, người này tạo cho Đinh Trường Sinh cảm giác là thâm sâu không lường được, cũng có thể là bản thân hắn bổn sự xem người kém, cũng có thể người này vốn là không dễ dàng để cho người ta nhìn thấu.
-Cậu cứ nói đi..
Tề Nhất Hàng nhìn Đinh Trường Sinh cười cười, Đinh Trường Sinh cũng là cười cười, xem ra trong tâm mỗi người đều cũng có suy đoán được, chỉ là có chút sự tình không cần nói ra mà thôi.
Chính là lúc này, điện thoại Đinh Trường Sinh lại vang lên, là Kha Tử Hoa gọi điện thoại tới, vì vậy hắn liền đi ra ngoài tiếp điện thoại, còn Tề Nhất Hàng nhìn theo bóng lưng Đinh Trường Sinh, như có điều suy nghĩ.
-Đinh đại quan nhân, tìm tôi có chuyện gì, tôi vừa rồi họp xong, có chuyện gì vậy?
Kha Tử Hoa không biết Đinh Trường Sinh đã đến tỉnh kỷ ủy công tác, bởi vì chuyện này vốn là bất ngờ, hơn nữa Đinh Trường Sinh cũng là vừa mới nhận công tác đây thôi.
-Kha cục trưởng bề bộn nhiều việc quá, tôi đến Bạch Sơn rồi, tối này có thì giờ rãnh không, tụ họp đi..
Đinh Trường Sinh mời, hắn trước kia mỗi lần đến Bạch Sơn chưa từng có chủ động cùng Kha Tử Hoa Liên qua lại, nhưng mà lần này là ngoại lệ, hắn muốn nghĩ muốn hiểu rõ tình huống Bạch Sơn trước mắt, Kha Tử Hoa thân là phó cục trưởng cục công an thành phố, trên vị trí Kha Tử Hoa chính là là một đối tượng giải đáp tốt nhất..
-Được, để tôi nói với Thành Công, chúng ta cùng nhau tụ tập, rất lâu không có dịp cùng cậu uống rượu, đêm nay không say không về.
Kha Tử Hoa vẫn là tùy tiện như ngày nào.
-Tốt lắm, tôi chờ tin của anh.. .
Đinh Trường Sinh nói ra.
………………………………………………………………………………………..
Cúp điện thoại, Kha Tử Hoa gọi điện thoại cho Thành Công, nhưng mà khi nghe Thành Công nói chuyện, đã làm cho Kha Tử Hoa sắc mặt chậm rãi thay đổi, bởi vì Thành Công nói ra sự tình mà hắn thật đúng là chưa từng nghe nói qua đây.
-Thành Công…ý của anh là….
Kha Tử Hoa rất lo lắng hỏi.
-Chính mình cậu đi đi, cứ nói tôi đang có việc, cậu tìm cách nói, nhìn xem có thể moi ra được cái gì không? Bất quá, thằng Đinh Trường Sinh này vẫn luôn cùng chúng ta như gần như xa, xem ra hắn đối với chúng ta đã sớm có cảnh giác rồi, cậu phải cẩn thận đấy .
Thành Công tại trong điện thoại dặn dò.
-Ừ… tôi đã biết .
Kha Tử Hoa rất thận trọng nói ra.
-Tôn Truyền Hà như thế nào rồi?
Thành Công hỏi.
-Cũng là như vậy, bất quá lần này đã biết chuyện hơn rồi, dám uy hϊếp anh, lần này lão không chết đã là may cho lão lắm rồi, yên tâm đi Thành Công, tất cả đều nằm tại trong lòng bàn tay tôi..
Kha Tử Hoa nhìn ra bên ngoài cửa phòng, thấp giọng nói ra.
-Lão này cáo già, cậu phải cẩn thận chút..Ài.. tôi cả đời chỉ lo việc buôn bán, chưa từng có dựa vào cha của mình, trong khi người ta thì dựa vào cha mình để phát tài, còn tôi thì ngược lại, cha tôi lại gây cho tôi tai hoạ, cậu nói bộ cha tôi thiếu tiền sao?
Thành Công tâm tình bây giờ có thể nói là khóc không ra nước mắt.
-Thành Công, những sự tình kia đều là chuyện đã qua rồi, bây giờ mấu chốt là làm cho Tôn Truyền Hà câm miệng lại, chuyện này để tôi an bài, lúc nào cần thì tôi sẽ cùng anh liên hệ .
-Ừ, chú ý đến Đinh Trường Sinh, hắn lần này đến tỉnh kỷ ủy công tác là do chính Lý Thiết Cương kéo lên đấy, thằng này có lá gan quá lớn, nhưng không phải là không có uy nhược điểm, nếu tất yếu thì cậu có thể xách ra người đàn bà kia cùng hắn để nắm lấy đằng cán, chỉ cần hắn không tìm đến chúng ta gây phiền phức, chúng ta có thể bình an vô sự là được rồi, lúc nói chuyện với hắn phải khéo léo, không được ép hắn đấy.. .
Thành Công rất lo lắng phương thức biểu đạt của Kha Tử Hoa, gia hỏa này nói chuyện thì không nhẹ không nặng đấy, lúc nào cũng tùy tiện, mọi thứ không để tâm, rất dễ dàng đắc tội với người…
Kha Tử Hoa cúp điện thoại, tâm tình đã phức tạp còn càng phức tạp hơn, Tôn Truyền Hà là do chủ tịch thành phố Thành Thiên Hạc một tay nhấc lên đấy, do đó lão ta cùng Thành Thiên Hạc có mối quan hệ đương nhiên là không tầm thường, mà còn mình thì bởi vì cùng con trai của Thành Thiên Hạc là Thành Công có mối quan hệ tâm đầu ý hợp, cũng là phụ thuộc vào cây to Thành Thiên Hạc này làm dây leo, có thể nói, nếu cái cây này bị đổ xuống thì mình cũng không còn có chỗ nào phụ thuộc vào rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.