Chương trước
Chương sau
1879
-Vậy Vương Sâm Lâm thế nào rồi?
Đinh Trường Sinh nhíu mày.
Hắn cũng không biết là Đường Thiên Hà có xuất công xuất lực hay không, hay là miệng Hách Giai thật sự cứng như vậy, đến bây giờ cũng không có tra xét ra thêm được gì..
-Vương Sâm Lâm thì tôi cũng không rõ ràng lắm, Hách Giai nếu không khai ra, thì có nhìn chằm chằm vào Vương Sâm Lâm cũng là sẽ vô dụng thôi.
Hà Hồng An không rõ ý tứ Đinh Trường Sinh, hỏi.
-Thật ra nếu như kiểm toán điều tra ra sự thật, như vậy chuyện Hách Giai cùng Vương Sâm Lâm nội ứng ngoại hợp có khả năng rất lớn, nhưng mà Hách Giai cùng Vương Sâm Lâm nội ứng ngoại hợp là vì cái gì? Không phải là vì tiền sao? Nhưng mà tiền này có thể là Vương Sâm Lâm một mình thì không lấy được, Hách Giai mới là mấu chốt trong mấu chốt .
Đinh Trường Sinh phân tích.
Lời này cho Hà Hồng An sửng sốt, nhưng trong lòng tự nhủ, làm như thế nào mới có thể cạy mở được miệng Hách Giai, đó mới là điều kiện tiên quyết cơ bản nhất a.
Đinh Trường Sinh nhìn xem Hà Hồng An ngơ ngẩn, nhìn qua thì thấy lão gia hỏa này không minh bạch ý tứ trong lời nói của mình rồi, thở dài tiếp tục nói:
-Ông xem…người sống đến cùng là vì cái gì đây? Nếu không là vì danh lợi, thì quan trọng nhất là chữ tình, Hách Giai thì bị giam lại rồi, tuy rằng tạm thời không có khai ra, nhưng mà muốn Vương Sâm Lâm làm cái gì đó để cho Hác Giai bất mãn thì ông phải ra sức công phu, Hách Giai đối với Vương Sâm Lâm là có tình, bằng không thì chuyện trọng yếu như vậy, không có khả năng cùng Vương Sâm Lâm hợp tác, phải bắt bằng được Vương Sâm Lâm ở bên ngoài có người đàn bà khác, hoặc là đang chuyển dời tài sản, như vậy Hách Giai liền hiểu ra mình nên làm như thế nào rồi, đàn bà thì có rất nhiều sự tình so với đàn ông có lý trí hơn, nhưng mà tại trong chuyện này, thì đàn bà thường không có lý trí đấy, không tin ông cứ thử xem.
Hà Hồng An gật đầu, không thể không nói, Đinh Trường Sinh tiểu tử này nhìn xem các vấn đề thật là độc đáo…
Đinh Trường Sinh vẫn cho là khi nghe được tin tức mình từ chức, thì Tần Mặc có lẽ là người đầu tiên gọi điện thoại cho mình đấy, nhưng mà không ngờ mấy ngày trôi qua, Tần Mặc vẫn luôn là rất trầm mặc, điều này làm cho Đinh Trường Sinh có chút không hiểu ra…
Bất quá, cuối cùng thì Tần Mặc cũng đã gọi điện thoại cho Đinh Trường Sinh, thế nhưng là không nói gì thêm, chỉ là hẹn buổi tối cùng nhau ăn cơm.
Hạng mục PX tại Hồ Châu một mực không có khởi sắc, tin rằng Tần Chấn Bang cũng nhất định rất sốt ruột, mình ở Hồ Châu không có giúp đỡ Tần Mặc được cái gì, bây giờ lại rời đi, xem ra càng không khả năng giúp đỡ Tần Mặc rồi, vì vậy Đinh Trường Sinh bữa cơm này ăn cũng là không dễ chịu..
- Thời gian ngắn không gặp, anh mập ra đấy..
Tần Mặc nhìn thấy Đinh Trường Sinh, cười nói, hoàn toàn không giống như là Đinh Trường Sinh đoán trước là nàng sẽ không vui khi nghe hắn từ chức..
-Mập là vì giờ không còn suy nghĩ nhiều, bây giờ không quan nên một thân nhẹ, muốn như thế nào cũng không ai quản, được tự do rồi.
Đinh Trường Sinh tự giễu nói.
-Nực cười.. anh thì nhàn rỗi rồi, tôi gọi anh đến là muốn nói với anh, chuyện này anh làm là quá lỗ mãng, công tý Hán Đường Trí Nghiệp có bối cảnh rất sâu, có một số việc không phải anh muốn làm như thế nào, thì liền có thể làm được đấy, thôi được rồi, sự tình cũng đã trôi qua, không nói đến nữa..
Tần Mặc cười cười, không nói gì thêm nữa.
-Có gì thì cứ nói đi, chứ giữ lấy thì bị nghẹn đấy…
Đinh Trường Sinh liếc nhìn Tần Mặc nói.
Cô gái này vẫn luôn là có độ cao tỉnh táo cùng lý trí, không thể không nói, người như vậy rất thích hợp kinh thương, so cùng Dương Phụng Tê không sai biệt lắm, nhưng mà có đôi khi Tần Mặc so với Dương Phụng Tê còn lạnh lùng tàn khốc hơn, điều này làm cho Đinh Trường Sinh cảm thấy không thoải mái.
-Công ty Hán Đường Trí Nghiệp có bối cảnh quân đội, ngay cả tôi cũng không biết đến cùng đứng sau lưng là người nào, tôi có hỏi qua cha tôi, nhưng cha tôi cũng là giữ kín như bưng, chỉ nói là anh lần này ly khai khỏi khu Tân Hồ cũng tốt, như vậy tránh khỏi chính diện đụng độ, nhưng mà nếu anh phải ly khai khỏi thành phố Hồ Châu trong khi hạng mục PX kia vẫn chưa tiến triển, tôi thật khó khăn, trong lúc cha tôi thân thể càng ngày càng tệ, ông ấy cũng rất sốt ruột.
Tần Mặc đưa tay phủ tại trên tay Đinh Trường Sinh, làm cho Đinh Trường Sinh chấn động, bởi vì trời nóng như vậy, mà bàn tay của Tần Mặc tay lạnh buốt.
Đinh Trường Sinh vì lời nói vừa rồi cảm thấy áy náy, kỳ thật áp lực của mình rất lớn, Tần Mặc thừa nhận áp lực một chút cũng không so bằng với chính mình ít, chỉ là bản thân của mình thì không sao cả, một người ăn no, cả nhà không đói bụng, còn Tần Mặc lại là một hy vọng cho cả gia tộc.
-Cha của cô nói như thế nào?
Đinh Trường Sinh rót một chén trà đưa cho Tần Mặc, nói ra.
-Cha cũng không có nói gì, chỉ nói nếu anh muốn rời khỏi Hồ Châu, thi cha tôn trọng ý kiến của anh, bất quá cha hy vọng anh đến tỉnh nếu không có nơi nào tốt hơn để, anh có thể đến làm thư ký cho chú Chu phó bí thư tỉnh ủy cũng tốt, chú Chu đang mở ra một phần lực lượng của cục diện rồi, sẽ gián tiếp đẩy mạnh hạng mục PX mau chóng rơi xuống .. .
Tần Mặc ôn nhu nói.
Nghe được Tần Mặc nói như vậy, Đinh Trường Sinh cười khổ, thư ký.. lại là làm thư ký, mặc dù cái chức thư ký này cũng là cao quy, nhưng mà đó là hầu hạ người sống, Đinh Trường Sinh đã không muốn làm tiếp thư ký như vậy nữa rồi..
-Làm sao vậy?
Tần Mặc nhìn thấy biểu lộ Đinh Trường Sinh, hỏi.
-Không có gì, để cho tôi suy nghĩ đi……Ài..làm cái việc thư ký này, tôi không muốn làm nữa, cô chưa từng có làm qua thư ký, nên không biết làm thư ký rất vất vả, ai đã từng làm thì sẽ không muốn làm đâu.. .
-Ừ, tôi cũng chỉ vì anh mà cân nhắc, chú Chu lại thật là yêu thích anh đấy, tại trước mặt của cha tôi, đã nói không ít lời hữu ích về anh .
Tần Mặc lần nữa nắm chặt Đinh Trường Sinh tay, nhìn ra được, nàng muốn cho Đinh Trường Sinh nghe theo lời nàng đấy, đi làm thư ký cho Chu Minh Thủy, nhưng mà Đinh Trường Sinh trong nội tâm thì lại không nghĩ như vậy.
Thạch Ái Quốc đang ở ngay tại trong tỉnh, mình lại đi làm thư ký cho Chu Minh Thủy cũng trong tỉnh, điều này làm cho Thạch Ái Quốc sẽ suy nghĩ như thế nào? Đến lúc đó mình đi theo Chu Minh Thủy, nếu gặp Thạch Ái Quốc thì nên nói sao đấy? Nếu nói muốn làm thư ký mà nói, mình tình nguyện đi theo Thạch Ái Quốc, chứ không muốn đi tìm một người khác..
Tần Mặc nơi đây, Đinh Trường Sinh giờ đã cảm nhận được nàng mãnh liệt muốn kiểm soát, điều này làm cho Đinh Trường Sinh khó mà chấp nhận, hắn vẫn luôn là muốn tự mình nắm giữ vận mệnh của mình, lúc này đây đồng dạng là như thế, nếu như bây giờ mình tiếp nhận Tần Mặc an bài, như vậy sau này sẽ có lần thứ hai, lần thứ ba, cuộc sống như vậy không phải là điều mà Đinh Trường Sinh muốn, mặc dù là tương lai sau này mình có thể là cùng Tần Mặc phát sinh ra chuyện gì đó, thế nhưng điều kiện tiên quyết là hắn sẽ đánh mất đi chính mình …
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.