Chương trước
Chương sau
1873
Đinh Trường Sinh đoán trước có thể sẽ có loại tình huống này, nhưng mà lại không nghĩ rằng ngày hôm nay lại đến nhanh như vậy, theo một góc độ khác cũng có thể đoán được, La Bàn Hạ kỳ thật khả năng gặp phải áp lực rất lớn.
Sự tình chính là như vậy, tại con đường này đi lên, vĩnh viễn chỉ là một mình đảm đương, không có người nào nguyện ý vì tiền đồ người khác mà tính toán giùm, Đinh Trường Sinh vốn rất phẫn nộ, thế nhưng giờ khắc này lại hiểu những người này đã làm quyết định rồi.
Thế nhưng là đám thường ủy hiển nhiên không có dự liệu được đề tài thảo luận là vấn đề này, nhất là Đường Linh Linh, tại trong chuyện này nàng hoàn toàn không biết gì cả đấy, cho nên khi sau khi La Bàn Hạ nói xong, người đầu tiên lên tiếng đúng là nàng.
Đường Linh Linh hoàn toàn không để ý đến ánh mắt Trọng Hải liên tiếp ra hiệu, vẫn là một mình tự lên tiếng, bình tĩnh mà xem xét, nàng là người có tình cảm ở bên trong, nhưng mà càng nhiều hơn nữa đó là Đường Linh Linh báo đáp tiền nhiệm chủ nhiệm tổ chức cán bộ Cổ Thanh Sơn đối với nàng có chi ân, bởi vì Cổ Thanh Sơn chính là cha nuôi đã qua đời của Đinh Trường Sinh.
-La bí thư, tôi cảm thấy chuyện này thành ủy cũng nên phải trưng cầu ý kiến của bên phòng tổ chức cán bộ tổ chức chứ?
Đường Linh Linh lời này không khách sáo, bởi vì lúc này không phải là báo cáo mà là đang chất vấn La Bàn Hạ
-Có thể được, đây không phải là để cho mọi người tích cực lên tiếng sao? Tôi đây không phải là để cho bất cứ ai cũng có thể lên tiếng đưa ra ý kiến… .
La Bàn Hạ không có tức giận, ngược lại là còn liếc nhìn Đinh Trường Sinh, ý bảo hắn cũng có thể nói ra một chút, bởi vì La Bàn Hạ biết rõ, Đinh Trường Sinh là tự hiểu rõ ràng nhất chân tướng chuyện này đấy, bản thân ông làm là như vậy là để bảo hộ cho hắn, hy vọng hắn có thể thụ lĩnh được cái tình này.
Nhưng mà Đinh Trường Sinh bất vi sở động, tay cầm lấy lap top, theo từ lúc La Bàn Hạ tuyên bố họp, hắn liền trên giấy ghi ghi chép chép một mực không có ngừng, ai cũng trông thấy đó là Đinh Trường Sinh hướng phái Trương Hòa Trần muốn xin một tờ giấy A4, cũng không biết gia hỏa này trong hồ lô muốn làm cái gì.
-Vừa rồi bí thư nói Đinh Trường Sinh đến khu Tân Hồ, trong khoảng thời gian vừa rồi công tác không có bao nhiêu kết quả, tôi không đồng ý loại quan điểm này, tôi đây cũng là từ bên tổ chức cán bộ từ khu Tân Hồ đi ra đấy, tình huống khu Tân Hồ thì tôi rõ ràng nhất, tuy rằng mang danh cái mũ là một trong một trăm huyện có kinh tế đứng đầu toàn quốc, nhưng đó là miệng cọp gan thỏ, đoạn thời gian trước ngay cả tiền lương giáo viên cũng không có mà phát ra, hiện tại thì sao, đem khu cao ốc ủy ban thế chấp phát tiền lương cho giáo viên, đã không còn có biện pháp khác, giáo viên cũng phải ăn cơm, kinh tế khu Tân Hồ nát đến nước này, không phải một sớm một chiều liền có thể giải quyết được đấy, Đinh Trường Sinh tiền nhiệm không đến một tháng, liền kết luận hắn không thích hợp? Trên cương vị này, tôi muốn hỏi Đinh Trường Sinh là thần tiên sao? Có thể sửa đá thành vàng sao?
Đường Linh Linh nói rất chua ngoa, đại đa số thường ủy vẫn rất có cái nhìn đấy, bởi vì bọn họ trong lòng tự hỏi, bọn họ chỉ sợ ngay cả thế chấp lấy tiền vay cũng không làm được, chứ đừng nói chi là những thứ khác rồi.
Để Khôn Thành nhìn qua Sở Hạc Hiên, bọn họ trước khi đến cũng không biết đến chuyện quăng ra Đinh Trường Sinh, bởi vì này sự kiện không hề có dấu hiệu báo trước, cho tới bây giờ Để Khôn Thành vẫn không biết La Bàn Hạ đến cùng tính toán điều cái gì, thời điểm này quăng ra Đinh Trường Sinh đối với La Bàn Hạ có chỗ tốt gì?
Càng thêm làm cho người ta không hiểu, với tư cách là hậu trường tin cậy của Đinh Trường Sinh, Trọng Hải rõ ràng cũng không nóng nảy, không nóng nảy còn chưa tính, ngược lại còn là lộ ra khí định thần nhàn ung dung như vậy, điều này không khỏi làm cho Để Khôn Thành lẩm bẩm, xem ra trong chuyện này Trọng Hải cùng La Bàn Hạ đã đạt thành giao dịch nào đó rồi, nói cách khác, một tháng trước còn ủng hộ Đinh Trường Sinh, Trọng Hải sẽ không an tĩnh như vậy.
-Đường chủ nhiệm nói không sai, hiện tại để cho Đinh Trường Sinh ly khai khỏi khu Tân Hồ, tôi thấy cũng không phải là lúc, thành tích khu đang phát triển thì mọi người đã rõ như ban ngày, tôi cũng tin tưởng qua một thời gian nữa, nếu để cho Đinh Trường Sinh nhiều thêm một chút thời gian, thì kinh tế khu Tân Hồ cũng có thể phát triển đi lên, nhanh như vậy làm quyết định, tôi cảm thấy cũng là hơi quá võ đoán.
Sở Hạc hiên đã minh bạch ý tứ của Để Khôn Thành, liền mở miệng ủng hộ Đinh Trường Sinh .
-Tiền lương không phát ra được, có thể dùng biện pháp khác, nhưng mà đem khu cao ốc ủy ban mang đi thế chấp vay tiền, đây không phải là chuyện tốt, vạn nhất tiền trả không được, thì khu cao ốc này liền biến thành tài sản của ngân hàng đúng không? Vì vậy, tôi cảm thấy được vì dựng nên quyền uy của mình, tự tiện xử lý tài sản quốc hữu, đây chẳng khác nào để cho thành ủy phải … lo hậu quả đấy, tôi đồng ý với ý kiến của La bí thư ..
Uông Minh Hạo thì chứng kiến La Bàn Hạ ý tứ chân thật chính là quăng ra Đinh Trường Sinh , hơn nữa Trọng Hải không có phản đối, điều này có nghĩa là Đinh Trường Sinh không thể không đi rồi, như vậy đây cũng chính là thời điểm báo thù cho con rể đang bị bắt, tuy rằng độ đả kích mạnh yếu không lớn, thế nhưng là ít nhất có thể giảm bớt được mình một chút oán khí trong nội tâm.
Nghe được Uông Minh Hạo lên tiếng, Đinh Trường Sinh giương mắt nhìn lão một cái, mặc dù chỉ là liếc nhìn, thế nhưng là không khỏi làm cho Uông Minh Hạo lời đang nói phải dừng lại một chút, bởi vì ông cũng nhìn ra được, ánh mắt Đinh Trường Sinh lợi hại quả thực có thể gϊếŧ người.
Đinh Trường Sinh liếc nhìn Uông Minh Hạo về sau, tiếp tục cúi đầu viết cho xong văn tự trên tờ giấy, thẳng đến khi Uông Minh Hạo lên tiếng hoàn tất, hắn cũng vừa mới viết xong..
-Còn có ai lên tiếng?
La Bàn Hạ nhìn nhìn Đinh Trường Sinh, để cho hắn có cơ hội lên tiếng.
-Nếu như chuyện này quan hệ đến tôi, như vậy tôi chỉ nói đơn giản vài câu…
La Bàn Hạ gật đầu, không nói chuyện, Đinh Trường Sinh vì vậy không nhìn ông ta nữa, mà phối hợp bắt đầu nói.
-Tôi làm bất luận cái gì thì mọi người cũng có thể đối với công tác của tôi xoi mói nói được, nhưng mà ông…Uông bí thư lại không cái tư cách này...
Đinh Trường Sinh lời nói xoay chuyển, đem họng súng nhắm ngay Uông Minh Hạo, bởi vì hắn minh bạch, mình đây là một lần cuối cùng tại trên hội nghị Hồ Châu phát biểu ý kiến của mình, nhưng có chút sự tình lại không thể cứ đần độn, u mê cho trôi qua như vậy, hắn tuy ly khai, thế nhưng là hắn muốn cho người biết rõ, bản thân ly khai là bị ép buộc. Lưu Thành An làm tại khu Tân Hồ hơn tám năm, chỉ một cái quảng trường thương mại khu Tân Hồ đã lấy hết sạch tài chính rồi, xây dựng cái quảng trường như vậy lại mất hết bốn, năm trăm triệu, đến bây giờ cũng chưa có xong, tôi nghĩ, đã lấy tiền sớm phủ kín hết rồi, nhưng mà Lưu Thành An vẫn còn đang suy nghĩ để cho khu Tân Hồ phải bỏ tiền ra thêm nữa, mọi người đều biết Lưu Thành An lúc trước đã bị song quy, thế nhưng chính là vị Uông bí thư này lại sắp xếp thả cho Lưu Thành rời đi, Uông bí thư, ông có thể giải thích cho mọi người một lời nói sao? ...
Đinh Trường Sinh hùng hổ dọa người hỏi, mặc dù là đang chất vấn Uông Minh Hạo, nhưng cũng là đang gián tiếp nói với những người đang ngồi đây, bản thân mình ly khai khu Tân Hồ, đến cùng là bởi vì sao?
-Trường Sinh, tốt rồi, không cần nói nữa… .
La Bàn Hạ nhìn thấy Đinh Trường Sinh sắp đem một vài chuyện đều muốn đổ ra, vội vàng mở miệng chặn lại nói.
-La bí thư, tôi hiểu bí thư khó xử, nếu tôi rời đi, sô tiền còn lại của khu Tân Hồ có thể không còn bị áp lực để cho người cầm đi, nhưng mà tôi muốn nói là, đó là tiền cơm của giáo viên và nhân viên công vụ của khu Tân Hồ, để cho người khác cầm đi, bọn họ sẽ ăn cái gì mà sống, kính xin trên thành phố sớm có kế hoạch, mặt khác, đây cũng là lần cuối cùng tại hội nghị Hồ Châu tôi lên tiếng, đây là đơn từ chức của tôi từ ngày hôm nay, từ chức chủ nhiệm khu đang phát triển, tại Hồ Châu tôi sẽ không còn đảm nhiệm bất luận cái chức vụ gì của chính đảng nữa, các vị…tôi tự hỏi mình những năm qua đến Hồ Châu chưa từng làm qua cái gì có lỗi với lương tâm mình , cũng cám ơn các vị giúp đỡ, hẹn gặp lại .. .
Đinh Trường Sinh đứng lên, một tay cầm lấy tờ giấy A4, lật qua chính diện để lên chính giữa trên bàn hội nghị.
Quay người rời đi, lưu lại một phòng tràn đầy ánh mắt kinh ngạc, La Bàn Hạ uể oải, ông hiểu được, Đinh Trường Sinh lại một lần nữa theo từ trong khe ngón tay của ông chạy trốn mất rồi, một màn này, cực kỳ giống như mấy năm trước Lâm Xuân Hiểu đã đem Đinh Trường Sinh cách chức trấn trưởng vậy, sau đó Đinh Trường Sinh cũng trốn đi, còn lần này đây, lại còn dứt khoát triệt để hơn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.