Chương trước
Chương sau
1864.
Một người tùy theo vị trí của mình mà có tầm mắt quyết định, hiện tại Đinh Trường Sinh chính là như vậy, vị trí của hắn cao, rất trọng yếu, vì vậy vấn đề cân nhắc góc độ liền thay đổi, trước kia thì có khả năng suy tính là làm như thế nào hoàn thành tốt nhiệm vụ lãnh đạo giao coi như là hoàn thành, nhưng mà hiện tại thì bất đồng, hiện tại chính mình là quan phụ mẫu chủ chánh của một phương rồi, bản thân chẳng những là muốn hoàn thành nhiệm vụ thượng cấp giao cho, mà còn phải cân nhắc như thế nào là vì dân chúng mà làm chút chuyện tốt hiện thực…
Nhìn điện thoại, thời gian không còn sớm, thời điểm này đi đến nhà của Thạch Ái Quốc, không biết Thạch Ái Quốc có đang nghỉ ngơi hay không, vì vậy hắn quyết định rạng sáng ngày hôm sau thì mới đi bái kiến Thạch Ái Quốc.
Vốn ý định là ở khách sạn, nhưng mà suy nghĩ lại, vừa vặn mình có chìa khoá nhà của Tưởng Ngọc Điệp, vì vậy liền lái xe chạy đến trong khu cư xá nhà Tưởng Ngọc Điệp tại trên tỉnh, từ bên ngoài nhìn xem thì thấy trong nhà đen kịt một mảnh, hình như là không có người ở, làm cho Đinh Trường Sinh yên tâm, tự mình một người dù sao cũng thoải mái hơn, hắn không phải lần đầu tiên đến đây, nên dễ dàng mở cửa ra, nhưng mà vừa bước chân vào nhà cũng thì thấy có điểm gì là lạ.
Bởi vì trong nhà có mùi thuốc lá, hắn không biết Tưởng Mộng Điệp có hút thuốc hay không, nhưng mà chị của nàng Tưởng Ngọc Điệp thì không có hút thuốc lá, hơn nữa lúc này Tưởng Ngọc Điệp có lẽ phải ở nước ngoài mới đúng, không có khả năng đang ở tại trong nhà này, vì vậy Đinh Trường Sinh một bên thò tay chậm rãi nhẹ nhàng đóng cửa lại, một bên nhanh chóng núp ở phía sau cửa, cúi đầu xuống, đây là một cái góc, chẳng những vừa vặn che giấu thân thể của mình, mà còn có thể nhìn xem rút cuộc là người nào trong nhà, nếu như là Tưởng Mộng Điệp mà nói, nơi đây có lẽ sẽ có đôi giày thay thế.
Hơn nữa ở chỗ này càng lâu, làm cho Đinh Trường Sinh càng cảm thấy không có khả năng là Tưởng Mộng Điệp hút thuốc lá, bởi vì cái khói thuốc này tràn ngập mùi nồng đậm sặc sụa, nữ nhân thì sẽ không hút loại thuốc là này đấy, thế nhưng làm cho Đinh Trường Sinh không tưởng được, chính là bên cạnh tủ giày, rõ ràng có để đó một đôi giày xăng-̣đan cao gót, bất kể là của ai, ít nhất có thể chứng minh, có phụ nữ ở trong cái nhà này.
-Đại ca, làm sao bây giờ? Có người đến.
Trên lầu trong một gian phòng, A Hổ đối với A Long nói ra.
-Là ai?
-Không thấy rõ, nhưng mà hắn có chìa khoá nơi đây, có phải hay không là tình nhân trước đây của Tưởng Ngọc Điệp?
A Hổ nhỏ giọng nói ra.
A Long đứng lên, nhìn xem Tưởng Mộng Điệp đang trên giường bị trói chặt, hắn dùng súng chỉ vào đầu của nàng, nói ra:
-Phía dưới có người đến chịu chết đấy, cô phải dựa theo lời tôi nói, nếu không các người đều phải chết ở chỗ này .
Tưởng Mộng Điệp nước mắt giàn giụa, cho là sau khi kết thúc chuyện mua bán kinh doanh của chị mình, thì mọi sự sẽ thuận lợi, nào ngờ hai người này rõ ràng là tìm tới cửa, còn uy hϊếp nàng tiếp tục lợi dụng xưởng chế thuốc thay bọn chúng tinh chế ma túy, mình vô luận như thế nào cũng không thể đáp ứng, lúc này nàng ở chỗ này bị bắt cóc, người khác không có khả năng biết rõ.
Nghĩ đến đây nàng kinh hãi toàn thân đều là mồ hôi, cái váy mặc trong nhà cơ hồ là bị thấm ướt đẫm mồ hôi rồi, thoáng cái nằm co quắp trên giường, chứng kiến Tưởng Mộng Điệp dáng người tinh xảo đặc sắc, màu đen lụa mỏng cái váy quấn ở bên eo hông của nàng, do đó khiến cho nửa người dưới của nàng triển lộ phong tình tận tình thể hiện ra, nửa người dưới của nàng mặc lấy một cái qυầи ɭóŧ màu đen chăm chú bao vây phía dưới cái gò mu, giữa hai chân nàng tạo thành một cái hình tam giác ngược mê người có chút hở ra lấy, không cần phải nói, cái chỗ đó chính là nơi mềm mại mẫn cảm nhất, cũng là vị trí làm cho tất cả nam nhân đều hướng đến.
Tưởng Mộng Điệp đương nhiên biết rõ hai tên này kế tiếp sẽ làm những thứ gì với mình, nhưng mà trong lúc nàng đang vô cùng tuyệt vọng muốn chết, thì trong phòng đột nhiên bị cúp điện, là dưới lầu A Hổ nhìn xem xa xa có người lái xe tới đây, tranh thủ thời gian liền cúp nguồn điện, dẫn đến trong phòng một mảnh tôi om...
Tưởng Mộng Điệp lắc đầu, ý bảo mình sẽ không ra âm thanh đấy, A Long lúc này mới đem sung từ theo trên đầu của nàng lấy ra, A Hổ nuốt từng ngụm nước bọt, thế nhưng là lúc này không phải là lúc, vốn là đang chờ lão đại sau khi hưởng thụ cô gái này xong, thì sẽ đến lượt mình đến nhặt lấy, nhưng mà bây giờ không có đùa giỡn được rồi.
Người phụ nữ nào trong nhà thì không biết, nhưng mà Đinh Trường Sinh không muốn cứ như vậy lui ra ngoài, nếu như lúc này rời đi, khả năng sẽ xảy ra hậu quả nghiêm trọng, vì vậy hắn lựa chọn tiến vào, trên thân không có có một vũ khí gì trên người, đừng nói là súng, ngay dao cũng đều không có.
Có thể là bất kể là người nào đi vào nhà này, cũng không quen thuộc sánh bằng hắn đối với nơi này, ngay trong lúc A Hổ cùng A Long trên lầu thương lượng phải làm sao, thì ánh mắt Đinh Trường Sinh đã nhanh chóng thích ứng với màn đêm trong phòng, hắn lặng lẽ đi nhanh vào phòng bếp, bởi vì trong phòng bếp có dao.
Tưởng Ngọc Điệp có tiền nên đồ dùng trong nhà đa số là đồ nhập khẩu, đồ dùng nhà bếp cũng đều là đồ nhập khẩu, vì thế bộ dao dùng để cắt gọt, cũng là hàng của nước Đức, theo Tưởng Ngọc Điệp nói liền đã mua gần hai vạn nguyên, Đinh Trường Sinh đã từng lấy ra chặt lấy sườn heo, đích xác là rất bén, chặt xương dứt khoát lưu loát, lúc này Đinh Trường Sinh liền lấy bộ dao ba cây mang theo trên thân, giờ cũng chỉ có thể là dựa vào ba cây dao này mà thôi.
Đinh Trường Sinh đứng ở cửa phòng bếp, lắng nghe trên lầu tiếng bước chân dần dần tiến gần, đã đến nơi đầu thang lầu, Đinh Trường Sinh nghe được tiếng chân một người dừng lại, một người khác bắt đầu xuống lầu, bởi vì Tưởng Mộng Điệp trong nhà phủ thảm, trên bậc thang cũng không ngoại lệ, nếu như không có kỹ năng đặc thù, thì không có khả năng nghe được tiếng động bước đi, nhưng mà Đinh Trường Sinh thì nghe được.
A Long đang ở trên lầu hướng nhìn quan sát phía dưới xem thế nào, cả trong đại sảnh là thu hết vào mắt, nhìn không thấy người ẩn thân, nơi duy nhất có thể che giấu hẳn là đằng sau ghế sô pha, hắn huýt một tiếng huýt sáo, chỉ chỉ vào phía ghế sô pha, A Hổ minh bạch ý tứ lão đại, vì vậy từng bước một chuyển xuống cầu thang, tay ghìm súng, từng bước một chuyển hướng về phía đằng sau ghế sô pha.
Nếu như hắn lúc này quay đầu lại, nhất định sẽ giật mình, bởi vì lúc này Đinh Trường Sinh đang ở tại cửa phòng bếp nhìn theo hắn, hơn nữa Đinh Trường Sinh nhận ra người này là ai, đúng là A Hổ người mình truy tìm thật lâu, thế nhưng nếu như bọn chúng đều xuất hiện ở nơi đây, thì nơi đây đến cùng có cái gì để mà có thể làm cho bọn chúng cảm thấy hứng thú đây này?
Nghĩ tới đây, hắn liền nghĩ đến Tưởng Mộng Điệp, nếu như cạnh cửa, bên cái tủ giày có đôi xăng-̣đan thì có thể là của Tưởng Mộng Điệp, như vậy rất có thể Tưởng Mộng Điệp đã bị bọn chúng khống chế, hơn nữa cho tới bây giờ chỉ xuất hiện hai người, như vậy còn A Sói thì đâu rồi, mấy tên huynh đệ này bình thường chắc là sẽ không tách ra, ngoại trừ A Báo kia đã chết mất.
Nghĩ tới đây, Đinh Trường Sinh, hắn cho rằng lúc này công kích A Hổ thì thật là không khôn ngoan, vì vậy phản hồi phòng bếp nhìn nhìn, nơi đây duy nhất có thể đi ra bên ngoài địa phương chính là nhà kho liên thông cùng phòng bếp, từ nơi ấy có thể đi ra ngoài, sau đó đến lầu hai, nhìn xem Tưởng Mộng Điệp có phải hay không trên lầu.
Tưởng Ngọc Điệp thời điểm đi ra nước ngoài đã đem Tưởng Mộng Điệp giao cho hắn, trong khoảng thời gian này hắn vì bề bộn nhiều việc, nên không có thời gian để ý đến Tưởng Mộng Điệp kia, nàng nếu là thật xảy ra chuyện, Tưởng Ngọc Điệp chắc là sẽ không tha thứ cho hắn đấy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.