Chương trước
Chương sau
1854.
Đinh Trường Sinh vốn định đêm nay đi đến nhà của Đường Linh Linh, thuận tiện nói một chút về sự tình của Đinh Trường An, thế nhưng trên đường liền nhận được điện thoại của Trần Đông, bởi vì là lái xe, vì vậy chậm rãi chạy đến ven đường nhận nghe điện thoại.
-Này, Trần kiểm, có dặn dò gì?
Đinh Trường Sinh quay kiếng xe xuống, châm một điếu thuốc.
-Ha ha…không dám có dặn dò gì, ăn cơm chưa, tôi chưa có ăn, định rủ cùng nhau đi ăn chút cơm?
Trần Đông không có cho Đinh Trường Sinh cơ hội cự tuyệt.
-Ừ…tôi cũng chưa ăn, anh cho địa chỉ đi, chút nữa tôi đi qua.
Đinh Trường Sinh nói ra.
-Cậu tới đón tôi đi, đã trễ thế như vậy, tôi cho lái xe tan việc về nhà rồi.
Trần Đông giải thích nói.
Trần Đông nói thế có phần làm cho Đinh Trường Sinh thấy ngoài ý muốn, hắn phỏng đoán Trần Đông nhất định là có việc, nói không chừng có thể bởi vì chuyện của Hoa Cẩm Thành, vì vậy đêm nay không thể không đi, hơn nữa nếu không muốn đi cũng không được, vì vậy liền quay đầu xe hướng phía viện kiểm sát mở chạy đến.
Trên đường nghĩ lấy sự tình của Trần Đông, vì vậy Đinh Trường Sinh không có lưu ý sau xe cách đó không xa, có một chiếc xe màu đen một mực cùng chạy theo sau, bởi vì trời tối, hơn nữa thời tiết rất nóng, vì vậy hầu như ô tô nào cũng đều là đóng cửa mở điều hòa, Đinh Trường Sinh cho dù là nếu có chú ý tới chiếc xe này, thì cũng sẽ không quá để ý tới.
Chiếc xe này cứ như vậy đi theo đằng sau xe của Đinh Trường Sinh , trước sau cách xa nhau tầm khoảng cách một, hai trăm thước, nếu như không có cố ý cảnh giác, rất khó phát hiện là chiếc xe này đang theo dõi hắn đấy, lúc này đây Đinh Trường Sinh đích xác là đang chủ quan…
Đã đến viện kiểm sát, Trần Đông đã tại cổng lớn chờ rồi, lại một lần nữa làm cho Đinh Trường Sinh cảm giác được Trần Đông đúng là có chuyện, nếu rãnh rỗi, thì sẽ không có vội vã bức bách như vậy, đối với cách làm người của Trần Đông, thì Đinh Trường Sinh cũng là biết được một chút đấy.
-Trần kiểm, muốn ăn cái gì?
Đinh Trường Sinh hỏi.
-Tôi xem chúng ta hãy tìm chỗ an tĩnh một chút ăn đồ nướng đi, uống chút bia ướp lạnh a .
Trần Đông xem ra đã tính tới đi nơi nào, vì vậy vừa lên xe liền đề nghị ăn đồ nướng.
Lần này Đinh Trường Sinh là cam tâm tình nguyện phụng bồi, vì vậy cứ dựa hướng dẫn theo Trần Đông, đã đến bên cạnh cái hồ công viên mới, có một cái quán nướng lộ thiên đồ, đồ nướng Thiên Sơn hình như là Tây Bắc đến đấy, chỉ là thịt dê có chính gốc hay không…
Hai người tìm một cái bàn gần mép nước, chỗ này mát hơn rất nhiều, rất nhanh đồ nướng cùng bia ướp lạnh đã bưng lên.
-Đến, ăn trước đi, tôi đói muốn chết rồi, tăng ca làm thêm đến bây giờ, thật sự là không ccó chút sức lực nào.
Trần Đông cầm qua cây dao găm tại trên một cái đùi dê nướng bắt đầu cắt thịt, bất quá làm cho Đinh Trường Sinh cảm thấy ngạc nhiên chính là Trần Đông miệng la hét đói chết, thế nhưng mỗi lần cắt thịt đều là đưa cho Đinh Trường Sinh ăn trước, làm cho Đinh Trường Sinh càng đoán không ra tên này đến cùng là muốn cái gì.
-Trần ca, có việc gì cứ nói ra đi, chúng ta đâu cần khách sáo lấy như vậy..
Đinh Trường Sinh cầm lên ly bia đổ vào họng, toàn thân thư thái, rùng mình một cái.
-Ừ, không nói gạt cậu, vừa rồi trước khi đến, tôi đã cùng Hoa Cẩm Thành gặp mặt nói chuyện qua, có một số việc tôi hỏi lão thì lão không chịu nói, ngược lại là bảo tôi tới tìm cậu, này huynh đệ, tôi nói trước, trong vụ án của Quan Nhất Sơn, Hoa Cẩm Thành chính xác là có vấn đề, điều này lão đã thừa nhận, vì vậy cậu cũng lấy tình cảm ra nói, tôi sẽ không đáp ứng đâu đấy, nhưng mà nếu làm oan uổng người, tôi cũng không muốn, vì vậy tôi muốn biết, rút cuộc là ai muốn đưa Hoa Cẩm Thành vào chỗ chết .
Trần Đông nhìn nhìn chung quanh, nhỏ giọng nói ra.
-Người nào đưa muốn đưa Hoa Cẩm Thành vào chỗ chết? Trần kiểm, lời này từ đâu anh nghe được?
Nghe được Trần Đông nói như vậy, Đinh Trường Sinh làm ra vẻ kinh hãi, vội vàng đem trong tay thịt dê nướng đặt ở trên mặt bàn, thò tay cầm lấy khăn tay lau tay, tựa như lập tức muốn rời đi vậy.
Trần Đông liếc nhìn Đinh Trường Sinh, nhưng mà không nhìn ra cái gì, bởi vì nhìn thấy Đinh Trường Sinh không giống giả bộ, thế nhưng Đinh Trường Sinh trong nội tâm lúc này cũng đang bồn chồn, nếu mình không giả bộ là như vậy, mà thuận theo ý của Trần Đông nói, Trần Đông nhất định sẽ biết giữa Đinh Trường Sinh và Hoa Cẩm Thành có quan hệ đến cùng sâu đến mức nào…
-Huynh đệ, cậu thật sự không biết sao? Cảnh Trường Văn cục trưởng công an thành phố đang nhìn chằm chằm vào Hoa Cẩm Thành , hơn nữa hắn còn nói cậu là ô dù của Hoa Cẩm Thành, hôm nay tôi chính là muốn nói cho cậu biết chuyện này, phải cẩn thận một chút, cứđể cho hắn nhìn chằm chằm vào không phải là chuyện tốt.
Trần Đông ra vẻ quan tâm nói.
-A, Cảnh Trường Văn, tên vương bát đản kia tôi đã sớm biết hắn đang điều tra tôi, chỉ là bờ mông của tôi phía dưới không có phân, hắn nếu muốn thật sự muốn thè lưỡi ra liếm, cứ để cho hắn đến liếm là được...
-Ngừng.. ngừng, đang ăn cơm, nói gì mà thấy gớm như vậy.
Đinh Trường Sinh còn chưa nói xong, đã bị Trần Đông ngăn trở.
-Ha ha, xin lỗi… bất quá anh nói như vậy, làm tôi nhớ tới chút chuyện, đó là về Hoa Cẩm Thành đấy, lão nói có người muốn hại lão, mục đích là muốn nuốt tài sản …
Đinh Trường Sinh làm như chỉ là chuyện nói đùa vậy…
Bất quá, lời này vừa nói ra, làm cho Trần Đông lại cảnh giác không ít, vấn đề này và lới nói của Hoa Cẩm Thành hầu như là giống nhau, nếu không phải đêm nay lúc nói chuyện chỉ có mình vá Hoa Cẩm Thành trong phòng, Trần Đông cơ hồ là hoài nghi có người đem nội dung cuộc nói chuyện tiết lộ báo cho Đinh Trường Sinh .
-Vậy vấn đề này như thế nào?
Trần Đông hỏi.
-Trần kiểm, kỳ thật hậu trường của Cảnh Trường Văn thì ai cũng biết, chỉ là không ai quản đến cái chuyện này mà thôi, kỳ thật La Đông Thu ở sau lưng nhìn chằm chắm vào Hoa Cẩm Thành không phải một ngày, hay hai ngày, lại còn có cái tên thành sự thì ít mà bại sự có dư Tưởng Hải Dương, bọn họ là một phe, vốn mục tiêu của bọn hắn là tài sản của quốc gia, nói trắng ra là chính là mảnh đất dệt xưởng kia, thế nhưng là mảnh đất kia lại xảy ra chuyện, thành phố đành phải là tự mình khai phát, có thể là chuyện này một mực quấy rối ở giữa đúng là Hoa Cẩm Thành , bọn họ cầm mà không thành, liền đem mục tiêu nhìn vào trên thân Hoa Cẩm Thành, Trần kiểm, anh cũng thừa biết ai làm việc kinh doanh buôn bán, có ai là hoàn toàn không có bị khe hở, toàn bộ giới kinh doanh có ai dám nói là mình làm không có khe hở không? Không ai dám nói, vì vậy Cảnh Trường Văn lần này tới, mục tiêu là Hoa Cẩm Thành, mục đích chính là tài sản, đây chính là so với lấy được mảnh đất kia là có lợi nhất hơn nhiều.
Đinh Trường Sinh mặt không đổi sắc đem một cái âm mưu kinh sợ T tiết lộ cho Trần Đông.
Tuy rằng Trần Đông vẫn là bán tín bán nghi, bởi vì điều này thao tác là làm trái pháp luật đấy, đây đối với con người của hắn cả đời cũng không có rời khỏi công - kiểm - pháp n mà nói, mỗi lần làm một chuyện gì, phản ứng đầu tiên của hắn là chuyện này có hoặc là không làm trái pháp luật.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.