Chương trước
Chương sau
1848
Đinh Trường An tắm rửa xong đi ra, nhìn thấy Đinh Trường Sinh ngồi ở trên ghế sa lon, trước mặt là điện thoại di động của mình, vì vậy lấy lên gọi điện thoại cho vợ của mình…
-Anh Trường An, chuyện của anh thì chị dâu vừa nói với em rồi, anh tính như thế nào đây?
Đinh Trường Sinh ném cho Đinh Trường An một điếu thuốc, hỏi.
Đinh Trường An không có đốt điếu thuốc, mà là đặt ở trên bàn trà, trong nội tâm nén giận, Lâm Mộc quả thực là quá đáng, cứ như vậy chỉ trong chốc lát liền đem chuyện của mình kể lại cho Đinh Trường Sinh, bởi vì thấy Đinh Trường Sinh bất quá chỉ là khu trưởng khu Tân Hồ, mà mình thì công tác tại phía dưới huyện Vân Lâm, chuyện này nếu Đinh Trường Sinh vẫn còn làm thư ký cho lãnh đạo thành phố, nói không chừng việc này thì có thể thành, thế nhưng hắn hiện tại đã không còn làm thư ký cho lãnh đạo, mặc dù bây giờ là chủ chánh một phương, thế nhưng suy cho cùng thì cấp bậc cũng ngang lãnh đạo cấp huyện của mình, người ta chưa chắc sẽ bán cho Đinh Trường Sinh mặt mũi này.
Hơn nữa, lăn lộn quan trường ai cũng biết, nhân tình khó khăn nhất là nhân tình, lãnh đạo trong huyện nếu lúc này đây để cho Đinh Trường Sinh mặt mũi, kế tiếp không biết lúc nào sẽ tìm gặp lại Đinh Trường Sinh bởi vì cái gọi là có qua có lại, cho nên lại tạo ra phiền toái cho Đinh Trường Sinh, đây là điều mà Đinh Trường An không muốn nhìn thấy.
Kỳ thật nội tâm của Đinh Trường An vẫn có chút ngạo khí đấy, hắn vẫn luôn nghĩ đến dựa vào sự cố gắng của mình mà bò lên, tuy rằng con đường này vô cùng khó khăn, thế nhưng là dù sao cũng là chính mình tạo ra đấy, không mắc nợ nhân tình bất luận kẻ nào, nhất là Đinh Trường Sinh so với mình nhỏ tuổi hơnnhiều như vậybây giờ mình lăn lộn nợ lấy nhân tình của Đinh Trường Sinh, chuyện này nếu truyền đến trong thôn, thì mặt mũi cha mẹ mình để ở nơi nào đây?
-Thất ta thì trước đó Tạ chủ nhiệm cũng đã nói với tôi rồi, nàng nói trước khi chuyển đi sẽ đem tôi đề bạt lên làm trưởng phòng bảo hiểm y tế, vì vậy việc này cậu cũng đừng có quan tâm đến, vợ của tôi thì tính tình hay nói nhiều, cậu đừng để ở trong lòng.
Đinh Trường An giải thích nói.
-Không, lại thấy chị dâu nói cũng đúng, đều là người cùng trong thôn đi ra ngoài làm việc, tự chúng ta không giúp mình, thì ai tới giúp đỡ đây? Kỳ thật, nếu anh ở trong huyện làm cái gì trưởng phòng bảo hiểm y tế, em cảm thấy anh có chút thua lỗ, nếu anh muốn nguyện ý đến thành phố công tác, em có thể hỏi qua một chút, như thế nào đây?
Đinh Trường Sinh cảm thấy Đinh Trường An người này trung thực, hơn nữa nếu có thể đến thành phố, nói không chừng qua vài năm cũng có thể trở thành trợ lực cho mình.
Theo tại bên trong thể chế lăn lộn trong thời gian càng dài, Đinh Trường Sinh càng có cảm giác lực bất tòng tâm, mình cho dù là ba đầu sáu tay thì cũng đâu có thể làm được bao nhiêu chuyện, vì vậy hắn tập trung muốn chuyển biến tư tưởng của mình một chút.
-Đến thành phố công tác? Không thích hợp đâu, vợ con của anh thì đều tại huyện Vân Lâm, một mình đến thành phố cho dù là công tác quan trọng như là thế nào thì vợ của anh nhất định cũng sẽ không đồng ý đâu...
Đinh Trường An giải thích nói, nói còn chưa dứt lời đã cảm thấy việc này có chút không ổn, đây không phải là minh chứng mình sợ vợ sao?
-Chị dâu là chuyện của chị dâu, chuyện đó cũng dễ giải quyết, mấu chốt là anh suy nghĩ như thế nào? Trong huyện không thể so với thành phố, có thể anh ở trong huyện làm trưởng khoa, cũng chính là khoa trưởng mà thôi, cấp bậc đâu có đi lên, nhưng mà nếu anh ở trên thành phố làm khoa trưởng, cấp bậc chính là cán bộ cấp khoa, chuyện này có khác nhau rất lớn, hơn nữa tại thành phố, tiếp xúc với lãnh đạo cũng nhiều hơn, cơ hội cũng sẽ càng nhiều hơn, anh thật sự cứ như vậy cam tâm cả đời vùi ở huyện Vân Lâm sao?
Đinh Trường Sinh khích tướng nói.
-Trường Sinh, chuyện này đột nhiên quá, tôi có chút theo không kịp, cứ như vậy đi, để tôi suy nghĩ thật kỹ, lúc trở về cũng cùng chị dâu cậu ban bạc lại một cái, chị dâu cậu ngoại trừ đến trường dạy học, cả đời cũng chưa có ly khai huyện Vân Lâm, nếu đi ra khỏi cái tổ này, tôi sợ nàng sẽ không đáp ứng .
Đinh Trường An nói ra.
-Được… cứ theo lời của anh, có gì báo tin cho em biết sớm, để em có chuẩn bị.
Đinh Trường Sinh cười cười, cầm lấy khăn tắm tiến vào phòng vệ sinh.
…………………………………………………………………………………………
Lúc này tại nhà của Đường Linh Linh, hai người đàn bà ngồi ở trên sàn nhà, hai cái váy ngủ mỏng như cánh ve đem đường cong của hai nàng phát huy ra tác dụng vô cùng, hai nàng ngồi mặt đối mặt, chính giữa để đó một chai rượu đỏ..
Có thể là tại trong tủ lạnh vừa lấy ra, rượu đỏ tỏa lấy sương mù nhàn nhạt, phảng phất là nhân gian tiên cảnh, làm cho người ta rất muốn lẳng lặng hưởng thụ giờ khắc này, không người nguyện ý mở miệng nói chuyện, mãi đến khi chai rượu đỏ đã cạn thì cũng là lúc hai người đàn bà quấn lấy vào nhau..
- Đến đây đi …
………………………………………………………………………………………..
Lúc sau thì Đường Linh Linh nằm xuống, đồng thời giữ chặt đầu Tạ Hân Di hướng đến cài âm hộ của mình….
-Ồ ….. ừ….um. . . ..
Theo hai ngón tay của Tạ Hân Di xâm nhập vào cửa miệng huyệŧ, Đường Linh Linh nhíu mày, rất nhanh trên mặt hưng phấn rồi, hai ngón tay thọc vào giải quyết gãi ngứa sâu trong thân thể nàng mang tới thống khoái., Đường Linh Linh khép hờ hai mắt , khẽ cắn môi, giãy dụa thân thể, đang phối hợp lấy động tác của Tạ Hân Di.
………………………………………………………………………………………….
-Á….
Một lúc sau, hai ngón tay Tạ Hân Di sử xuất khí lực cuồng bạo đánh sâu vào trong huyệŧ Đường Linh Linh, đột nhiên Đường Linh Linh quát to lên một tiếng, sau đó hai chân thật chặc kéo căng lên, nàng cảm giác được trong thân thể bắp thịt của mình cũng đang co quắp, đồng thời đã có chất lỏng từ bên sâu trong cổ đáy huyệŧ bắn nhanh ra, một loại kɦoáı ƈảʍ liền nhanh chóng tại toàn thân lan tràn ra, nàng đã trải qua dài dòng buồn chán chờ đợi, rốt cục cuối cùng cũng đạt đến cao trào…
Nhìn xem dưới người chủ nhiệm tổ chức cán bộ Đường Linh Linh rõ ràng do mình làm cho đạt đến, thân thể vặn vẹo, ngâm gọi say lòng người; mê người biểu lộ, cuối cùng nhuyễn địa, càng làm cho Tạ Hân Di sinh ra một cổ hào khí nam nhân mới có.
Lúc này Tạ Hân Di xem thấy Đường Linh Linh đã đạt tới biểu lộ say lòng người, trong lòng cũng nổi lên rất lớn rung động, bên dưới cái âm hộ của nàng cũng đã là ướt nhẹp chất nhờn, kỳ thật nàng từ khi ly hôn, cũng là rất khát vọng có người đàn ông đến với chính mình, có thể tùy thời trêu chọc nàng, sau đó đút vào thân thể làm cho mình thống khoái thỏa mãn, chỉ là sự tình không được như ý, cho nên thân thể nàng thường xuyên khô cạn trống vắng….
……………………………………………………………………………………..
- Đinh khu trưởng rút cuộc là hạng người gì a? Tốt hầu hạ sao?
Rất lâu sau đó, Tạ Hân Di nhịn không được, mở miệng hỏi.
Đường Linh Linh liếc nhìn nàng, cũng lười trả lời nàng, cái gì gọi là tốt hầu hạ sao? Lời nói này làm sao nghe được không được tự nhiên như vậy đây?
-Chỉ là nhân vật truyền kỳ, thời gian dần qua thì bà sẽ biết, bất quá tôi khuyên bà nên cách hắn xa một chút, hắn còn chưa có kết hôn, cùng hắn có lời đồn đại hắn qua lại với đàn bà rất nhiều, bà cũng biết chúng ta kiêng kỵ nhất là cái gì, vì vậy về cái chuyện này vô luận là có, hay là không có, một khi việc này nếu như bị tuôn ra, bà sẽ rất là khó lòng giãi bày.
Đường Linh Linh nói với Tạ Hân Di, kỳ thật cảm giác giống như là là đang tự cảnh cáo bản thân mình đây.
-Ha ha, yên tâm đi, tôi không có ngu ngốc như vậy, hơn nữa, hắn không là dạng thức ăn của tôi, đàn ông quá giảo hoạt tôi chưa bao giờ đụng vào.
Tạ Hân Di rơi xuống một câu định nghĩa về Đinh Trường Sinh, cho hắn là con người giảo hoạt.
-Vậy là tốt rồi, để tôi nói sơ qua tình huống bên an sinh xã hội của khu Tân Hồ, Quan Nhất Sơn bị bắt, trong phòng hiện rất nhiều người cũng đang bàng hoàng, đều sợ liên quan đến trên người mình..
Đường Linh Linh lại một lần nữa cảnh cáo Tạ Hân Di nói.
Bởi vì không ai so với nàng hiểu rõ Tạ Hân Di hơn rồi, người đàn bà này lúc còn trong trường học liền bộc lộ ra rất mạnh dã tâm chính trị, chỉ là bị trễ nải nhiều năm như vậy ở dưới huyện Vân Lâm, hiện tại một khi là đã đến được thành phố, không phải như cá gặp nước sao, thế nào cũng đại triển kế hoạch lớn, thế nhưng là càng là như vậy, thì Tạ Hân Di càng có khả năng bị người lợi dụng.
Nếu như là trước kia, Đường Linh Linh cũng mặc kệ những sự tình này, những lời này cũng có thể không nói, nhưng mà lúc này đây chính là mình đã đem Tạ Hân Di theo từ huyện Vân Lâm đến đây, vạn nhất Tạ Hân Di xảy ra chuyện, như vậy thì mình cũng có trách nhiệm đấy.
-Tôi biết rõ, vậy là lần này chắc phải là thay máu lớn tại phòng an sinh xã hội khu Tân Hồ rồi, những người kia đến cùng lúc nào gặp chuyện không may vì có liên quan đến Quan Nhất Sơn thì thật đúng là khó mà nói, vạn nhất hôm nay đ bạt, ngày mai thì ngược lại rồi, đây không phải là tự mình đánh vào mặt mình sao?"
-Vì vậy, đây cũng là lý do tôi đem bà từ huyện Vân Lâm điều đến đây đấy, như vậy thì có thể tránh được khỏi dùng người bên an sinh xã hội khu Tân Hồ, cho nên bà không thể để cho tôi thất vọng, vô luận là có bất kỳ người nào trong phòng an sinh xã hội khu Tân Hồ gặp chuyện không may, đều cùng bà không có quan hệ, bà chỉ cần đem thế cục ổn định là được rồi.
Đường Linh Linh nói ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.