Chương trước
Chương sau
1846.
-Lời này không phải là trả lời câu hỏi của chị trưng cầu ý kiến của em, Tạ Hân Di là đồng học từ lâu của chị, con người này chị hiểu rõ, nàng biết rõ nặng nhẹ, nói không chừng về sau cũng có thể trở thành trợ lực tốt cho em đấy, vì vậy chuyện này em cần phải ủng hộ .. .
Đường Linh Linh đương nhiên sẽ không cùng Đinh Trường Sinh khách sáo, lời mở miệng này chính là khẩu khí mệnh lệnh.
Đương nhiên, khẩu khí như vậy là còn dựa vào đặc thù quan hệ của hai người, nếu Đinh Trường Sinh cùng Đường Linh Linh không có nửa xu quan hệ, thì cho dù Đường Linh Linh là chủ nhiệm tổ chức cán bộ thành phố, Đinh Trường Sinh cũng không có ngồi yên ở chỗ này mà nghe nàng la lối om sòm.
-Được rồi, chỗ của em không thành vấn đề, bên Dương Trình Trình chỗ đó chị có chào hỏi chưa? Chị cũng cẩn thận với tâm tư của người đàn bà này..
-Yên tâm đi, Dương Trình Trình thì chị sẽ giải thích, chuyện này em không cần quan tâm đến, chị nghe nói em đem khu cao ốc ủy ban khu mang di thế chấp rồi hả?
Đường Linh Linh cắn hạt dưa đưa vào trong miệng, chậm rãi hỏi.
-Đó cũng là vì không có biện pháp nào khác, nếu ngày mai tiền lương còn chưa có phát, đoán chừng giáo viên khu sẽ đem em mang đi bán lấy tiền rồi, bất quá trong việc này có vài cán bộ khốn kiếp của chúng ta, không xem chuyện của bọn họ là chuyện quan trọng, người ta chỉ là dựa vào đi dạy học kiếm tiền cơm, nhưng mà tiền lương thì cứ nợ kéo dài, trong khi cái khu vực quảng trưởng thì tu sửa hơn một năm hao tổn của cải hết năm sáu trăm triệu nguyên tiền rồi, vẫn còn chưa có sửa xong, em cũng không có ý định tiếp tục sửa cái quảng trường đó nữa, có sao thì cứ để vậy đi..
Đinh Trường Sinh bực dọc, nói ra.
- Nói nhảm, em là khu trưởng, mà làm như vậy sao? Muốn làm là là như vậy, người biết rõ nội tình còn dễ nói, con người không biết thì sẽ cho là em vô năng, đến lúc đó việc này truyền đi, em sẽ giải thích thế nào, vì vậy, chị thấy em vẫn phải nghĩ biện pháp làm việc này cho viên mãn, nói cách khác, bên Dương Trình Trình cũng sẽ không đồng ý em bỏ rơi cái quảng trường đó đâu .
Đường Linh Linh thấy được Đinh Trường Sinh trong giọng nói bất mãn, nhưng mà nếu từ tâm tình bất mãn làm ảnh hưởng đến trong công việc, thì cũng rất dễ dàng làm ra chuyện hồ đồ n, đến lúc đó lại phải vãn hồi mà nói, thì chi phí tiền bỏ ra còn cao hơn…
-Thôi đi, đừng nói là hiện tại không có tiền, nếu chính là có tiền, em cũng sẽ không làm như vậy, việc gì em phải chùi mông cho người khác chứ, người nào dính phân thì tự người đó lau, em không có cái nghĩa vụ đó.
Đinh Trường Sinh cho là lời nói của Đường Linh Linh không đúng.
-Ài, có đôi khi nhìn em làm việc, chị cảm thấy em thật sự trưởng thành rất nhiều, nhưng mà có đôi khi lại cảm thấy em kỳ thật chi mới là một đứa con nít chưa mọc lông mà thôi, giống như em mới vừa nói đấy, ai bảo em là người kế nhiệm chứ, người kế nhiệm cho tiền nhiệm thì phải chùi mông cho người trước đấy, đây không phải là quy tắc ngầm sao? Em có thể ngoại lệ à? Việc này chính là như vậy, tiền lương khất nợ của giáo viên, đây không phải là tiền nợ của tiền nhiệm lưu lại phân trên mông đít, em chẳng phải là đang lau sao?
Đường Linh Linh tiếp tục giáo dục Đinh Trường Sinh .
-Được rồi….được rồi, chuyện này sau này hãy nói đi, hôm nay tới ăn cơm đấy, cứ thảo luận việc này còn có thể có khẩu vị để ăn sao?
Đinh Trường Sinh cười cười nói.
-Đây không phải là con đường em chọn lựa đi lên sao…
Đường Linh Linh lườm Đinh Trường Sinh nói ra.
Đinh Trường Sinh ngồi trong phòng uống trà, Đường Linh Linh cũng đứng dậy đi ra tới cửa bên ngoài nhìn qua, Tạ Hân Di cùng tên hộ vệ kia đang cùng một chỗ thương lượng chuyện gì đó, Tạ Hân Di Di bộ dạng tức giận đến làm cho Đường Linh Linh cảm giác rất quen thuộc, bởi vì người đà này này trong trường học lúc cũng là muốn chỉ huy nam nhân, thế nhưng là cũng là bởi vì chuyện chỉ huy như vậy, làm cho chồng của nàng chịu không được cái loại vênh mặt hất hàm sai khiến, rút cuộc phải ly hôn.
-Tôi không biết nàng còn mang tới thêm một người đàn ông, lát nữa cậu vào kính vài chén rượu, đêm nay chúng ta sẽ không quay về được rồi, báo cho vợ của cậu biết đi..
Tạ Hân Di đối với Đinh Trường An nói ra.
-Hả…? Phải ở lại đây sao?
Đinh Trường An lại càng hoảng sợ, trước đó hắn không có nói với vợ của mình là ở lại qua đêm, bây giờ như thế nào để nói rõ đây, tính cách của vợ hắn thì hắn biết rõ đấy, thế nào cũng nghe ngóng mình và ai đi lên thành phố đấy, không ai biết mình cùng nữ chủ nhiệm cùng đi, trong phòng an sinh xã hội cũng không ai biết mình đi công tác, vậy thì càng khó giải thích rõ ràng...
-Hân Di, xong chưa?
Đường Linh Linh đứng ở cửa ra vào hô.
Tạ Hân Di cũng không có lo lắng, lại cùng Đinh Trường An nói chuyện, rồi tranh thủ thời gian về lại gian phòng, khoác tay của Đường Linh Linh đi vào.
-Đinh khu trưởng, vừa rồi chưa kịp giới thiệu, vị này chính là Tạ chủ nhiệm Tạ Hân Di của phòng an sinh xã hội của huyện Vân Lâm, vị này chính là Đinh khu trưởng khu Tân Hồ, về sau rất có thể sẽ là cấp trên của cô đấy, đêm nay cô phải hảo hảo kính hắn mấy chén, thế nhưng hắn cũng có thanh danh là nghìn chén rượu không ngã đấy. .
Đường Linh Linh trợn mắt nhìn Đinh Trường Sinh, nói xấu hắn…
-Ai ôi…Đinh khu trưởng, tôi vẫn luôn nghe nói khu trưởng khu Tân Hồ là cán bộ cấp huyện trẻ tuổi nhất nhất của thành phố Hồ Châu, không ngờ thấy cậu, so với ta tưởng tượng của tôi còn trẻ hơn a.
Tạ Hân Di là một người đàn bà có thể xông pha, cho nên đối với chuyện như vậy trong cách xử lý quan hệ nhân mạch từ trước đến nay đã là quen thuộc.
Quan sát Tạ Hân Di đúng là cùng một kích cỡ dáng người, kẻ tám lạng, người nữa cân, chỉ là đôi bầu vú của nàng dựng thẳng sau cái áo nhìn trông có vẻ săn chắc hơn Đường Linh Linh, cặp mông thì vững chải to lớn vểnh lên cùng hính dáng cái mông của Đường Linh Linh như hai giọt nước vậy.
-Tạ chủ nhiệm, xin chào a..
Đinh Trường Sinh khách sáo nói, đối mặt Tạ Hân Di bàn tay duỗi tới, hắn cũng chỉ là chạm vào một đầu ngón tay liền rụt trở về, đúng mực nắm chắc vô cùng tốt.
Đinh Trường Sinh biểu hiện như vậy làm cho Đường Linh Linh rất hài lòng, mặc dù mình cùng Đinh Trường Sinh đúng là không minh bạch đấy, nhưng mà loại sự tình này chỉ có trong lòng mình minh bạch, đó là cái loại cảm giác ích kỷ đấy, mà Tạ Hân Di đanh đá nổi danh, hơn nữa Tạ Hân Di cũng là một mỹ nhân hiếm có, điều này làm cho Đường Linh Linh có chút cảnh giác, Đinh Trường Sinh là cái loại người rất ưa thích đàn bà đã có chồng hoặc bỏ chồng, đó là điều nàng là rõ ràng nhất đấy, đối với những những người đàn bà kia đã làm cho nàng cảm thấy không thoải mái, vì vậy giờ thêm một Tạ Hân Di, nàng còn chịu nổi sao?
Còn lúc này Đinh Trường An đi theo mặt sau lại ngây dại, mặc dù quá khứ đã trôi qua nhiều năm, nhưng mà diện mạo của Đinh Trường Sinh thì hắn vẫn còn là nhớ kỹ đấy, hơn nữa Tạ Hân Di nếu như gọi Đinh Trường Sinh là Đinh khu trưởng, như vậy thì tại khu Tân Hồ này còn có thể có mấy người họ Đinh?
Trong lúc nhất thời Đinh Trường An tiến cũng không được, thối cũng không xong, chỉ có thể là ngồi đứng ở nơi đó, đợi đến lúc Tạ Hân Di cùng Đinh Trường Sinh nói chuyện khách sáo xong, lúc này mới quay người giới thiệu Đinh Trường An.
-Đinh khu trưởng, còn đây là ….
Nhưng mà Tạ Hân Di nói còn chưa dứt lời, thì cũng cảm giác được ánh mắt của Đinh Trường Sinh không được bình thường, bởi vì lúc này Đinh Trường Sinh đang nhìn chằm chằm nhìn Đinh Trường An, hơn nữa còn đi nhanh về phía trước vài bước.
-Anh Trường An, là Đinh Trường An sao?
Đinh Trường Sinh cẩn thận hỏi.
-Là tôi, Trường Sinh, không nghĩ tới chúng ta lại gặp nhau ở chỗ này.
Đinh Trường An cũng đi về phía trước vài bước, cùng Đinh Trường Sinh duỗi ra tay nắm thật chặc cùng một chỗ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.