Chương trước
Chương sau
1840
Tại huyện Vân Sơn, Đinh Trường An cảm giác mình có chút không ngẩng đầu được lên, bên an sinh xã hội huyện vừa mới có cuộc họp, chủ nhiệm an sinh xã hội tháng sau có thể sẽ rời đi, trong khi cái vị trí trưởng phòng bảo hiểm y tế vẫn đang còn trống, vì vậy mấy phó trưởng phòng như hắn phải làm cho tốt vấn đề chuẩn bị sắp tới, để đến khi khảo sát thì được lên thay thế làm trưởng phòng, làm cho hắn liền nghĩ tới lúc sáng sớm khi rời giường vợ mình đã dặn dò, thời gian này đây nhất định phải tranh thủ …
Thế nhưng là chính như tên của hắn vậy, hắn là loại người vẫn luôn thích ứng trong mọi hoàn cảnh, đối với những thứ chuyện tranh quyền đoạt lợi mưu cầu thì không có quản, chẳng quan tâm đến, ở đâu, làm công tác gì thì chỉ biết công việc của mình đấy, không để tâm uổng phí đến mấy chuyện kia, điều này làm cho vợ của hắn là người tranh cường háo thắng rất là tức giận, thường xuyên chỉ vào i mũi của hắn mà uất ức mắng.
Đang lúc nghĩ đến làm cách nào để mà tranh thủ đây, thì điện thoại vang lên, dọa hắn nhảy dựng, qua một hồi mới cầm lấy điện thoại tiếp thông, nhưng mà nghe được về sau thì càng là sợ tới mức không nhẹ.
-A lo là ai vậy?
Đinh Trường An hỏi.
-Anh là Đinh Trường An phải không? Đây là đồn công an ở đường Hồng Kỳ …
-Đồn công an? Tìm tôi có chuyện gì?
Đinh Trường An nhanh chóng suy nghĩ lại trong khoảng thời gian vừa qua, mình cũng không có làm cái chuyện gì phạm pháp rối loạn kỷ cương, nên cảm thấy an tâm một chút.
-Anh có nhận thức Lâm Sâm không? Hắn là gì của anh?
-Lâm Sâm? Hắn lại gây chuyện gì, hắn… hắn là em vợ của tôi, làm sao vậy? Đánh nhau hay còn đi chơi gái kỹ nữ?
Đinh Trường An vội hỏi.
-Anh tới đây một chuyến đi, hắn nhờ chúng tôi gọi cho anh tới đây đấy, nếu anh không đến, thì chúng tôi sẽ đưa hắn vào trại tạm giam đấy a.
Đồn công an cũng nói dứt khoát, nói xong mặc kệ D8inh Trường An có đáp ứng hay không, liền cúp điện thoại.
Đinh Trường An để điện thoại xuống, hai tay ôm mặt, dùng sức chà xát vài cái, để cho tinh thần mình tỉnh táo lại một chút, đồng thời cũng là chán nản cực kỳ, cậu em vợ của hắn cho tới bây giờ đều là người chuyên gây họa, vợ của mình là chị cả, chính giữa còn có một cô em vợ tên Lâm Lâm nữa, làm cho Đinh Trường An có đôi khi phải mệt mỏi ứng phó.
Thế nhưng là nếu như đồn công an gọi điện thoại tới, không thể không đi, nếu quả thật để cho Lâm Sâm bị đưa vào đưa trại tạm giam, thì vợ của mình trở về nhà không trở mặt mới là lạ..
Bất đắc dĩ, đến lúc Đinh Trường An đi đến đồn công an, thời điểm này Lâm Sâm cũng nhìn thấy Đinh Trường An, liền hô lớn:
-Anh rể….em ở đây này đâu, cảnh quan….đợi lát nữa, đóng tiền phạt, tôi sẽ không bị đi đến trại tạm giam rồi a .
Lâm Sâm ngược lại là cùng những vị cảnh sát này đụng mặt đã rất quen rồi, một bên năn nỉ lấy cảnh sát, một bên cao giọng hô hào Đinh Trường An.
-Vậy được, ngôi đây đợi đi, còn mấy người kia, lên xe trước về trại tạm giam .
Lúc này Đinh Trường An cũng đến gần.
-Lâm Sâm,… chuyện gì xảy ra?
Đinh Trường An hỏi.
-Trước anh rể cứ đóng tiền phạt lĩnh em ra đi, đợi lát nữa em sẽ nói cho anh rể biết .
Lâm Sâm một chút cũng không khách khí, há mồm liền bảo Đinh Trường An giao tiền.
Đinh Trường An liếc nhìn hắn một cái, rồi hướng đến phía văn phòng, hắn đến nơi đây không chỉ một lần, tuy rằng không phải cảnh sát nào cũng đều biết hắn, nhưng hắn nhìn thì đã là quen mặt rồi.
-Ách, tôi là người nhà của Lâm Sâm, chuyện gì xảy ra vậy?
Đinh Trường An thấy trong phòng chỉ có hai người, nhìn nhìn rồi hỏi.
-Ngồi xuống đi, Lâm Sâm đánh bạc, tối hôm qua bị tôi bắt được, anh đến nộp tiền phạt, hay là muốn câu lưu hắn?
Một người trung niên cảnh sát hỏi.
-Đánh bạc?
Đinh Trường An quả thực là không thể tin được em vợ mình lại có lá gan đi đánh bạc, cái đồ chơi này nếu dính vào, trong nhà có bao nhiêu của cải cũng không đủ để hắn đánh bạc, nghĩ tới đây, không khỏi âm thầm thấy may mắn nhờ có cảnh sát bắt hắn sớm.
-Thế nào, đóng tiền phạt hay là giam lại?
-Phạt tiền đi, bao nhiêu tiền?
Đinh Trường An sờ lên túi quần mình, hỏi.
-Năm nghìn đồng, đi ra kho bạc đóng tiền, tôi ở chỗ này xuất biên lai…
-Ặc…. anh nói lại, phạt bao nhiêu tiền?
Đinh Trường An cho rằng phạt tầm ba hoặc năm trăm, cáo lắm là một nghìn là hết mức rồi, thế nhưng là lần này phạt đến năm nghìn, đây chính là hết hai tháng tiền lương của mình, hơn nữa đây là đóng tiền cho em vợ, nhất định tiền này trở thành bánh bao thịt nhử chó, chỉ có đi chứ không trở về rồi.
-Như thế nào, ngại nhiều a? Tôi nói cho anh biết, đây là nhẹ đấy, lẽ ra còn phải đưa đi giáo dục lao động đấy, không nộp tiền phạt cũng được, đễ tiễn đưa hắn đến trại tạm giam đi .
-Không …không, tôi không phải ý tứ kia, là như vậy, tôi công tác tại bên anh sinh xã hội của khu đấy, có thể hay không nể mặt mũi, bớt chút tiền phạt?
-Anh nói giỡn hả, bộ anh cho rằng đây là cái chợ bán thức ăn sao? Còn cò kè mặc cả? Giờ có đóng tiền hay không? Không đóng giao lên xe chở đi.. .
Trung niên cảnh sát không kiên nhẫn nói.
-Được…được, giao.. giao.
Đinh Trường An cuối cùng vẫn là lựa chọn nộp tiền phạt.
Đinh Trường An đi ra bên ngoài kho bạc nộp tiền, cầm về biến lai, đợi đến lúc Lâm Sâm ký vào, thì thằng gia hỏa này này mới được thả ra.
Đinh Trường An đi phía trước, Lâm Sâm đi ở phía sau, Đinh Trường An cũng không muốn quản đến phản ứng của Lâm Sâm, đang muốn tranh thủ thời gian còn đi làm, mặc dù mình không muốn chủ động tranh thủ cái chức trưởng phòng BHYT này, nhưng nếu có chuyện tốt nện vào trên đầu mình, thì cứ bắt lấy cũng được…
-Anh rể, giờ đi đâu vậy a?
Lâm Sâm ở phía sau nhanh đuổi đến vài bước, đuổi kịp Đinh Trường An.
-Tôi còn phải quay về đi làm, yên tâm đi, chuyện ngày hôm nay tôi không sẽ nói cho chị của cậu biết đâu…
-Chờ một lát, em đói bụng rồi, cả đêm qua bị giày vò như vậy, đói chết em rồi, cho em ăn chút gì đi.
Lâm Sâm thoáng cái khoác ở cánh tay Đinh Trường An.
Đinh Trường An nhìn thoáng qua Lâm Sâm, thật sự là hận không thể quất hắn một trận, nhưng mà lại nghĩ tới vợ của mình ở nhà bưu hãn thì Đinh Trường An không rét mà run, nộ khí đầy ngập dần dần bình phục trong lòng mình.
………………………………………………………………………………………..
-Làm sao vậy anh rể, nhìn thấy không có tinh thần gì hết vậy, chị của em lại đánh anh rể nữa sao?
Lâm Sâm bưng một lớn tô mì, một bên hồng hộc ăn, một bên nhìn xem sắc mặt Đinh Trường An hỏi.
-Ăn đi…., ăn cái gì cũng ngăn không nổi cái miệng của cậu..
Đinh Trường An hút một điếu thuốc, không đếm xỉa tới, nhìn xem trên đường mọi người đi qua đi lại, thế nhưng là vào lúc này, hắn phát hiện một người mà mình không muốn gặp, rõ ràng là chủ nhiệm an sinh xã hội huyện của mình đang đi tới, vì vậy một bên nhìn xem Lâm Sâm đối diện, một bên cúi đầu xuống, hy vọng có thể tránh thoát một kiếp này.
Thế nhưng là sự tình chính là như vậy, hắn bất động thì còn hoàn hảo, hắn khẽ động ngược lại là lộ ra dư thừa, Đinh Trường An cúi đầu tránh né ánh mắt ánh mắt nhìn xéo qua hướng đi của khu trưởng mình, thì phát hiện chủ nhiệm đang hướng về phía hắn đi tới, Đinh Trường An trong nội tâm hối hận a, tại sao mình không ném cho thằng em vợ này ít tiền cho nó tự đi ăn là xong rồi, bởi vì lúc này đang trong thời gian làm việc mà mình ngồi ở chỗ này phụng bồi thằng hỗn đản này ăn uống.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.