Chương trước
Chương sau
1820
-Dừng…. cả nhà của em đều để tiền trong mắt, làm gì mà nhớ tới chị chứ?
Dương Trình Trình tỏ vẻ không tin nói.
-Em nói là sự thật, cha của em cũng đã tới, giữa trưa cùng nhau đi ăn cơm đi, đến hồ Thiên Nhất Sắc.
Tạ Phương Quỳnh nói ra.
-Cậu cũng tới à, các người tới đây du lịch à?
Dương Trình Trình nghi vấn hỏi, tuy rằng nghe nói kinh tế của Tạ Thị Thiết Cương đình trệ, nhưng mà nàng không có dũng khí hỏi thăm đến cùng tình huống như thế nào, bởi vì Tạ Cửu Lĩnh cùng em gái của mình quan hệ cũng không khá lắm, hai nhà mặc dù là thân thích, nhưng mà nhà của Tạ Cửu Lĩnh là nhà giàu có, còn nhà của Dương Trình Trình thì không được giàu có như vậy, năm xưa mẹ của Dương Trình Trình gả cho cha của Dương Trình Trình, thì lúc đó Tạ Cửu Lĩnh kiên quyết phản đối, từ đó về sau, tuy rằng loại quan hệ thân thích này vẫn còn duy trì lấy, thế nhưng lui tới lại không nhiều, chỉ có đến ngày lễ, ngày tết mới qua lại thăm hỏi một tiếng, từ khi cha mẹ Tạ Cửu Lĩnh qua đời, thì chỉ có Dương Trình Trình vẫn là hàng năm quay trở về nhà bà ngoại để thăm Tạ Cửu Lĩnh, thế nhưng mẹ của nàng thì không còn có quay trở lại Kinh Sơn.
-Không phải đi du lịch, chúng ta chuẩn bị đến Hồ Châu đầu tư, trữ lượng khoáng thạch Kinh Sơn giờ đã đào sạch sẽ rồi, nếu còn tiếp tục canh giữ ở Kinh Sơn, thì không thể nào sống nổi.
Tạ Phương Quỳnh giải thích nói.
-Đến Hồ Châu đầu tư, người nào giới thiệu đến đấy, là Trọng Hải?
Trọng Hải là phó bí thư thành ủy, tuy rằng Trọng Hải và Tạ Phương Quỳnh ly hôn, nhưng mà nước phù sa không chảy ruộng người ngoài, cho nên Dương Trình Trình liền đoán được là do Trọng Hải giới thiệu Tạ gia đến Hồ Châu đầu tư.
-Không phải, về sau ở trước mặt của em thì chị đừng có đề cập đến người này?.
Tạ Phương Quỳnh không cao hứng nói.
-Được….được, không đề cập tới, vậy lãnh đạo nào giới thiệu các người tới đấy, nếu như muốn nhảy ra khỏi Kinh Sơn, tại sao lại không đi đến trên tỉnh đầu tư….
Dương Trình Trình lại nghi vấn nói.
-Trên tỉnh giá đất quá đắt, Tạ Thị Thiết Cương hiện tại không được như trước rồi, vì vậy nơi nào có thể tiết kiệm được thì nên tiết kiệm, hơn nữa Hồ Châu bên này có chế độ ưu đãi cũng không tệ lắm, nên cha của chị cũng nguyện ý đến nơi đây đầu tư .
Tạ Phương Quỳnh giải thích nói.
-A, vậy em xem như thế này được không, đến đây đầu tư thì các người tính trên danh nghĩa là do chị mời gọi đầu tư đi, thế nào, khu Tân Hồ ở đây cũng đang chiêu thương dẫn tư, đến tại khu Tân Hồ đi .
Dương Trình Trình nãy giờ không nghe thấy Tạ Phương Quỳnh nói rút cuộc là người nào kêu gọi đến đây đầu tư, còn tưởng rằng chính là bọn họ tự mình đến đây, lãnh đạo cũng có chỉ tiêu chiêu thương dẫn tư, chi bằng đem cái hạng mục Tạ Thị Thiết Cương này trên danh nghĩa giao cho mình, thì năm nay nàng sẽ vượt mức hoàn thành.
-Ha ha, chị nói đã chậm rồi, khoản đầu tư này là có người dẫn đường đấy, đó là Đinh Trường Sinh khu trưởng khu Tân Hồ cùng công tác với chị đấy, mới thời gian ngắn không gặp, tiểu tử này lại là bò rất nhanh đấy, hiện tại coi như là chư hầu một phương rồi a.
Tạ Phương Quỳnh vừa cười vừa nói, Đinh Trường Sinh mỗi trước tiến thêm một bước, trong lòng của nàng vui vẻ so với ai khác đều có hơn, chuyện này mặc dù là bí mật, nhưng mà cái bí mật này lại làm cho nàng ngọt ngào ngủ không yên đấy, trước đây, Tạ Phương Quỳnh cũng không biết cái cảm giác nóng ruột nóng gan vì một người nam nhân là gì, nhưng mà Đinh Trường Sinh đã làm cho nàng cảm nhận được cái loại cảm giác này nhiệt liệt đến mức nào.
-Cái gì ? Đinh Trường Sinh các người tại sao biết?
Dương Trình Trình thất kinh hỏi.
-Vậy mà cũng ngạc nhiên, chị vừa mới nhắc đến Trọng Hải, i chẳng lẽ không biết Đinh Trường Sinh trước kia là thư ký của Trọng Hải?
Tạ Phương Quỳnh hỏi ngược lại.
-À…, xem ra đầu óc của chị hồ đồ rồi, vừa rồi hắn vừa mới vừa đi rak hỏi đây, nói là trong nhà có việc gấp, chắc một hồi nữa sẽ quay trở lại, hay là em gọi điện thoại cho hắn đi.
Dương Trình Trình cảm giác mình có chút gì sai sai rồi, vừa rồi mới chồng nghiên cứu bằng cách như thế nào để đối phó Đinh Trường Sinh, không thể ngờ được cái hạng mục này của em họ mình còn là do Đinh Trường Sinh dẫn vào.
……………………………………………………………………………….
Đinh Trường Sinh đi cùng Triệu Hinh Nhã đến tại bộ phận quản lý camera trong tiểu khu nhìn xem, nhìn thấy Khấu Oánh Oánh kéo lấy vali ra khỏi cổng, sau đó thuê xe taxi rời đi, phương hướng hình như là đến nhà ga, vì vậy hai nguời vội chạy tới nhà ga, sau đó hắn liên hệ cùng Đường Thiên Hà, nhờ báo cho đồn công an nhà ga theo dõi giùm, quả nhiên phát hiện đúng là Khấu Oánh Oánh mua vé xe lửa đi Bạch Sơn.
-Như vậy đi, thím về nhà đi, nàng rời đi không bao lâu, để cháu lái xe đến Bạch Sơn, nếu không chậm trễ vẫn còn có khả năng kịp ngăn chặn nàng, yên tâm, cháu nhất định sẽ đem nàng mang về cho thím, coi như là nàng không muốn trở về, thì cháu cũng sẽ đem nàng đưa đến Hải Dương …
Đinh Trường Sinh an ủi Triệu Hinh Nhã nói.
Lúc này, Triệu Hinh Nhã dần dần ổn định lại, thấy mình tối hôm qua thật sự là không nên đánh nàng một cái tát kia.
-Vậy để thím đi cùng được không?
Triệu Hinh Nhã vẫn là không yên lòng nói.
-Các người tối hôm qua huyên náo như vậy, thím cùng đi thì không tốt đâu, để cho Oánh Oánh bình tĩnh lại một chút đi, cháu còn phải tranh thủ thời gian để quay trở về, tiền lương của các thầy cô giáo còn chưa có xử lý xong, tốt rồi, không chậm trễ thời gian, chính thím thuê xe taxi trở về đi.
Đinh Trường Sinh nói ra.
-Được rồi… trên đường chú ý an toàn.
-Cháu biết…
Đinh Trường Sinh nói xong tiến vào trong xe lái xe rời đi.
Nhìn xem Đinh Trường Sinh xe biến mất tại trong dòng xe cộ, Triệu Hinh Nhã xoắn xuýt khó chịu, thật sự là không biết mình tại sao phải sa vào đến bên trong một vòng xoáy nguy hiểm như thế, bản thân biết rất rõ ràng Oánh Oánh ưa thích Đinh Trường Sinh, vậy tại sao mình lại để cho Đinh Trường Sinh thực hiện hoan ái cùng mình, thực hiện một lần thì cứ cho là sự cố, thế nhưng làm sao cứ để cho hắn hoan ái cùng mình hết lần này đến lần khác, bản thân mình thật sự là tham luyến mỗi khi hắn nhét cái đồ vật to lớn đó vào sâu trong cơ thể an ủi…
Tuy rằng mỗi lần sau khi cùng Đinh Trường Sinh kết thúc chuyện giao hoan thì trong lòng nàng luôn tự hỏi, nhưng mà mỗi một lần đều là có đáp án giống nhau, không có có lần sau, dứt khoát không bao giờ có lần sau nữa, thế nhưng là mỗi khi Đinh Trường Sinh bộc phát ra du͙ƈ vọиɠ, lấy hơi thở nam nhân thân thể tiếp xúc đến thân thể nàng, thì nàng liền đầu hàng vô điều kiện, Đinh Trường Sinh đối với mình bất cứ yêu cầu gì, thì mình cũng dùng lớn nhất khí lực để thỏa mãn đón ý nói hùa với hắn, có thể là do mình thật sự là quá ưa thích hắn.
Đinh Trường Sinh một đường chạy nhanh, rút cuộc đến đứng chờ tại ga đến mà Khấu Oánh Oánh mua, ngừng xe, dựa vào trong góc cổng trạm ra cách đó không xa, nhìn không chuyển mắt mong mỏi Khấu Oánh Oánh có thể nhanh lên bước ra.
-Người đẹp, đi đâu vậy, xe taxi không?
Khấu Oánh Oánh vừa ra khỏi trạm cổng ra nhà ga, thì đã có tài xế xe taxi mời chào rồi.
Đây là nàng lần đầu tiên một mình đi ra ngoài, tuy rằng chỉ còn có vài ngày nữa là tròn mười tám tuổi, nhưng nàng không biết như thế nào là giá cả, cũng không biết được cách từ chối như thế nào, cho đến khi bị một thanh niên cao lớn thô kệch đem nàng hành lý của nàng đoạt mất, Khấu Oánh Oánh theo sát lấy từ sau lưng, gọi
-Ai, anh cầm lấy hành lý của tôi làm gì vậy?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.