1820
-Dừng…. cả nhà của em đều để tiền trong mắt, làm gì mà nhớ tới chị chứ?
Dương Trình Trình tỏ vẻ không tin nói.
-Em nói là sự thật, cha của em cũng đã tới, giữa trưa cùng nhau đi ăn cơm đi, đến hồ Thiên Nhất Sắc.
Tạ Phương Quỳnh nói ra.
-Cậu cũng tới à, các người tới đây du lịch à?
Dương Trình Trình nghi vấn hỏi, tuy rằng nghe nói kinh tế của Tạ Thị Thiết Cương đình trệ, nhưng mà nàng không có dũng khí hỏi thăm đến cùng tình huống như thế nào, bởi vì Tạ Cửu Lĩnh cùng em gái của mình quan hệ cũng không khá lắm, hai nhà mặc dù là thân thích, nhưng mà nhà của Tạ Cửu Lĩnh là nhà giàu có, còn nhà của Dương Trình Trình thì không được giàu có như vậy, năm xưa mẹ của Dương Trình Trình gả cho cha của Dương Trình Trình, thì lúc đó Tạ Cửu Lĩnh kiên quyết phản đối, từ đó về sau, tuy rằng loại quan hệ thân thích này vẫn còn duy trì lấy, thế nhưng lui tới lại không nhiều, chỉ có đến ngày lễ, ngày tết mới qua lại thăm hỏi một tiếng, từ khi cha mẹ Tạ Cửu Lĩnh qua đời, thì chỉ có Dương Trình Trình vẫn là hàng năm quay trở về nhà bà ngoại để thăm Tạ Cửu Lĩnh, thế nhưng mẹ của nàng thì không còn có quay trở lại Kinh Sơn.
-Không phải đi du lịch, chúng ta chuẩn bị đến Hồ Châu đầu tư, trữ lượng khoáng thạch Kinh Sơn giờ đã đào sạch sẽ rồi, nếu còn tiếp tục canh giữ ở Kinh Sơn, thì không thể nào sống nổi.
Tạ Phương Quỳnh giải thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/499373/chuong-1931.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.