1782
Nhưng khi người nào đó tham vọng một khi bị kích phát, điều đầu tiên hắn nghĩ đến là thành công, còn tỉ lệ thất bại sẽ bị tự động loại bỏ mất, mặc dù cũng có người lo thất bại trước, thắng sau, nhưng trong sinh hoạt lượng người như vậy là số ít.
Rất rõ ràng, theo sắc mặt Trần Đông biến hóa, hắn cũng là tục nhân, nghĩ đến chuyện thắng trước, lo thất bại sau, cái này là nhân tính.
-Vậy thì theo ý của cậu thì tôi phải nắm bắt cái cơ hội lần này?
Trần Đông nhìn xem Đinh Trường Sinh cẩn thận nói.
-Trần kiểm, La bí thư từ khi tiền nhiệm đến nay, đều là đang nghĩ đến biện pháp cố hết sức để ổn định thế cục Hồ Châu, hiện tại xem ra, đang dần tiến nhập vào quỹ đạo, có thể nói, thế cục đã tạm ổn định lại rồi, như vậy thì phía dưới nên làm gì, cũng có thể nghĩ ra được mà…
Đinh Trường Sinh gật đầu nói.
Trần Đông cũng gật đầu, trong lòng của hắn thật ra đã quyết định rồi, chẳng qua là cẩn thận làm như là mình rụt rè một chút mà thôi, miễn đừng để cho Đinh Trường Sinh nhìn ra là mình vừa quyết định, nhưng mà Đinh Trường Sinh thì không biết, còn tưởng rằng Trần Đông đang do dự, vì vậy lại bỏ thêm một mồi lửa, thật tình là Đinh Trường Sinh không biết, cái mồi lửa này, thoáng cái đem Trần Đông càng lập tức cũng cố cái quyết định của mình.
-Trần kiểm, Uông Minh Hạo tuy rằng tạm thời vẫn chưa đi, thế nhưng chuyện rời khỏi Hồ Châu thì không xa, tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/499335/chuong-1893.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.