Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 1847: BÍ MẬT.
-Ban Kỷ Luật Thanh tra sẽ không để cho bất kỳ một cán bộ tốt nào bị oan uổng, Chu thị trưởng… Chu Khánh Huy bây giờ đang ở đâu?
Lý Thiết Cương hỏi.
-Có gì thì cứ nói với tôi, tôi biết rõ toàn bộ sự tình, con tôi còn trẻ tuổi không hiểu chuyện, cũng không biết nói như thế nào để biểu đạt, có nghi vấn gì thì Lý bí thư cứ có thể trực tiếp nói cùng tôi là được .
Chu Bội Quân có chút tức giận, nhưng vẫn là nhẫn nại cùng Lý Thiết Cương nói chuyện, thế nhưng tâm tình rõ ràng đã có mâu thuẫn.
-Chu thị trưởng, chuyện này nếu như Chu Khánh Huy không xuất hiện ra để làm sáng tỏ, chủ tịch cho rằng ý kiến dân tình và thái độ của công chúng có thể chìm xuống sao?
Lý Thiết Cương nhíu mày hỏi.
-Lý bí thư…tôi nói có chuyện gì, tôi gánh lấy trách nhiệm, con của tôi không biết chuyện gì đã xảy ra, chuyện này là có người lợi dụng chuyện con của tôi để trả đũa, vì vậy tôi thỉnh cầu Ban kỷ luật thanh tra điều tra kỹ càng người đứng sau lưng chuyện này rút cuộc là người nào, vấn đề này so với điều tra trên mạng những đồn đại kia thì còn trọng yếu hơn .
Chu Bội Quân lần nữa đem mũi nhọn chỉ về người giật dây phía sau, nàng không phải là không có dự liệu được loại sự tình này xảy ra, hơn nữa, nàng đã nhận định đây là âm mưu nhắm vào nàng, cho nên bản thân lo lắng chuyện của mình, còn chuyện con của mình có sai hay không sai giờ không còn chủ yếu....
Lý Thiết Cương im lặng, cũng không có nói thêm gì..
Chờ Chu Bội Quân đi ra ngoài, Lý Thiết Cương đứng ở trước cửa sổ, nhìn thật lâu không nhìn thấy Chu Bội Quân đi ra khỏi cao ốc tỉnh ủy, vậy có nghĩa là Chu Bội Quân rất có thể đi tìm bí thư tỉnh ủy La Minh Giang, cái gọi là cáo trạng đấy..
………………………………………………………………………………………
-Chu Khánh Huy bây giờ đang ở đâu?
La Minh Giang ngồi ngay ngắn ở trên mặt ghế, Chu Bội Quân không có ngồi, mà là đứng ở cách đó không xa, hai tay khoánh trước ngực, nhìn về phía cửa sổ với tấm màn đã khép lại kín mít, cứ như thế có một cảnh tượng rất kỳ lạ.
Đến yết kiến bí thư tỉnh ủy thì người quá nhiều, nhưng nếu gặp được thì ai cũng phải tất cung tất kính, hơn nữa nếu được hỏi thì nhất định phải trả lời, nhưng mà thái độ của Chu Bội Quân đã nói rõ lên vấn đề, nàng lại là đưa lưng về phía La Minh Giang, mang theo bộ dạng không để ý tới.
-Em đã cho hắn đến sân bay rồi, không biết hiện tại là đã lên máy bay chưa? Lý Thiết Cương vừa mới nói chuyện với em, nói là ban kỷ luật thanh tra muốn tham gia điều tra chuyện này, anh phải ngăn cản hắn, bất luận kẻ nào cũng không thể tham dự vào chuyện này, chuyện này bất cứ giá nào cũng phải tìm được vấn đề ngọn nguồn, rút cuộc là người nào vén lên chuyện này …
Chu Bội Quân dạo bước đến trước mặt La Minh Giang, một bộ khí thế rất giận dữ…
-Ừ, rời đi là tốt rồi, chỉ sợ bị người bắt lấy được nhược điểm, tôi bây giờ tình thế cũng không tốt, phía trên thượng tầng đã có người đối với tôi bất mãn, tôi đang chờ cơ hội, lẽ ra Chu Khánh Huy không nên trở về, thời điểm này lại xảy ra chuyện như vậy, em nói làm sao tôi làm sao ngăn cản được ban kỷ luật thanh tra tham gia điều tra, như vậy thì càng nói rõ bên trong chuyện này có việc, ban kỷ luật thanh tra chắc là sẽ không nghe theo lời của tôi, cho dù là có thể ngăn tỉnh kỷ ủy không điều tra, nhưng mà còn kỷ ủy của trung ương thì sao? Tôi có thể ngăn cản được sao? Em hãy chuẩn bị tư tưởng đi, anh xem, chuyện này không có kết thúc dễ dàng như vậy.
La Minh Giang mái tóc đã hoa râm tóc bạc nhiều, nửa năm qua, ông già vô cùng nhanh.
Chu Bội Quân không nghĩ tới La Minh Giang sẽ nói ra lời như vậy, nhưng không phải không thừa nhận, La Minh Giang nói rất đúng sự thật, nàng nhìn La Minh Giang, trong nội tâm rất tức giận, ngày trước lão gia hỏa này là thần tượng của mình, bản thân vẫn luôn sùng bái và làm nhân tình của hắn, vì hắn mà cả đời này không có lập gia đình, lúc đã có con của hắn, bất đắc dĩ mới tìm một người đàn ông kết hôn, nhưng mà chưa tới nửa năm liền ly dị, mục đích là vì che dấu tai mắt mọi người về đứa con, cho đến bây giờ bản thân gặp nạn, hắn vậy mà nói ra được lời như vậy, điều này làm cho Chu Bội Quân thương tâm gần chết.
- Chuẩn bị tư tưởng, em có cái gì mà chuẩn bị, cùng lắm thì cá chết lưới rách thôi.
Chu Bội Quân tức giận nói.
La Minh Giang sững sờ, nghe qua là thấy Chu Bội Quân đang trách hắn rồi, vì vậy liền đứng người lên, đến bên người Chu Bội Quân, đôi tay ôm chặt Chu Bội Quân, nhỏ giọng nói ra:
-Thời điểm này không thể hành động theo cảm tình được, thật ra chuyện này cũng không có gì, bất quá chỉ là điều tra, tôi còn khống chế tại tỉnh kỷ ủy được, em hiểu chưa, phối hợp tỉnh kỷ ủy điều tra, đem người từ phía sau tấm màn dẫn ra, như vậy không phải là càng tốt hơn sao, yên tâm đi, Lý Thiết Cương người này tôi hiểu rõ, tuy rằng ngoan cố, nhưng mà cũng không phải là không biết điều, cái hắn muốn là chân tướng phía sau tấm màn, chúng ta cũng muốn chân tướng phía sau tấm màn, vì vậy, chuyện này cũng không phải là chuyện xấu .
Chứng kiến Chu Bội Quân dần dần an tĩnh trở lại, cũng không gây náo loạn, La Minh Giang giống như nhìn thấu tâm tư của nàng, bàn tay đang ôm nàng chuyển động, một tay ve vuốt trước ngực của nàng, một tay đưa xuống giữa hang, cách y phục trên cái gò mu đầy đặn xoa xoa.
Cho dù Chu Bội Quân tâm tư đang rối bời, nhưng nghe được La Minh Giang phân tích cũng có đạo lý, cơn tức giận với hắn dần dần trở nên thấp hạ xuống, trên người bộ vị mẫn cảm nhất bị xâm nhập làm cho thân thể chấn động, La Minh Giang tăng mạnh trên tay lực đạo, chính là cái qυầи ɭóŧ của nàng khi nào thì bị vén qua một bên cũng không biết, cái tay kia không lưu tình chút nào duỗi tiến vào, xuyên qua qυầи ɭóŧ thoáng cái chạm đến hai mép nhỏ của Chu Bội Quân, La Minh Giang cũng bất ngờ là rất nhanh cảm thấy một mảnh lầy lội, nồng đậm đám lông đen đã bị dịch nhờn làm cho thấm ướt..
"Thực mê người!"
La Minh Giang tự đáy lòng thở dài, Chu Bội Quân chung đụng với La Minh Giang thì ít mà xa cách thì nhiều, cho nên thân thể của nàng rất mau có cảm xúc, tuy hoàn cảnh lúc này đang khá là căng thẳng, nhưng Chu Bội Quân dần dần cũng vô pháp cầm giữ được bản năng sinh lý của mình…
……………………………………………………………………………….
Nàng lúc này như cho cái quì ghé vào trên ghế sa lon, La Minh Giang bưng lấy cái mông lớn tuyết trắng của nàng, từ phía sau không ngừng kịch liệt đút vào, rút ra, đút vào… mồ hôi sớm đã làm ướt thân thể hai người, chỗ giao hợp cũng đã một mảnh đống bừa bộn, cái qυầи ɭóŧ vén qua một bên dính đầy màu trắng chất lỏng…
-Um…um…...
Chu Bội Quân dung một tay bụm chặt miệng mình để không phát ra tiếng rêи ɾỉ, nghe âm thanh từ cổ họng nàng phát ra, La Minh Giang vốn là đã là nỏ mạnh hết đà, lúc này chỉ cảm thấy sâu trong huyệŧ nàng một hồi ép sát, thân gậy bị bốn phía da thịt non mềm mại chen chúc áp bách tới, hắn chợt thấy hạ thể mình nóng lên, La Minh Giang đã là chịu không được nữa, nhấn mạnh ƈôи ŧɦịŧ về phía trước mấy cái, ƈôи ŧɦịŧ thật sâu cắm vào thân thể đầy đặn thành thục của Chu Bội Quân, một làn tϊиɦ ɖϊƈh͙ phun trào ra, đổ vào tại sâu trong hoa tâm của nàng...
………………………………………………………………………………….
Chu Bội Quân trong nội tâm tuy rằng an tĩnh trở lại, nhưng vẫn rất lo lắng, ban kỷ luật thanh tra đi một khi bắt đầu điều tra, tuyệt sẽ không dùi vào một hướng, nhất định sẽ còn dính đến chuyện khác, như vậy sẽ có rất nhiều sự tình không khống chế được rồi.
-Chỉ là ban kỷ luật thanh tra điều tra, em lo lắng không phải là sự tình của Chu Khánh Huy, mà là chuyện khác, vạn nhất việc này lại dẫn ra đến chuyện khác thì rất là phiền toái .
La Minh Giang sững sờ, hỏi:
- Là chuyện gì? Em còn có chuyện gì dấu tôi?
-Đó chính là về vấn đề hạng mục tàu điện ngầm của thành phố Giang Đô, em sợ sẽ bị người dẫn ra lật lại, nếu như vậy, thì chúng ta phiền toái .
Nghe Chu Bội Quân nói như vậy, La Minh Giang cũng bắt đầu lo lắng, đích xác là như vậy, hạng mục tàu điện ngầm thành phố Giang Đô bắt đầu hơn một năm trước, trong nước hầu như toàn bộ hạng mục tàu điện ngầm đều là do các công ty từ trong nước kiến thiết, nhưng mà duy chỉ có tàu điện ngầm thành phố Giang Đô là do người Nhật trúng thầu, hiện tại đã khai công, mà trong quá trình hạng mục này trúng thầu, người Nhật đã gặp Chu Bội Quân tiến hành các phương diện đầu tư, cái hạng mục này lúc ấy là đã bị rất nhiều thường ủy tỉnh ủy phản đối, trong đó bao gồm cả bí thư thành ủy Giang Đô là Ngô Minh An.
Đến cuối cùng vẫn là La Minh Giang một tay đánh nhịp, đem hạng mục tàu điện ngầm thành phố Giang Đô giao cho công ty Nhật trúng thầu xây dựng, đây cũng là một trong những nguyên nhân lần này chuyện Chu Khánh Huy gây nên sóng gió phong ba vì có liên quan đến người Nhật, một khi ban kỷ luật thanh tra tham gia điều tra, có thể hay không dính đến cái hạng mục tàu điện ngầm này, rất là khó nói, đây mới là chuyện lo lắng nhất của Chu Bội Quân.
-Chuyện này tôi đã biết, em đi về trước đi, để tôi xử lý .
La Minh Giang ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, nếu như một khi ban kỷ luật thanh tra quả thật là có dụng ý khác, như vậy giống như là Chu Bội Quân nói vậy, đây chính là một âm mưu, mà cái âm mưu này rất có thể không chỉ là một mình Chu Bội Quân, rất có thể là còn nhắm ngay bia bắn là chính mình .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.