CHƯƠNG 1802: SUY ĐOÁN..
-Người đàn bà này dữ dằn quá, cắn sâu như vậy .
Lưu Chấn Đông đem Đinh Trường Sinh mang về cục công an, tranh thủ băng bó chân cho hắn.
- Đổi lại là ai cũng có thể làm như vậy, Đàm Quốc Khánh tuy rằng đáng chết, nhưng lại bị chết ở trước mặt mình, bởi vì trong mắt của người đàn bà nào cũng vậy, chồng của mình chính là tất cả, tuy rằng Đàm Quốc Khánh không còn dám về nhà, nhưng mà nàng ít nhất còn biết Đàm Quốc Khánh còn sống, hiện tại thì sao, bầu trời đã sập rồi .
Đinh Trường Sinh mệt mỏi ngồi phịch ở trên ghế dài nằm lên, quần cởi ra một chân, Lưu Chấn Đông cẩn xử lý vết thương.
Nửa giờ sau, La Bàn Hạ cũng tới, chứng kiến Đinh Trường Sinh chân đang băng bó, ngồi đối diện với của hắn, Đinh Trường Sinh rõ ràng cũng không nói gì nhiều, chỉ hỏi:
-Gia Nghi không có sao chứ?
-Tại bệnh viện đang làm kiểm tra, chắc không có việc gì .
-Vâng…, không có việc gì là tốt rồi, hữu kinh vô hiểm, đại nạn không chết tất có hậu phúc, La bí thư đêm nay có thể ngủ ngon giấc rồi.
Đinh Trường Sinh nói ra.
-Trường Sinh, chú hy vọng cháu có thể hiểu được khổ tâm của chú, việc này cháu làm quá mức, tuy rằng cháu cứu được La Gia Nghi, chú cũng biết cháu làm vậy là vì La Gia Nghi, nhưng mà chú thì không thể bỏ qua như vậy, chú không thể để cho người ta nói bởi vì Đinh Trường Sinh cứu được con gái của La Bàn Hạ, thì hành vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/499279/chuong-1837.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.