Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 1791: KHÔNG CẦN GIẢI THÍCH VỚI AI…
-Bí thư, chú thật sự cho rằng tiền dùng để giải quyết cho những công nhân xí nghiệp may khó như vậy còn sao?
Đinh Trường Sinh do dự một chút hỏi.
-Cháu muốn nói cái gì?
La Bàn Hạ lại nhìn Đinh Trường Sinh, trong ánh mắt phát ra sắc bén làm cho Đinh Trường Sinh thấy được trong nội tâm của ông đang chấn động, xem ra chính mình lần này là thật sự chạm đến tâm tư của La Bàn Hạ .
- Mảnh đất xí nghiệp may này rộng mấy trăm mẫu, hiện tại lại nằm gần đường vào trung tâm chợ, nếu chúng ta tìm mấy nhà khai phát lớn thương lượng, chỉ cần bọn họ tham gia giành quyền khai thác, thì số tiền đặt cọc sẽ có thể giúp chúng ta gắng gượng qua lúc khó khăn này, cháu chỉ sợ gặp phải loại người xem cái hạng mục này là của riêng mình, còn tiền đặt cọc thì không muốn bỏ ra mà thôi..
Đinh Trường Sinh không chút nào e ngại ánh mắt La Bàn Hạ, ngươi đã đưa cho ta cơ hội này, ta liền nói rõ trắng ra việc này.
-Cháu nói đúng, La Đông Thu chính là muốn tay không bắt giặc, chú cũng đã từng do dự, nhưng mà bên trên áp lực quá lớn, chú chịu không nổi.
La Bàn Hạ thở dài, hình như là đã trút tâm tư nặng nề của mình..
-Cháu biết rõ, nếu là bất luận ai khác cũng buộc phải làm như vậy, cho dù là Thạch bí thư còn tại trên vị trí này, chắc chắn ông ấy cũng sẽ có nhiều băn khoăn giống như bí thư mà thôi, nhưng vấn đề bây giờ là chúng ta thật sự cần số tiền kia .
Đinh Trường Sinh ngồi thẳng lên, nói ra.
Nói được điều phân thượng, kỳ thật La Bàn Hạ cùng Đinh Trường Sinh trong nội tâm đều minh bạch, nói đến đây đã là cực hạn, còn nói thêm chút nữa thì lộ ra quá rõ ràng rồi.
La Bàn Hạ nghe Đinh Trường Sinh lý giải, nhất là lúc hắn nói nếu là Thạch Ái Quốc cũng sẽ cố kỵ có thể làm giống như ông, thì ông đối với Đinh Trường Sinh hảo cảm trong nháy mắt liền tăng lên một cấp bậc, bởi vì lời nói thật của Đinh Trường Sinh nói rất đúng, không phải đơn thuần là an ủi ông.
-Thế nhưng nếu như bài trừ La Đông Thu, chú làm sao báo cáo với bí thư tỉnh ủy La Minh Giang đây?
La Bàn Hạ thở dài, lúc này cuối cùng La Bàn Hạ cũng đã buông xuống cảnh giác, lời nói như vậy cũng có thể nói ra cùng Đinh Trường Sinh, điều này có nghĩa là La Bàn Hạ bắt đầu chậm rãi tín nhiệm Đinh Trường Sinh rồi, nếu không, mặc dù là sự tình khẩn cấp tới đâu, La Bàn Hạ cũng sẽ không mở rộng cửa lòng nói ra với một người mà mình không tín nhiệm đấy…
-La bí thư, chú không cần đối với bất kỳ người nào giải thích, nếu như vừa rồi không phải ba người kia xuất phát từ lợi ích riêng của mình, cân nhắc bác bỏ đề nghị của bí thư La Minh Giang thay người, thì bây giờ đoán chừng Ấn chủ nhiệm tổ chức cán bộ đã đến Hồ Châu đưa quyết định thay người rồi, chú lo lắng những sự tình kia còn có hữu dụng sao?
Đinh Trường Sinh đối với La Bàn Hạ tư tưởng chuyển biến thì cảm thấy kinh ngạc.
Kỳ thật điểm này đều không cần kinh ngạc, bởi vì ngay lúc Đinh Trường Sinh ra bên ngoài văn phòng của Trương Hòa Trần chờ đợi, thì La Bàn Hạ đã gọi điện thoại lên tỉnh tìm hiểu thực hư rồi…
Còn Đinh Trường Sinh nhận được cái tin tức này là đến từ Tần Mặc, mà Tần Mặc có tin tức đến từ đâu thì có thể nghĩ ra được, bởi vì thư ký văn phòng nhìn thấy tham dự mấy người là có đếm được, những vị lãnh đạo quyền cao chức trọng này, ai có thể nhận được tin tức của bọn họ thì độ khó cũng có thể nghĩ ra, trừ phi là chính bọn họ tự muốn nói bên ngoài, Chu Minh Thủy hoàn toàn là một người như vậy, vì ông ta là người của ai thì cũng đã biết...
La Bàn Hạ đã trầm mặc, Đinh Trường Sinh nói cũng không tệ.
-Thế nhưng cái hạng mục này sợ cho dù là ai tới làm cũng sẽ không thuận lợi, những đám người có thế lực sẽ không trơ mắt nhìn cái hạng mục này rơi xuống trong tay người khác đấy, huống hồ mà nói, sau khi nghe ngóng bối cảnh cái hạng mục này, nếu bị người uy hϊếp, thì nhà đầu tư sẽ bỏ chạy, đến lúc đó chúng ta lại phiền toái hơn.
La Bàn Hạ lo lắng nói.
Đinh Trường Sinh nghĩ một lát, nói ra:
-Bằng không chúng ta tự làm.
-Chúng ta tự làm ?
La Bàn Hạ không rõ Đinh Trường Sinh là có ý gì.
-Um… nếu như bí thư nói như vậy, ngoại nhân chưa hẳn dám đúc kết việc này, vậy thì chúng ta tự mở ra khai phát cái hạng mục này, bên ủy ban thành phố quản lý thao tác, thành lập một tổng công ty xây dựng, làm như vậy, tiền lợi nhuận là tự của chúng ta, đã vậy còn giảm bớt đi những thứ ngổn ngang, không phải là tốt hơn sao?
Đinh Trường Sinh đề nghị.
-Ừ, nhưng tiền để hoạt động, đó cũng là một vấn đề.. .
La Bàn Hạ tán thành đề nghị Đinh Trường Sinh, nhưng mà vạn sự khởi đầu nan, tài chính khởi động mới là nan đề lớn nhất.
-Kỳ thật, cái công ty xây dựng này mặc dù là từ ủy ban ra mặt, không nhất định là sữ dụng toàn bộ vốn riêng, có thể mở rộng vốn liếng từ bên ngoài xã hội, chỉ cần là người Hồ Châu thì có thể nhập vào cổ phần, số tiền cổ đông này không nhất định là nhiều hơn hay ít, việc buôn bán kinh doanh của bọn họ dám ăn tươi qua mặt úy ban thành phố sao?
Đinh Trường Sinh cười cười nói.
-Vậy chuyện này phải thảo luận cái đã, còn chuyện đối thoại với đám công nhân như thế nào, cháu đã nghĩ ra chưa?
La Bàn Hạ cảm thấy lúc này tâm tình của mình đã khá nhiều, áp lực cũng giảm bớt rất nhiều, khoan hãy nói, cùng với thằng lỗ mãng này nói chuyện tâm tình cũng không tệ lắm, ít nhất Đinh Trường Sinh đối với ông không có uy hϊếp, như vậy cuộc nói chuyện mới có thể tạo được tác dụng không ngờ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.