-Nói cái gì, cái gì đệ nhất, cái gì đệ nhị công tử chứ? Các người chỉ thích nói tào lao.. .
Lương Khả Ý liếc nhìn Đinh Trường Sinh nói ra.
-Tôi nói là sự thật, không phải cô không biết, tầng lớp phía dưới như tôi đều gọi con của các cán bộ nòng cốt là như vậy, La Đông Thu không có chị hay là em gái, xem ra cô tại tỉnh Trung Nam là đệ nhất công chúa rồi, tôi nói không sai chứ?
Đinh Trường Sinh nói đùa.
-Đinh Trường Sinh, hôm nay anh mời tôi đến đây là để trêu chọc tôi phải không?
Lương Khả Ý mất hứng, hỏi.
-Không… không, tôi chân tâm thật ý mời cô tới đấy, nơi đây có phục vụ món ăn, cô chọn món ăn đi.
Đinh Trường Sinh gọi phục vụ viên.
Lương Khả Ý ăn không nhiều lắm, dĩa bò bít-tết cùng ít bánh mì, Lương Khả Ý trong nội tâm thở dài, thôi được, ăn no rồi sẽ rời đi.
-Đúng rồi, tôi muốn hỏi thăm cô chút chuyện này … .
Đinh Trường Sinh thấy thời điểm này nói chuyện này cũng đã vừa vặn phù hợp.
-Nói đi, chuyện gì tôi biết sẽ nói ngay, anh tìm tôi thì nhất định là có việc rồi, chứ anh không có hảo tâm như vậy đâu…
-Lường Khả Ý a…cô nói sai rồi, oan uổng tôi lắm, cô cứ nhớ kỹ, từ hôm nay trở đi, về sau mỗi lần tôi tới Giang Đô, nhất định sẽ mời cô ăn cơm, hơn nữa mỗi lần ăn cơm sẽ đến một quán khác nhau, để tôi xem có thể mời cô được mấy lần…..
Đinh Trường Sinh khoác lác nói.
-Được…, đây chính là anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/499252/chuong-1810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.