Chương trước
Chương sau
-Nói cái gì, cái gì đệ nhất, cái gì đệ nhị công tử chứ? Các người chỉ thích nói tào lao.. .

Lương Khả Ý liếc nhìn Đinh Trường Sinh nói ra.

-Tôi nói là sự thật, không phải cô không biết, tầng lớp phía dưới như tôi đều gọi con của các cán bộ nòng cốt là như vậy, La Đông Thu không có chị hay là em gái, xem ra cô tại tỉnh Trung Nam là đệ nhất công chúa rồi, tôi nói không sai chứ?

Đinh Trường Sinh nói đùa.

-Đinh Trường Sinh, hôm nay anh mời tôi đến đây là để trêu chọc tôi phải không?

Lương Khả Ý mất hứng, hỏi.

-Không… không, tôi chân tâm thật ý mời cô tới đấy, nơi đây có phục vụ món ăn, cô chọn món ăn đi.

Đinh Trường Sinh gọi phục vụ viên.

Lương Khả Ý ăn không nhiều lắm, dĩa bò bít-tết cùng ít bánh mì, Lương Khả Ý trong nội tâm thở dài, thôi được, ăn no rồi sẽ rời đi.
-Đúng rồi, tôi muốn hỏi thăm cô chút chuyện này … .

Đinh Trường Sinh thấy thời điểm này nói chuyện này cũng đã vừa vặn phù hợp.

-Nói đi, chuyện gì tôi biết sẽ nói ngay, anh tìm tôi thì nhất định là có việc rồi, chứ anh không có hảo tâm như vậy đâu…

-Lường Khả Ý a…cô nói sai rồi, oan uổng tôi lắm, cô cứ nhớ kỹ, từ hôm nay trở đi, về sau mỗi lần tôi tới Giang Đô, nhất định sẽ mời cô ăn cơm, hơn nữa mỗi lần ăn cơm sẽ đến một quán khác nhau, để tôi xem có thể mời cô được mấy lần…..

Đinh Trường Sinh khoác lác nói.

-Được…, đây chính là anh nói, nói đi….có chuyện gì?

-Um…cô làm bên tổ chức cán bộ tỉnh vậy có nghe được tiếng gió, nói bên văn phòng công an tỉnh sẽ phái người xuống Hồ Châu, cụ thể chính là đến cục công an thành phố Hồ Châu cục thành phố đấy, có nghe tin tức này không?
Đinh Trường Sinh hỏi.

-Ủa…. chuyện này sao tôi chẳng có nghe nói gì cả, tôi vẫn luôn là hiệp trợ với Ấn chủ nhiệm, không thấy ai nói đến chuyện này, để tôi gọi điện thoại đến văn phòng cán bộ hỏi thử xem.

Lương Khả Ý thật sự không biết, vì vậy nhìn chung quanh, trong quán cũng không có nhiều người, vì vậy ngồi tại trước mặt Đinh Trường Sinh gọi điện thoại.

Sau một lát, điện thoại tiếp thông, Lương Khả Ý nghe nghe qua sắc mặt liền không bình thường, liền hỏi:

-Việc này không ai hướng báo cáo cho Ấn chủ nhiệm, ông ấy cũng không biết gì về việc này..

Từ nơi văn phòng, cán bộ biết Lương Khả Ý đang bực mình, hơn nữa cô còn đưa ra cờ hiệu Ấn Thiên Hoa, nên lập tức liền luống cuống.

-Việc này các người tốt nhất là chiều nay báo cho tôi biết, Ấn chủ nhiệm vẫn đang chờ đấy .
Lương Khả Ý nói xong liền cúp điện thoại.

Đinh Trường Sinh nhìn qua ánh mắt nàng thì cũng hiểu được vài phần…

-Anh nói cái tin đồn này là không sai, bất quá tôi cảm thấy việc này lộ ra kỳ quặc, lẽ ra Cảnh Trường Văn đến Hồ Châu đảm nhiệm cục trưởng cục công an thành phố, đó chính là cán bộ cấp huyện, sao không ai báo cáo cho Ấn chủ nhiệm? Phàm là báo cáo đến Ấn chủ nhiệm thì tài liệu trước sẽ qua tay của tôi, rồi tôi mới báo cáo cho Ấn chủ nhiệm đấy, chẳng lẽ những người này muốn qua mắt cả Ấn chủ nhiệm ?

Lương Khả Ý không hiểu nói.

-Xem ra việc này thật đúng là không đơn giản..À.., còn Cảnh Trường Văn là người nào, cô có biết không?

Đinh Trường Sinh hỏi.

-Không biết, việc này anh phải hỏi bên văn phòng công an tỉnh…

Lương Khả Ý bất đắc dĩ nói.
Đinh Trường Sinh trầm ngâm không nói..

-Như thế nào? Cảnh Trường Văn có bối cảnh rất phức tạp sao?

Lương Khả Ý hỏi.

- Cảnh Trường Văn bối cảnh có phức tạp hay không phức tạp thì tôi không biết, nhưng mà trước mắt thế cục Hồ Châu rất phức tạp, sáng nay tôi mới vừa gặp Lương chủ tịch, nên không tiện lại đi đến quấy rầy thêm nữa, tối nay lúc trở về cô đem chuyện gặp mặt cùng tôi trưa nay kể lại cho Lương chủ tịch biết là được rồi.

-Nói cái gì chứ?

Lương Khả Ý mặt đỏ lên, nàng là một cô gái, cùng một thanh niên ở bên ngoài gặp mặt, còn phải trở về báo cáo cho cha mình sao?

-Tôi vừa mới nhận được tin tức, tối hôm qua bởi vì vì chuyện giải tỏa, trên mảnh đất xí nghiệp may đã chết bảy người, còn ba người thì bị trọng thương, ta nghĩ, thời điểm này có lẽ tình thế Hồ Châu không dễ trị an, một khi chuyển biến xấu, hoàn cảnh đầu tư c Hồ Châu ũng chắc chắn sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, một khi hoàn cảnh trị an không được, ai còn dám đến Hồ Châu tiến hành đầu tư đây?
Đinh Trường Sinh lo lắng nói.

Lương Khả Ý nhìn Đinh Trường Sinh, nàng yên lặng gật đầu, hắn nói không sai, đây quả thật là đại sự…

……………………………………………………………………………

Lúc Lưu Chấn Đông đến cục công an thành phố, Đường Thiên Hà cũng đang ở trong cục, bởi vì Đường Thiên Hà còn kiêm chức phân cục trưởng khu Tân Hồ, vì vậy ông cực ít đến trong cục công an thành phố, lúc này đây là vì tại chính trong khu vực trực thuộc đã xảy ra án mạng lớn như vậy, hơn nữa tại hiện trường La Bàn Hạ đã chỉ định cho ông toàn quyền chịu trách nhiệm chuyện này, vì vậy lúc này ông như là kiến bò trên chảo nóng, mặc dù là ngồi trong phòng có máy lạnh điều hòa, thế nhưng là trên thân vẫn ngăn không được đổ mồ hôi lạnh.

-Chấn Đông, cậu tới thật đúng lúc, vết thương sao rồi?
Đường Thiên Hà thấy Lưu Chấn Đông tiến đến, hỏi.

-Đường cục, trận gió nào thổi ông tới đây vậy?

Lưu Chấn Đông trêu chọc nói.

-Ai ui…. Cậu đừng nói là châm chọc nữa, tối hôm qua bản án chắc cậu cũng đã biết rồi…

Đường Thiên Hà đi thẳng vào vấn đề, không có dài dòng.

-Vâng…có nghe nói, cho nên mới sang đây xem đây này, bên công an kỹ thuật có kết quả gì chưa?

-Chấn Đông, đây là bản án hình sự đấy, là trọng án, cậu lập tức thành lập tổ chuyên án, dung toàn lực nhân sự phối hợp đi..

Đường Thiên Hà sốt ruột, chuyện này một ngày không xuất ra kết quả, không có cách nào báo cáo nói rõ…

-Chính ủy đâu rồi, ông là lãnh đạo, vậy cùng chính ủy thương lượng là tốt rồi, tôi sẽ thi hành… .

Lưu Chấn Đông sao cũng được nói.

- Chấn Đông, hãy theo thật kỹ vụ án này, coi như là giúp đỡ tôi một chuyện. Con bà nó, tôi coi như là đang bị bỏ vào vạc chiên rồi, nếu điều tra không xuất ra cái kết quả, La bí thư chắc là sẽ không tha tôi đâu. Um…lại điện thoại gọi tới.
Đường Thiên Hà thấy điện thoại mình chấn động lên, lấy điện thoại ra nhìn qua là điện thoại của La Bàn Hạ gọi đến.

La Bàn Hạ cầm lấy điện thoại, một bên đứng trong phòng làm việc nhìn ra bên ngoài cửa sổ, dưới lầu bắt đầu tụ tập đám người, còn mang theo băng rôn, tất cả đều tập trung bên thành ủy, còn bên ủy ban thành phố thì một người không có, bảo vệ đã đóng lại đại môn, nhưng mà cửa chính loại bật mở chỉ cao có nửa thước, chỉ cần những người kia muốn, thì nhấc chân lên là có thể đi vào bên trong đại viện rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.