Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 1743: CHÂN TƯỚNG.
Thật ra lâu nay thì Đinh Trường Sinh rất muốn biết Bạch Khai Sơn cùng Tương Ngọc Điệp quan hệ trong đó như thế nào, hơn nữa Đinh Trường Sinh cũng hiểu, có rất nhiều chuyện về Tương Ngọc Điệp mà mình không biết, Bạch Khai Sơn có thể tự nói thật với mình sao?
Tuy có thể Bạch Khai Sơn không nhất định nói ra toàn bộ sự thật, nhưng ít nhất mình có thể nhân cơ hội này hiểu nhiều hơn một chút về Tương Ngọc Điệp, đây mới là điều Đinh Trường Sinh chú ý tới.
Nghĩ đến Bạch Khai Sơn không có khả năng tại dưới mí mắt của mình mà trốn thoát được, cho nên hắn đem súng thu hồi lại, sau đó ngồi ở trên cái ghế khác , nhìn xem đối diện Bạch Khai Sơn, ra hiệu lão nói tiếp.
-Tôi nghĩ, cậu đã nhìn chằm chằm vào tôi cũng lâu rồi, tôi làm cái gì thì khẳng định cậu cũng biết, tôi tin rằng cảnh sát Hồ Châu cùng cảnh sát Giang Đô cũng nắm được nhiều hoặc ít phần nào hoạt động của tôi, chỉ là không có chứng cớ mà thôi, đúng không? Nếu bọn họ có được chứng cớ đáng tin cậy, thì tôi đã vào tù rồi….
-Nói vấn đề chính đi, tôi không có thời gian rảnh cùng ông tán gẫu, nếu không tôi sẽ tìm người tán gẩu với ông, lúc đó thì ông cũng xong đời rồi..
Đinh Trường Sinh nhún vai nói .
-Ha ha…nếu tôi xong đời, thì Tương Ngọc Điệp cũng sẽ xong đời cùng chung với tôi, tuy rằng tôi cùng Tương Ngọc Điệp trở mặt lâu rồi, nhưng một mực tôi cũng không có đụng đến nàng, cũng là bởi vì nàng vẫn còn có giá trị lợi dụng, Đinh Trường Sinh….Tương Ngọc Điệp biểu hiện ra là một chủ nhiệm đài truyền hình rất sạch sẽ, rất có mùi vị của một người đàn bà xinh đẹp hấp dẫn, là đối tượng của biết bao đàn ông buổi tối ngủ không yên lúc tưởng tượng được cởϊ qυầи áo nàng ra nhìn ngắm rồi cùng giao hoan với nàng…
Bạch Khai Sơn dương dương đắc ý khi nói về Tương Ngọc Điệp xong, nhưng lời nói còn chưa dứt lời, thì liền nghe được ‘’bốp..’’ một cái, sau đó nửa bên mặt của mình đau rát .
-Cái tát tay này là thay cho Tương Ngọc Điệp đánh đấy, tuy nàng không ở nơi này, nhưng tôi là nam nhân của nàng, mặc kệ người phương nào vũ nhục nàng như vậy, cái kết cục chỉ có một, đây chỉ là bắt đầu, dám nói nữa không hả?
-Ha ha … tốt lắm Đinh Trường Sinh, cậu rất lỳ, chuyện tôi nói đều là sự thật, nếu cậu vẫn không tin, vậy cứ đợi đến nhặt xác cho Tương Ngọc Điệp đi, bất quá không phải của tôi gϊếŧ chết nàng, mà là pháp luật, tuy tôi là mua bán ma túy, nhưng chính Tương Ngọc Điệp lại là người cầm đầu chế biến ma túy lớn nhất của tỉnh Trung Nam đấy, điểm này chắc cậu không biết chứ ?
Bạch Khai Sơn trong lòng đang mắng Đinh Trường Sinh, vẫn nghĩ đến cách nào để thoát thân .
Chuyện ngày hôm nay lão xem như đã nhìn ra, trừ phi Đinh Trường Sinh đối với Tương Ngọc Điệp chán nản, chính mình mới có thể thoát thân, mình không thể phải chết tại trong tay thằng này, chỉ cần Đinh Trường Sinh đối với Tương Ngọc Điệp không còn hy vọng, như vậy chuyện có cứu Tương Ngọc Điệp hay không thì cũng không cần thiết, còn mình mới có cơ hội thoát thân, bởi vì lúc đó Đinh Trường Sinh nhất định là cảm thấy mạo hiểm vì Tương Ngọc Điệp là không đáng giá .
Tuy mục đích bắt cóc lần này chủ yếu là gϊếŧ Đinh Trường Sinh, nhưng kế hoạch theo không kịp biến hóa, hiện tại khẩn yếu nhất là cái mạng sống của mình, còn thằng chó này, đợi đến khi lão tử đi được ra ngoài, nếu để cho mày sống đến lễ mừng năm mới thì lão tử sẽ cải thành họ Đinh, Bạch Khai Sơn trong nội tâm âm thầm thề lấy.
-Chế biến ma túy?
Đinh Trường Sinh trong lòng cả kinh, chuyện lo lắng nhất của mình vẫn là xảy ra, Tương Ngọc Điệp quả nhiên là tham dự vào mạng lưới ma túy của Bạch Khai Sơn, như vậy giữa Tương Ngọc Điệp và Bạch Khai Sơn tầm đó có chuyện gì xảy ra mới khiến cho nàng ly khai?
-Thật ra thì lúc ban đầu tôi biết không phải là Tương Ngọc Điệp, mà là Lưu Hải Sinh chồng của nàng, điểm này cậu có thể biết, Lưu Hải Sinh mới là lão bản của những xí nghiệp chế dược, chỉ có điều … trong quá trình tôi hợp tác với Lưu Hải Sinh thì phát hiện, hắn chẳng những là nuốt của tôi rất nhiều tiền, lại nghĩ đến muốn làm một mình độc quyền muốn tách ra tự mình giao dịch, tôi hết cách rồi, bởi vì hắn khống chế được nguồn sản xuất ma túy, nếu không muốn hợp tác với tôi nữa, như vậy chẳng khác nào tôi bị cắt đứt nguồn cung cấp…
-Vì thế nên ông gϊếŧ hắn?
Đinh Trường Sinh suy đoán nói .
-Lưu Hải Sinh người này làm kinh doanh thì còn có thể, nhưng làm xã hội đen, nhất là loại mua bán ma túy của chúng ta, hắn chỉ là loại tép riu, gϊếŧ hắn còn cần đến tôi xuất thủ sao? Lúc lần đầu tiên hắn cùng người giao dịch ma túy, tôi chỉ cần gọi điện thoại báo cho cảnh sát mà thôi, tên này đúng là thứ đồ đần, cạnh bên hắn có đến mười mấy người, lại để cho chỉ có một tên cảnh sát đuổi chạy, tuy cuối cùng tên cảnh sát cũng bị bắn chết, nhưng Lưu Hải Sinh cũng bị thương nặng, dù không bị tôi trừng trị thì cũng bỏ mình, rồi về sau đó tôi mới cùng Tương Ngọc Điệp hợp tác, những sự tình này đều là thật, nếu cậu không tin, có thể tự mình hỏi nàng có phải là sự thật hay không?
Bạch Khai Sơn tự nhận là đang gõ đánh tới để chia cắt cảm tình của Đinh Trường Sinh đối với Tương Ngọc Điệp, cho nên có chút đắc ch .
-Chờ một chút…..ông nói đã gọi điện thoại báo cho một người cảnh sát, cảnh sát đó tên là gì?
Đinh Trường Sinh không biết vì sao, trong lúc này liền nhớ tới Lôi Chấn, mặc dù sau đó tới lượt Lưu Chấn Đông cũng có một tình huống bị phục kích, nhưng lần kia không giống như là cái chết của Lưu Hải Sinh năm đó .
- Là Lôi Chấn đội trường đội chống ma túy thành phố Hồ Châu, người này rất khó đối phó, nhiều lần phá được mạng lưới ma túy của tôi tại Hồ Châu, vì thế cho nên về sau tôi phải cùng với người địa phương thành phố Hồ Châu hợp tác, lúc này mới có chút khởi sắc, cái gọi là cường long không áp nổi địa đầu xà, bất quá lợi nhuận của tôi bị giảm xuống ba thành, lúc đó tôi nghĩ người bên Lưu Hải Sinh cũng có súng, vô luận là Lôi Chấn hay là Lưu Hải Sinh bị chết, đối với tôi cũng không có chỗ xấu, cho nên đây là một kế hoạch mượn đao gϊếŧ người, không ngờ tới Là Lôi Chấn cũng chết, điều này cũng tốt, trở thành một mủi tên hạ hai con chim.
Bạch Khai Sơn cười đắc ý .
-Từ đó về sau, cứ vậy Tương Ngọc Điệp liền hợp tác với ông hả? Tôi nghe qua như thế nào vẫn không tin được đây này?
-Tương Ngọc Điệp thật sự là cam tâm tình nguyện hợp tác với tôi đấy, tôi cũng không có uy hϊếp nàng, trên thực tế, tiền nhiều thì ai cũng muốn mà, cho nên , chúng ta một mực hợp tác rất vui là vui vẻ…
-Vậy làm sao lại trở mặt?
Đinh Trường Sinh không hiểu hỏi, trong lòng của hắn vẫn tồn tại một chút ảo tưởng Tương Ngọc Điệp là sau khi gặp mình nên không muốn làm việc này nữa, nên mới cùng Bạch Khai Sơn trở mặt, nói như vậy thìTương Ngọc Điệp vẫn còn có một ít lương tâm, mình cũng không uổng công gấp gáp như vậy đi cứu nàng.
-Người đàn bà này về sau không biết vì sao lại leo lên bên Triệu Khánh Hổ, nàng muốn cùng Triệu Khánh Hổ kết bè, cháu của Triệu Khánh Hổ là Triệu Cương cũng là đầu lĩnh lớn nhất về giao dịch ma túy tại Hồ Châu, hậu trường đứng phía sau là Triệu Khánh Hổ, đây đều là lời nói thật, cậu có thể đi tra, đương nhiên Triệu Cương chết rồi, bất quá Triệu Khánh Hổ vẫn còn, nếu cậu không nhanh, đoán chừng Triệu Khánh Hổ cũng sắp chết.
Bạch Khai Sơn nhìn xem Đinh Trường Sinh nói ra .
-Theo lời ông nói như vậy, Tương Ngọc Điệp là tự cam tâm chế biến ma túy?
Đinh Trường Sinh xanh mặt hỏi.
-Sự thật như thế, tôi một câu cũng không nói dối, nói cách khác chúng ta có thể đối chất.
Bạch Khai Sơn nói ra .
-Đương nhiên, đối chất vẫn cần thiết, như vậy đi, ông gọi điện thoại cho thủ hạ, hỏi bọn chúng bây giờ ở đâu, chúng ta cùng đi đối chất, tôi thực sự không tin nàng đắm mình như vậy, không hỏi tinh tường cho ra lẽ, tôi không yên lòng..
Đinh Trường Sinh nói ra .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.