CHƯƠNG 1713: DÍ ĐẾN TẬN CÙNG.
-Cũng không tốt lắm, tâm trạng của cha cháu đối với Hồ Châu trong lúc nhất thời vẫn là không xoay chuyển được, ông ấy vì Hồ châu đã có nhiều năm cống hiến như vậy, kết quả cuối cùng lại bị dùng loại phương thức qua cầu rút ván, thật sự là không cam lòng, vì thế xem như là tâm bệnh của cha cháu rồi.
Tưởng Hải Dương nghiêm túc nói .
Nghe Tưởng Hải Dương nói như thế, Uông Minh Hạo cũng làm ra một bộ thở dài, nhưng không có lên tiếng, thứ nhất chuyện này không tốt để nói, thứ hai Tưởng Hải Dương nói ra những lời này quả đúng là có chút buồn nôn ...
Tưởng Văn Sơn tại Hồ Châu những năm qua đến cùng tại Hồ Châu tham nhũng biết bao nhiêu tiền ? Chỉ có ông ta tự mình biết, thật ra lúc thời điểm ly khai thành phố Hồ Châu đó đã là tốt nhất rồi, bởi vì dù sao La Minh Giang vẫn còn ở trên đài, lúc ấy kỷ ủy tỉnh muốn điều tra Tưởng Văn Sơn, nhưng ý kiến phản đối từ trên tỉnh tập trung nhất cũng chính là La Minh Giang, mọi người đều biết, một khi Tưởng Văn Sơn ngã xuống, ắt sẽ liên lụy đến nhiều người, có khả năng còn có thể đem La Minh Giang lôi ra chìm chung xuồng…
Thế nhưng đang trong lúc mọi người chờ đợi xem kịch vui, thì bất ngờ An Như Sơn rõ ràng cùng La Minh Giang đã đạt thành thỏa hiệp, nhờ thế mà Tưởng Văn Sơn đã tránh được một kiếp nạn, hiện tại lại nghe Tưởng Hải Dương nói như vậy, làm cho Uông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/499191/chuong-1749.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.