Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG1694: MẬT BÁO.
Thời điểm Để Khôn Thành lên xe của Chu Minh Thủy rời đi, La Bàn Hạ cũng lên xe, thì bị Uông Minh Hạo gọi lại, kéo La Bàn Hạ đi qua một bên nói chuyện..
-Lão Uông, có ý gì vậy, chuyện gì trọng yếu đến mức không thể vừa lên xe vừa nói chuyện …
La Bàn Hạ tuy trong nội tâm rất là phiền muộn, nhưng phải tiếp tục tỏ ra đại độ hỏi.
-Có report báo lên trên tỉnh, lại còn Lý bí thư kỷ ủy từ trên tỉnh tự mình gọi điện thoại cho tôi, chắc ông cũng đã biết đến chuyện này, đó là về Dinh Trường Sinh.
-Ừ, chuyện này thì tôi có biết, bất quá các người không thể chậm rãi lại một chút sao ? Hiện tại vừa làm xong thủ tục nghi thức ký tên, nếu như Đinh Trường Sinh xảy ra chuyện gì, thì cái hạng mục này phải làm sao bây giờ? Tuy tôi biết mấy người phá án thì có quy tắc của mình, nhưng cũng phải phục tùng đại cục chứ ?
La Bàn Hạ kiên quyết phản đối đúng lúc này động đến Đinh Trường Sinh .
Hơn nữa ông cũng đã nhìn ra, Chu Minh Thủy đối với Đinh Trường Sinh đó là có vài phần nể trọng, nếu như thật sự tra ra vấn đề gì thì thôi còn dễ nói, nếu như không tra ra được, thì kết thúc sẽ như thế nào đây?
Huống hồ năm nay thời gian đã trôi qua một nửa, nếu như điều tra Đinh Trường Sinh có rất nhanh ra kết quả thì cũng còn may, nếu không có xảy ra kết quả gì, như vậy thì chuyện đầu tư của Hồ Châu bị tổn thất thì ai tới gánh chịu ? Cho nên vô luận là phương diện nào, lúc này mà động đến Đinh Trường Sinh đều không phải là một ý kiến hay.
-Thế nhưng Lý bí thư đã gọi điện thoại hai lần rồi, không dám đấu diếm ông, tối hôm qua, trên văn phòng tỉnh đã điều đi lực lượng tinh anh của thành phố Bạch Sơn, đem Hoa Cẩm Thành bắt mang đi rồi, việc này chỉ sợ là rất nhanh sẽ có kết quả, nếu như Đinh Trường Sinh quả thật cùng Hoa Cẩm Thành có vấn đề, như vậy thì Đinh Trường Sinh phải làm sao bây giờ?
Uông Minh Hạo hỏi.
-Như vậy đi, cho tôi thời gian một ngày có được không, đêm nay các người hãy động thủ, tôi còn có việc, đi trước.
La Bàn Hạ bất đắc dĩ, Uông Minh Hạo không phải người của mình, mình không thể khống chế được hắn, hiện tại chỉ có thể là hy vọng Đinh Trường Sinh bản thân hắn tự trong sạch mà thôi.
Hơn nữa tối hôm mình cũng đã nói thấu triệt cho Lâm Xuân Hiểu cùng La Gia Nghi như vậy rồi, nếu Đinh Trường Sinh vẫn chưa có nhận được tin tức, như vậy thì mình cũng cứu không được hắn, theo trong đáy lòng, La Bàn Hạ thật tình không muốn Đinh Trường Sinh xảy ra chuyện, bởi vì kế tiếp thì mình còn rất nhiều chuyện là phải dựa vào thằng trâu bò này.
Uông Minh Hạo cũng bất đắc dĩ, đành phải gọi điện thoại lại bảo mấy tên đang canh giữ trước cửa nhà Đinh Trường Sinh tạm thời rút lui, đợi đến tối rồi tính sau, Đinh Trường Sinh thì không biết đến chuyện này, vẫn cùng đám người Lương Tuệ Sinh đi ăn cơm, với lại Thành Công trong chuyện này xuất lực không nhỏ, tốt xấu gì mình cũng phải chiêu đãi hắn một chút đi .
Thế nhưng mà giữa trưa đang ăn cơm, thì Thành Công nhận được điện thoại của của Kha Tử Hoa, hắn cầm điện thoại di động đi ra ngoài .
-Anh Thành…anh vẫn còn ở tại Hồ Châu sao?
Kha Tử Hoa hỏi.
-Ừ…, hôm nay vừa ký xong giấy tờ, cậu đang ở đâu? Xảy ra chuyện gì?
Thành Công nghe giọng của Kha Tử Hoa có gì không đúng, liền hỏi.
-Em muốn gọi điện thoại cho Đinh Trường Sinh, nhưng sợ xảy ra vấn đề, nên mới gọi anh, chỗ của em có đi ra ngoài mấy anh em phối hợp với trên tỉnh hành động , tại Hồ Châu có một người tên là Hoa Cẩm Thành, vốn em không có ấn tượng gì, nhưng khi những người kia trong tỉnh thẩm tra hỏi hắn có biết Đinh Trường Sinh hay không, thì em bắt đầu để ý, anh hỏi thử Trường Sinh là có chuyện gì xảy ra? Không nên để bất cứ ai biết nhé..
Kha Tử Hoa ở trong điện thoại nhỏ giọng nói .
-Tôi biết rồi, cậu cứ chú ý tới, có tin tức gì thì trực tiếp gọi điện thoại cho tôi.
Thành Công nói ra .
Thành Công tiếp điện thoại xong, xem như không có chuyện gì xảy ra, quay trở về gian phòng ăn tiếp tục uống rượu, mãi cho đến khi đem đám người của Lương Tuệ Sinh đưa đến khách sạn ở làng du lịch hồ Thiên Nhất Sắc thì mới có thời gian cùng Đinh Trường Sinh nói mấy câu .
-Đến bên hồ một chút đi.
Thành Công nói với Đinh Trường Sinh.
- Được a, đã rất lâu không có thời gian nhàn hạ rồi..
Đinh Trường Sinh nói xong cùng Thành Công hướng bên hồ đi đến .
-Trường Sinh, tôi vừa rồi nhận được điện thoại của Hoa Tử, bên cục công an của hắn có người phối hợp với người trên tỉnh, tối hôm qua đã bắt đi Hoa Cẩm Thành rồi, hình như là cậu có biết hắn, tôi nhớ là cậu đã từng nói đến hắn trước kia..
Thành Công có một ưu điểm rất tốt, chính là có trí nhớ rất tốt, chuyện gì đã nói, đã làm thì rất mà khó quên/
-Hoa Cẩm Thành đã bị bắt mang đi ? Con mẹ nó, đám người này thật sự là muốn đẩy em vào chỗ chết ah.
Đinh Trường Sinh nghe được tin tức về Hoa Cẩm Thành bị bắt mang đi, thật sự là chấn động, tin tức này nếu không phải là Thành Công nói với mình, thì chính mình thật tình đúng là không biết gì cả.
-Trường Sinh, đến cùng là xảy ra chuyện gì, cậu và Hoa Cẩm Thành thật sự có quan hệ sao? Là thu tiền hắn hay còn liên lụy đến những thứ gì khác?
Thành Công rất gấp, Đinh Trường Sinh vẫn luôn là người hắn rất coi trọng, hắn nhận định tương lai thành tựu sau này của Đinh Trường Sinh tuyệt sẽ không dưới so với cha mình, cho nên mới dốc sức kết giao, hiện tại nếu Đinh Trường Sinh xảy ra sự tình , vậy là ánh mắt của mình có vấn đề .
-Anh Thành, chuyện Hoa Cẩm Thành không có gì liên lụy đến em, muốn nói có dính dấp, thì chỉ có những công trình của khu khai phát kia thôi, lúc ấy khu khai phát không có tiền, Hoa Cẩm Thành nguyện ý ứng tiền ra trước, đến bây giờ đều cũng chưa trả tiền cho hắn tiền đâu, đây không phải là nguyên nhân chủ yếu, nguyên nhân chính là mảnh đất của cái xí nghiệp may kia, Hoa Cẩm Thành đắc tội với Tương Hải Dương cùng La Đông Thu rồi, còn em thì đâu có cùng Tương Hải Dương đối phó công khai , cho nên lần này em chỉ bị dính líu, nếu Hoa Cẩm Thành bị bắt, thì em đoán chừng, kỷ ủy của Hồ Châu cũng sẽ rất nhanh tìm tới em rồi.
Đinh Trường Sinh bất đắc dĩ nói .
-Cậu và Hoa Cẩm Thành thật không có những dính dấp gì khác?
-Không có, em chỉ sợ là Hoa Cẩm Thành nói ra những chuyện khác vì bị bức cung, Tương Hải Dương cùng La Đông Thu lần này là đối với cái mảnh đất xưởng may kia làm vậy là tình thế bắt buộc, nhưng nói trở lại, cho tới bây giờ, em thực sự là nhìn không tới La Đông Thu có khôn khéo một chút nào, cứ trắng trợn mượn quyền lực của cha hắn mà mưu lợi cho mình, rồi sẽ có người khác cũng sẽ nhìn thấy được điều này đấy, đến lúc đó thì hắn sẽ kết thúc như thế nào đây này?
-Tốt rồi, chuyện của người khác đến thời điểm rồi nói sau, cậu giờ trước tiên lo chuyện của mình đi, nếu cậu bị bắt đi, thì cũng sẽ không ở lâu trong đó đâu, cậu cũng chuẩn bị một chút, đừng để đến lúc đó tôi đến kỷ ủy thành phố Hồ Châu thì lại tìm không thấy cậu..
Thành Công minh bạch, Đinh Trường Sinh thằng này tuy làm mình có lúc cũng không có yên lòng , nhưng không phải sự tình nào hắn cũng dấu diếm lừa gạt đấy, trong chuyện này, nhất định Đinh Trường Sinh sẽ không lừa gạt mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.