Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 1690: BỊ THEO DÕI.
-Nào chỉ là từng thấy, lúc ấy cháu nếu lòng dạ ác độc thêm một chút thì có thể để cho hắn đi gặp diêm vương rồi.
Đinh Trường Sinh tùy ý nói ra .
-Hả, chuyện này khi nào vậy?
Vũ Văn Linh Chi nghe xong giật mình, nàng biết rõ, Lâm Nhất Đạo vì bảo hộ hắn đứa con báu vật kia đã tốn không ít công phu, Đinh Trường Sinh lại có thể suýt chút nữa gϊếŧ chết hắn, nghe vậy thì trong lòng của nàng an tâm không ít rồi.
-Đó là lần trước lúc cháu đi đến Bắc Nguyên, thôi.. thời gian không còn sớm, dì bây giờ ở tạm chỗ này vài ngày, để cháu đi tìm chỗ ở mới, điều kiện tại đây hơi kém, cố gắng qua đi.
-Giờ cháu phải đi sao?
Vũ Văn Linh Chi tưởng rằng Đinh Trường Sinh đêm nay sẽ ở lại chỗ này.
-Không được, cháu còn phải trở về, có một số việc còn phải xử lý, phiền toái đã tới rồi thì phải nghĩ biện pháp ứng đối, nếu trốn tránh thì không thể giải quyết được chuyện.
Đinh Trường Sinh nói ra .
Vũ Văn Linh Chi hiểu ý tứ Đinh Trường Sinh, cho nên cũng không có nhiều lời thêm, hơn nữa Kỳ Trúc Vận còn đang ở bên trong, chính mình ở bên ngoài cùng với Đinh Trường Sinh kéo dài thời gian cũng không tốt .
Đinh Trường Sinh lái xe trở về chỗ ở của mình, sau khi dừng xe thì không có lập tức lên lầu, mà là đốt một điếu thuốc hút rồi nhớ lại lời nói của La Gia Nghi về chuyện ban kỷ luật thanh tra muốn điều tra chuyện của mình, đây là một chuyện phiền toái, tuy tại thời điểm Thạch Ái Quốc còn làm bí thư thì Uông Minh Hạo cùng Thạch Ái Quốc đứng chung một chỗ, nhưng bây giờ thì rất khó nói, hơn nữa việc này lại là từ trên tỉnh kỷ ủy áp xuống, Uông Minh Hạo đoán chừng sẽ không dám chơi trò nữa nạc nữa mỡ..
Muốn điều tra mình, thì sẽ bắt đầu điều tra những vấn đề gì đây? Đơn giản là về chiếc xe của mình, nếu vậy thì phải đem Dương Phụng Tê đưa ra rồi, nói cách khác, thì mình thật đúng là khó mà nói rõ về việc cái xe này .
Còn về vấn đề tiền tài, tên của mình cho đến bây giờ cũng không có đứng tên gian nhà nào, có chút tiền gởi ngân hàng, đều là tiền chia hoa hồng từ trang trại Việt Quất ở thôn Lê Viên chia, tuy có quy định đảng viên không thể kinh thương, nhưng đây là mình đầu tư, hơn nữa đã từ lâu rồi mình cũng không có qua lại đến trang trại Việt Quất, kiếm được chút ít lợi ích cũng không phải là bất chính…
Về phần hơn một nghìn vạn tiền kia, thì không phải tên mình, mặc dù là mình cầm thẻ, biết rõ mật mã, nhưng tiền lại không phải danh nghĩa của mình, việc này thì tìm không thấy trên đầu mình rồi, mấu chốt là cái thẻ này phải được cất giấu ở nơi an toàn .
Những chuyện này đều là việc nhỏ, hiện tại mấu chốt là chuyện bên kia của Triệu Khánh Hổ, vạn nhất kỷ ủy thành phố bắt mình mà không thả, thì cho dù là mình có bản lĩnh lớn bằng trời, nếu không ở bên ngoài thì sẽ không giúp được gì cho Hà Hồng An một tay, vạn nhất đúng lúc này làm hỏng cái chuyện đó, như vậy chính mình trong thời gian dài mưu đồ có thể bị lỡ .
Đinh Trường Sinh rất là phiền muộn, nhưng so với hắn cũng có người đang buồn bực, lúc này ngay tại phía sau của hắn hơn hai mươi mét, có một chiếc xe Audi, bên trong chỗ ngồi đang nằm một người, thỉnh thoảng ngồi dậy quan sát trước mặt xe của Đinh Trường Sinh, vốn tưởng rằng Đinh Trường Sinh sẽ rất nhanh lên lầu, nhưng không nghĩ tới thằng này cứ ngồi trong xe không biết làm gì đây, nếu không phải nhìn thấy xe không có động tĩnh, hắn còn tưởng rằng Đinh Trường Sinh đang ở trong xe chơi trò xe chấn với người đàn bà nào đó..
Hắn chính là Đàm Quốc Khánh, từ khi ở trên chợ đêm đã làm kinh động đến Đinh Trường Sinh, thì hắn biến mất trong một thời gian, nhưng đã có chỗ dựa ở phía sau là Tương Hải Dương chu cấp cho hắn kinh phí, hiện tại bây giờ hắn lại theo dõi Đinh Trường Sinh rồi.
Bất quá lần này đây Tương Hải Dương phân phó rất rõ ràng, không nên dùng vũ lực, mà hãy thu thập lấy bằng chứng Đinh Trường Sinh làm trái pháp luật không tuân theo quy định, đến lúc đó sẽ có rất nhiều người ra tay trừng trị Đinh Trường Sinh, cho nên lúc này đây muốn lấy được chứng cớ xác thực, một kích tất phải trúng, không thể có nửa điểm sơ xuất.
Nửa giờ sau, Đinh Trường Sinh quay cửa kính xe xuống, đem điếu thuốc ném ra ngoài xe, sau đó xuống xe, đợi đến lúc Đinh Trường Sinh biến mất ở trong hành lang, Đàm Quốc Khánh mới dám bật người ngồi dậy.
Đinh Trường Sinh đi tới đến trước cửa phòng của mình, trong lúc vô tình hướng về sau quay đầu, rồi nhìn đến cửa phòng đối diện, đó là gian phòng thuê của Hạ Hà Tuệ lúc trước, dù sao hắn cũng không thiếu chút tiền tiền thuê nhà nên vẫn trả tiền mướn gian phòng này, chứ nếu như cái phòng này bị cho người khác mướn, nói không chừng từ phía đối diện sẽ có một đôi mắt giám thị mình, chuyện Đàm Quốc Khánh thuê phòng tại Ngự Phủ Uyển giám thị Trịnh Tiểu Ngải vẫn còn làm cho hắn ghi nhớ trong đầu .
Về đến nhà lấy ra cái chìa khóa cửa phòng đối diện, hắn vào trong phòng của Hạ Hà Tuệ, tất cả đồ vật vẫn là như thường, chỉ là bật đèn không sáng, hắn cho rằng có thể là lúc Hạ Hà Tuệ rời đã đem công tắc nguồn điện kéo xuống, bất quá không có thành vấn đề, dựa theo ánh sang ngoài cửa sổ chiếu vào, cũng có thể thấy rõ trong phòng, với lại qua một hồi thì mắt của hắn càng nhìn được rõ ràng hơn trước.
Đột nhiên nhớ ra, mình không phải là đang tìm chỗ giấu cái thẻ tiền kia sao, đây sẽ là chỗ tốt nhất để giấu đồ, hơn nữa gian phòng này rất ít người biết, buổi tối hắn sẽ báo cho Hạ Hà Tuệ biết, nói nàng làm tiếp tục hợp đồng mướn phòng với chủ thuê nhà, nếu có gì đi nữa thì người của kỷ ủy có nghĩ vỡ đầu ra, cũng sẽ không nghĩ tới mình lại mang cái thẻ tiền này giấu ở đây..
Trong phòng tìm một hồi, cuối cùng đem cái thẻ giấu đến ở bên trong bếp, trong này khắp nơi đều là khói dầu, bếp thì không có người dùng, nên không phải lo lắng sẽ có người phát hiện.
Tuy Đinh Trường Sinh đã lên lầu, nhưng Đàm Quốc Khánh vẫn không dám xuống xe, đến khi chứng kiến bóng dáng Đinh Trường Sinh đã không còn thấy, hắn mới mở cửa cầm ra đồ vật đã chuẩn bị trước, lặng lẽ xuống xe .
Đem một thiết bị dò tìm cực nhỏ, gắn vào phía trong bảng số xe của Đinh Trường Sinh, bởi vì Đinh Trường Sinh có tính cảnh giác cực cao, hắn đi nơi nào , gặp người nào, đã làm trò gì, thì Đàm Quốc Khánh không biết, cho nên phương thức tốt nhất là dựa vào công nghệ cao, giống như là đêm nay vậy, gắn vào vật này, thì chỉ cần Đinh Trường Sinh không phát hiện được, như vậy thì hắn cũng đừng nghĩ đến chuyện đào thoát khỏi lòng bàn tay của mình rồi.
Thế nhưng Đàm Quốc Khánh tuyệt đối lại không nghĩ tới, trong lúc này đang có một đôi mắt cũng đang lặng lẽ theo dõi hắn, đó chính là Khấu Óanh Óanh, bởi vì thời gian còn mấy ngày nữa sẽ thi tốt nghiệp trung học, cho nên nàng ngủ không ngon, bỗng nhiên muốn nhìn qua một chút xem Đinh Trường Sinh có quay trở về chưa, khi thấy trong phòng Đinh Trường Sinh đèn sang, thân ảnh của hắn nổi bật tại đằng sau bức màn cửa sổ, nàng mỉm cười ..
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.