CHƯƠNG 1651: TEN HỖN ĐẢN NÀY.
-Không có việc gì, anh cứ chặt xuống đi..
Diêm Lệ cũng không quản đến hắn nữa , nói ra .
-Đây chính là cô tự nói a, nếu nhỡ làm bị thương thì cô cũng đừng có trách tôi, Tần Mặc … cô cũng đã nghe được, làm chứng cho tôi đấy..
Đinh Trường Sinh hướng phía Tần Mặc nói ra .
-Tôi…. nếu không chúng ta . . .
Tần Mặc thật sự là không nắm chắc, nàng vừa định nói báo cảnh sát đ , nhưng Đinh Trường Sinh lúc này đã giơ lên dao phay chặt xuống sàn gỗ rồi .
Diêm Lệ cũng nhìn theo động tác chặt dao phay của Đinh Trường Sinh, khi con dao phay quả thật chém vào bên cạnh lỗ thủng sàn gỗ, thần kinh Diêm Lệ khẩn trương sắp đến bờ biên giới chuẩn bị sụp đổ vì không còn nhịn được cơn mắc tiểu nữa….
-Ui…
Tần Mặc kêu một tiếng, nhưng nhìn thấy Diêm Lệ cũng không có việc gì, nên không dám lên tiếng nữa rồi.
Đinh Trường Sinh động tác rất nhanh, hơn nữa mỗi lần đều chặt xuống cách vị trí chân của Diêm Lệ tầm vài centi mét, lực chém xuống vừa vặn không có xuyên thấu qua sàn gỗ chạm vào mu bàn chân …
Một phút đồng hồ sau, chân của Diêm Lệ theo trong lỗ thủng sàn gỗ rút ra, nàng nhẹ nhàng thở ra, nhưng bởi vì vừa rồi thần kinh khẩn trương vào trạng thái cao độ, nên chân sau khi rút ra cả người đều buông lỏng, chính là bởi vì như vậy, nàng đột nhiên cảm giác được giữa hai chân của mình đã sặp tuôn ra một luồng nhiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/499149/chuong-1707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.