Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 1638: QUYẾT ĐỊNH BỔ NHIỆM.
Thời gian trôi qua mười mấy ngày sau, Ấn Thiên Hoa lần nữa lại đi đến Hồ Châu, lúc này đây cùng làm cho mọi người mở rộng tầm mắt, mới vừa rồi là Trọng Hãi đột nhiên thăng nhiệm phó bí thư thành ủy, mặc dù mọi người kinh ngạc, nhưng nếu nghĩ tới bối cảnh của Trọng Gia, thì cũng trở lại bình thường.
Thế nhưng còn Đường Linh Linh thì có tài đức gì, rõ ràng cũng thoáng cái nhảy lên đến vị thứ nhất của phòng tổ chức cán bộ thành phố, điều này làm cho rất nhiều người trong phòng tổ chức cán bộ không hiểu, không biết người đàn bà đàng hoàng xinh đẹp này tới đáy ngọn nguồn là cùng với nam nhân nào phủ lên móc câu, để cho người đó vì nàng mà hộ giá…
Có một số việc là không giấu giếm được, nhất là ở trong quan trường, vì vậy từ khi có lời đồn Đường Linh Linh sắp đảm nhiệm làm chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ thành phố Hồ Châu, thì cái tin tức này đã bay đầy trời, nhất là cái chuyện Đường Linh Linh cùng phó bí thư tỉnh ủy Chu Minh Thủy có mối quan hệ, bị làn truyền vô cùng giật gân, tuy nhiênthật sự thì hai người bọn họ đến bây giờ cũng …chưa từng gặp mặt …
-Trải qua trên phòng tổ chức cán bộ tỉnh ủy khảo sát, đồng thời trưng cầu qua ý kiến, tỉnh ủy quyết định bổ nhiệm đồng chí Đường Linh Linh làm chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ, ban thường ủy thành ủy thành phố Hồ Châu, việc bổ nhiệm này có thể đối với một số người cảm thấy bất ngờ, nhưng mọi người hãy suy nghĩ một chút, việc bổ nhiệm này có ngoài ý muốn không?
Ấn Thiên Hoa trong cuộc họp cán bộ thành phố Hồ Châu tiếp tục ủng hộ Đường Linh Linh .
Lúc này tất cả mọi người đều đang nghĩ, không phải là có lời đồn Đường Linh Linh cùng Chu Minh Thủy có quan hệ sao? Như thế nào giờ lại nhảy ra thêm một Ấn Thiên Hoa cũng thay nàng nói chuyện, chẳng lẽ là nàng không phải cùng Chu Minh Thủy, mà là cùng Ấn Thiên Hoa có quan hệ? Cũng hoặc là đều có quan hệ cùng với hai người bọn họ?
Dù sao nhân tâm cũng đều là phức tạp, cũng là bẩn thỉu, ngươi suy nghĩ cái gì là quyền tự do của ngươi, nhưng nếu nói ra thì có thể xảy ra vấn đề…
-Đường Linh Linh là cán bộ có nhiều kinh nghiệm của phòng tổ chức cán bộ Hồ Châu, lâu nay cô ấy vẫn luôn hoàn thành nhiệm vụ của phòng tổ chức cán bộ, hơn nữa trong lúc chủ nhiệm Cố Thanh Sơn bị bệnh nặng cũng đã ủy thác Đường Linh Linh chủ trì công tác, Cố Thanh Sơn là người rất cẩn trọng, tôi tin tưởng điểm này mọi người thì quá rõ ràng, cho nên việc đồng chí Đường Linh Linh đảm nhiệm làm chủ nhiệm tổ chức cán bộ Hồ Châu, mong rằng mọi người sẽ ủng hộ cùng nhau hoàn thành công tác….
Ấn Thiên Hoa rốt cục đã kết lại .
Đinh Trường Sinh đang ngồi dưới đài ngước nhìn xem Đường Linh Linh đang ngồi trên đài, dáng vẻ đoan trang thanh tú, mái tóc dài chải cẩn thận tỉ mỉ, phía sau đầu tạo thành một búi tóc, sắc áo sơ mi mà trắng không nhiễm một hạt bụi, cổ áo rộng mở có thể nhìn trông thấy một sợi giây chuyền bạch kim nhỏ nhắn đeo ở trên cổ của nàng, nếu như không nhìn kỹ, thì sợi giây chuyền bạch kim kia cơ hồ là hòa cùng với làn da trắng của nàng làm thành một thể.
Bên ngoài mặc một cái áo vét nhỏ màu xanh, có nút thắt cài lên đem hình dáng bên ngang hông buộc vòng quanh, cho nên bộ vị cái mông của nàng càng lộ ra thêm đầy đặn rồi.
Tuy nhiên Đinh Trường Sinh biết rõ phía dưới nàng mặc chính là cái váy ngắn , nhưng bởi vì trên đài chủ tịch đã bị mảnh vải màu đỏ trải bàn che khuất, cho nên Đinh Trường Sinh không thể nào thấy được phía dưới cái váy của nàng như thế nào, chỉ có điều Đinh Trường Sinh mỗi lần nhìn chăm chú đến, đều làm cho Đường Linh Linh cảm thấy kíƈɦ ŧɦíƈɦ và hưng phấn.
Đối với chuyện mình làm sao vượt quá ngũ quan, trảm lục tướng để lên phù chính, thì trong lòng nàng càng rõ ràng nhất, đó là lúc Đinh Trường Sinh trở về nói hắn nhìn thấy Chu Minh Thủy là người của Tần gia, vậy thì càng làm cho Đường Linh Linh biết rõ, tại trong nhóm hội nghị thường ủy tỉnh ủy thì có bốn người mà ai cũng là cùng Đinh Trường Sinh có quan hệ, cho nên cái vị trí chủ nhiệm tổ chức cán bộ này thế nào tới được với nàng..
Nghĩ tới đây, nhìn người bên cạnh đang đọc diễn văn La Bàn Hạ, rồi nhìn về phía dưới Đinh Trường Sinh, lại là lần nữa chứng kiến Đinh Trường Sinh thằng này chính là đang khiêu khích chính mình .
Hắn không nhìn về phía khuôn mặt nàng, mà là chằm chằm vào vị trí dưới mặt bàn chỗ ngồi của mình, tuy nàng biết rõ nơi đó có cái khăn trải bàn đang phủ che, hắn cái gì cũng đều nhìn không tới, nhưng vẫn cảm giác được ánh mắt của Đinh Trường Sinh hình như là đang nhìn xuyên thấu đến giữa háng nàng..
Ánh mắt của Đinh Trường Sinh tựa như nói cho nàng biết, là hắn tựa như là có thể nhìn thấy cái âm hộ nàng, hơn nữa trong ánh mắt Đinh Trường Sinh bao hàm một loại tà mị, cứ như thế trong hội nghị cán bộ, thì nữ chủ nhiệm tín nhiệm phòng tổ chức cán bộ được bổ nhiệm thì rõ ràng hơi mất thần..
Động tác của nàng thì không người nào biết, nhưng nàng tin rằng Đinh Trường Sinh có thể nhận thấy, vì vậy quỷ thần xui khiến, rõ ràng tại dưới mặt bàn nàng lặng lẽ dạng ra hai chân của mình để cho cái âm hộ xông ra bên trong cái váy, nếu như không có cái khăn trải bàn kia, thì chắc chắn là phía dưới tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy dưới váy nữ chủ nhiệm lộ rõ ra cái qυầи ɭóŧ màu trắng đang dân dần lan rộng ra một đốm dịch nhờn…
Đinh Trường Sinh đương nhiên là không thấy được, nhưng theo trong ánh mắt của Đường Linh Linh thì hắn có thể chứng kiến biến hóa của nàng, hắn ngồi ở hàng đầu tiên bên dưới, nhìn thấy Đường Linh Linh sắc mặt ửng hồng, với ánh mắt lập loè, những người khác còn tưởng rằng vị nữ chủ nhiệm này là vì khẩn trương, chỉ có Đinh Trường Sinh biết rõ, Đường Linh Linh hình như là đang suy nghĩ đến cái chuyện đó rồi.
Dến luc nàng phát biểu, thì trái ngược với điều hoang đường không bị trói buộc vừa rồi, nàng lúc này lại kẹp lấy thật chặc hai chân của mình, giống như là đang có người quấy rối đưa tay thọc vào huyệŧ của nàng vậy, có lẽ đây là một loại ám chỉ tâm lý, tuy nhiên chỗ đó giờ dịch nhờn rỉ ra đã dinh dính lành lạnh không thoải mái, nhưng nữ chủ nhiệm dĩ nhiên đã khôi phục lại trạng thái quan viên của mình rồi, hùng hồn phát biểu…
Sau khi hội nghị cán bộ kết thúc, Đường Linh Linh rất muốn đi đến phòng vệ sinh xử lý một chút, nhưng vẫn không có cơ hội, Ấn Thiên Hoa chẳng những là chưa có đi về, trái lại còn đi đến thị sát phòng tổ chức cán bộ Hồ Châu, còn có La Bàn Hạ đi theo, chính mình cũng không thể bỏ đi ngay được, cho nên đợi đến lúc mọi việc xong xuôi, thì bên dưới cái qυầи ɭóŧ của Đường Linh Linh thật sự là ướt đẫm dịch nhờn tiết ra rồi, khó chịu dị thường .
Đợi đến lúc rốt cục các loại lãnh đạo đều đã cất bước ra đi, Đường Linh Linh bước nhanh trở lại phòng làm việc của mình, chuyện đầu tiên là đi đến WC, cởi ra cái qυầи ɭóŧ ngồi ở trên bồn cầu, cầm ra điện thoại di động của mình, xem lại tin nhắn vừa rồi Đinh Trường Sinh gửi tới.
‘’ Chị không sao chứ ? Lúc nãy nhìn thấy tinh thần của chị bối rối lắm…’’
Đây là tin nhắn của Đinh Trường Sinh gửi tới, tuy biết nhưng nãy giờ không có thời gian để trả lời, lúc này tại trong nhà vệ sinh của phòng làm việc mình, thời gian thì đã là có nhưng nàng lại không biết trả lời làm sao với hắn, chần chừ một hồi, nàng mới phát ra hai chữ:
‘’ Chị… muốn.. ‘’
Niên kỷ càng lớn, Đường Linh Linh tự tin cũng lại càng nhỏ, trước kia nàng là rất tự tin, nhưng kể từ cùng Đinh Trường Sinh đã có quan hệ, nàng mới hiểu được, tuổi thanh xuân của đàn bà là ngắn như vậy, ngắn đến nỗi nàng hối tiếc vì sao chính mình vào cái độ tuổi này thì mới gặp được hắn..
Quyền lực là một loại xuân dược, có thể làm cho người ta điên cuồng như là kíƈɦ ŧìиɦ, nhưng quyền lực không phải là thuốc trường sinh bất lão, nó không làm cho một người đàn bà đổi lấy được tuổi trẻ, trong tay Đường Linh Linh bây giờ có thể nói là nắm giữ lấy cái mũ quan viên của đa số cán bộ Hồ Châu, nhưng lúc này chẳng phải chỉ là một người đàn bà bình thường khát vọng được yêu hay sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.