Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 1600: THẾ THÂN.
Đinh Trường Sinh không có nói sai, lúc này lão Đại này có muốn đi đã không còn kịp rồi, bên ngoài ngỏ hẻm vây đầy cảnh sát vũ trang cùng công an, không chỉ như thế, bí thư chánh pháp ủy Lan Hòa Thành, chù tịch Để Khôn Thành cũng đều đến .
Nhưng khi nhìn thấy Đinh Trường Sinh cũng xuất hiện ở đây, Để Khôn Thành cảm thấy rất là kinh ngạc, thằng này giống như là âm hồn bất tán, khắp nơi đều có mặt hắn.
-Gϊếŧ người …. gϊếŧ người, làm quan gϊếŧ người, chân của tôi bị đánh gãy rồi.
Lão Thất cũng bị cảnh sát vũ trang mang ra ngoài, nhưng là vừa chạm đến thì bắt đầu la to .
Làm cái chuyện này không phải là mới đây, lão Thất biết rõ như thế nào triển khai lừa bịp tống tiền, cho nên nhìn thấy bên ngoài nhiều người như vậy, liền biết chắc có đại nhân vật đến, cho nên mà bắt đầu la lên om sòm…
-Lãnh đạo, chúng tôi không hiểu pháp, nhưng cán bộ đánh người, đã đanh gãy đôi chân của huynh đệ tôi, chuyện này phải tính toán làm sao?
Vừa nhìn thấy người, lão Đại cũng bắt đầu la ầm lê .
-Kêu la cái gì, tất cả đều đưa về cục công an đi, từng người thẩm tra về cái tội kích động bao vây đánh nhân viên chính phủ, người của chúng ta có mấy người bị thương vậy?
Đúng lúc này Lan Hiểu San đứng ra, lớn tiếng hỏi những cảnh sát này .
-Lan chính ủy chúng ta bên này bị thương bốn người, có một người bị gãy chân đấy, còn lại đều là vết thương nhẹ.
-Ừ, đem hết những này bắt lại, nhất định phải điều tra cho rõ ràng bối cảnh những người này, rốt cuộc là ai đứng ở phía sau xúi giục.
Lan Hiểu San không có phản ứng đến Để Khôn Thành, trước đem những này sự tình đều an bài xong xuôi …
-Đợi một chút … cậu mới vừa nói cái gì ? Người của chúng ta đánh người, ai đánh ngươi?
Để Khôn Thành chứng kiến Lan Hiểu San an bài như vậy, đương nhiên là không có vấn đề nhưng vấn đề ở chỗ Lan Hiểu San cũng không phải là người của bên ông, cho nên Để Khôn Thành mới hỏi như thế.
Giẫm người thì không cần chờ đến buổi trưa hay là buổi chiều, cho dù là tối ngủ giẫm trước ngươi một cước, đó cũng là kiếm lời trước, khi Để Khôn Thành nhìn thấy Đinh Trường Sinh rõ ràng cùng với Lan Hiểu San đi ra, trong lòng của ông đã sớm văng tục, cho nên khi Lan Hiểu San an bài hết những sự tình này, Để Khôn Thành liền sáp tung một đòn .
Lan Hiểu San thấy Để Khôn Thành hỏi như vậy, trong nội tâm liền trầm xuống, nghĩ thầm, việc này sợ là là chuyện xấu, nhưng nàng quyết không thể đem Đinh Trường Sinh liên luỵ vào, bằng không mà nói, việc này nếu làm lớn chuyện lên, tình cảnh của Đinh Trường Sinh tại trong thành phố hiện này thì Lan Hiểu San biết đến, nếu đúng lúc này một lần nữa để cho Đinh Trường Sinh thêm phiền toái, thì mình cũng không thể nào nói được gì với hắn..
Thấy Để Khôn Thành đang hỏi đám người kia, vì vậy nàng nhìn về phía Lưu Chấn Đông cùng với mấy cảnh sát cùng chung với mình một nhóm, những người kia đương nhiên là biết rõ ý tứ của Lan Hiểu San, vì vậy đều nhìn lại Lan Hiểu San, ánh mắt kiên định tỏ vẻ nghe theo lời nàng, điều này làm cho Lan Hiểu San trong nội tâm hơi có chút ấm áp..
-Chính là hắn đấy, hắn đánh huynh đệ của tôi bị gãy hai chân..
Tên lão đại kia chỉ vào Đinh Trường Sinh nói ra.
Để Khôn Thành ở bên trong lòng vui vẻ …Hừ... Đinh Trường Sinh, ta xem ngươi lần này trốn ở đâu, chỉ là một tên mãng phu, Thạch Ái Quốc tại thời điểm còn tại vị thì che chở cho ngươi, hiện tại Thạch Ái Quốc đi rồi, ngươi còn không biết thu người lại, ngươi đây không phải đụng hướng trên họng súng sao?
-Trường Sinh, đây là chuyện gì xảy ra?
Để Khôn Thành quay trở lại hỏi Đinh Trường Sinh .
-Ha ha …. Chắc là mày bị dọa nên điên rồi, tao động thủ lúc nào a, mọi người có nhìn thấy không?
Đinh Trường Sinh không trả lời Để Khôn Thành, mà quay lại hỏi nhóm người Lan Hiểu San cùng Lưu Chấn Đông.
Nhưng những người này đều là được Đinh Trường Sinh cứu ra khỏi tình huống khó xử, hơn nữa vừa rồi nhìn thấy ánh mắt của của Lan Hiểu San đều hiểu, cho nên đều nói là không có thấy Đinh Trường Sinh đánh người.
-Chủ tịch… tôi Đinh Trường Sinh là người như thế nào thì ông cũng rõ ràng rồi, tôi luôn luôn làm theo lẽ công bằng chấp pháp, chỉ là bây giờ tôi không còn có công tác ở cục công an nữa , hôm nay là vô tình trùng hợp gặp Lan chính ủy, hiểu biết về chấp pháp tại sao tôi lại trở thành hung thủ đánh người? Đến đây, mày nói cho tao nghe đi, tao đánh mày ở địa điểm nào, nếu mày nói không rõ ràng, tao không tha cho ngươi, tao sẽ cáo mày về cái vu tội cáo, nhiêu đó cũng đủ mày ngồi tù.
Đinh Trường Sinh thay vì quay qua Để Khôn Thành giải thích, lại chỉ vào lão Thất hỏi.
Lão Thất khó khăn mới tìm được một cái cơ hội để báo thù cho mình, há có thể bỏ qua, hơn nữa lại nghe được Đinh Trường Sinh gọi người nọ là chủ tịch, đây không nắm lấy cơ hội này, vậy thì đôi chân bị gãy này thật là oan ức..
- Đại lão gia a, tôi thật sự là bị hắn đánh gãy chân, không tin ông có thể hỏi bọn họ , ai cũng đều nhìn thấy.
Lão Thất chỉ vào đám người kia của mình nói ra .
Để Khôn Thành mặc dù rất muốn sửa trị Đinh Trường Sinh một chút, nhưng cũng phải nghĩ đến mặt khác, quả thật là chuyện này thì mình đến sau nên không biết chuyện gì, nếu làm cho Đinh Trường Sinh bị oan uổng, thì thằng này cũng không phải là loại người lương thiện chịu nhịn, hơn nữa tuy Thạch Ái Quốc đi rồi, nhưng ông ta là lên chức, là thường ủy tnh ủy, mà trái lại chính mình ngoại trừ trước đây là thư ký của bí thư tỉnh ủy, mình còn có chỗ dựa nào sao?
Đúng lúc này Lan Hòa Thành cũng bu lại:
-Chủ tịch, việc này đúng là kỳ quặc, theo tôi được biết, chính ủy Lan Hiểu San cùng Đinh Trường Sinh có quan hệ rất tốt, vậy hãy cứ đem chuyện này giao hết cho cục công an đi, chỉ sợ việc này giờ có lằng nhằng cũng không giải quyết được gì.
Để Khôn Thành giật mình nhìn Lan Hòa Thành một người trên danh nghĩa là cục trưởng cục công an thành phố Hồ Châu, nếu Lan Hòa Thành đã có cái tâm tính này, vậy thì thật là tốt cứ đem chuyện này giao cho ngươi làm, hơn nữa Lan Hòa Thành sở dĩ dám làm như thế, cũng không phải là không có tư tâm của mình.
Lan Hòa Thành là cục trưởng cục công an thành phố Hồ Châu, nhưng so với Lan Hiểu San cùng Lưu Chấn Đông những người này thực quyền trong cục, thì Lan Hòa Thành chỉ là một cục trưởng bù nhìn mà thôi ..
Bây giờ thì tốt rồi, nếu như có thể lợi dụng cơ hội này đem Đinh Trường Sinh cùng với nhân mã Lưu Chấn Đông và Lan Hiểu San quăng ra ngoài, chỉ cần mình hướng La Bàn Hạ tới gần chút nữa, thì có khả năng dùng Lan Hòa Thành một bí thư chánh pháp ủy thực tế chấp chưởng cục trưởng công an thật sự, huống hồ mà nói thì La Bàn Hạ cũng cần được như vậy .
Vấn đề này vừa nghĩ tới chỉ trong chốc lát, Để Khôn Thành đã xoay vòng 180 độ đối với Lan Hòa Thành ở chỗ này, chỉ có lão Thất cùng đám người kia là không biết, lúc này xe cứu thương đã chạy tới, Lan Hiểu San chỉ huy đám cảnh sát đem cảnh sát bị đả thương kia mang lên xe .
-Hồi nãy ai đả thương cậu vậy?
Lan Hiểu San hỏi người cảnh sát bị thương kia
-Hắn đấy.. tên đang cầm thanh thép sắt kia đánh tôi, dù biết tôi đang mặc đồng phục cảnh sát, đã cảnh cáo hắn, nhưng hắn vẫn hạ thủ, chính ủy… việc này chính ủy phải làm chủ cho tôi ah.
-Được rồi, trước đi bệnh viện cái đã..
Chiếc xe cấp cứu liền đem cảnh sát mang đi bệnh viện liền rồi.
-Ai, lãnh đạo ..chân của tôi cũng bị gãy, đau lắm.. đưa tôi đi bệnh viện đi..
Lão Thất kêu to nói.
-Đó là đương nhiên, Lưu Chấn Đông, lập biên bản với hắn, về tội đánh cảnh sát, đánh ai, lấy cái gì mà đánh đều ghi chép rõ ràng, ghi xong khẩu cung thì mới tiễn đưa đi bệnh viện.
Lan Hiểu San nói.
-Này Lan chính ủy, làm vậy e là không thích hợp, tốt xấu gì hắn cũng là người bị thương a.
Lan Hòa Thành tiến lên nói ra .
-Thật sao? Người bị thương à? Nếu không phải là tôi chống cự lại, Lan chính ủy hiện tại sớm đã bị đánh chết, lão Thất ..chân của mày đều bị gảy đúng không ? Tao nói qua cho mày biết, máy dám đánh nhân viên quốc gia đang công tác, tao đã cảnh cáo trước, nhưng mày không nghe, vừa rồi nếu tao không phản kháng, có phải là bọn mày đã đem chúng tao đánh chết?
Lưu Chấn Đông bước tới đối diện với Lan Hòa Thành Hòa nói, rồi nhìn qua lão Thất.
-Có ý tứ gì? Ý của cậu là người này muốn đánh chính là Lan chính ủy?
Lan Hòa Thành nhíu mày hỏi Lưu Chấn Đông nói.
- Đúng rồi Lan cục trưởng, chuyện là như vậy, tôi không biết là ông tin tưởng lời cảnh sát nói, hay là vẫn tin tưởng lời nói mấy tên côn đồ này đây?
Lưu Chấn Đông hỏi ngược lại .
-Lưu Chấn Đông, cậu nói chuyện cùng với lãnh đạo như vậy sao?
Lan Hòa Thành tức giận nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.