Chương trước
Chương sau
Nhớ kỹ ..háo sắc, không chỉ là đàn ông mới có cái bản tính đó, đàn bà cũng có thể còn háo sắc hơn, hơn nữa nếu như đàn bà một khi đã háo sắc, thì mức độ điên cuồng so với đàn ông chỉ có hơn chứ không thua.

-Có muốn thím giúp ngươi một tay hay không?

Triệu Hinh Nhã hỏi tiếp .

-Vâng..

Đinh Trường Sinh không có nghĩ nhiều, quỷ thần xui khiến rõ ràng đã đáp ứng.

-Thím nhớ được mấy ngày hôm trước lúc cháu uống rượu say thì lá gan rất lớn mà, rõ ràng cứ thế mà lôi thiếm lên giường, đã vậy còn… còn . . .

Triệu Hinh Nhã vẫn có chút nói không nên lời, dù sao việc này chính miệng nói ra vẫn có chút xấu hổ
-Um….đêm đó … đêm đó chính là thím sao?

Đinh Trường Sinh chấn động, nhưng trong nội tâm lại cuồng hỉ vạn lần.

Vốn hắn cho rằng đêm đó là La Gia Nghi, mình và La Gia Nghi mặc dù là quan hệ bằng hữu, nhưng vẫn còn chưa đến tình trạng lên giường, hơn nữa cha của La Gia Nghi bây giờ là bí thư thành ủy, nếu mình ngủ với nàng, vạn nhất La Gia Nghi ỷ lại vào mình, thì mình làm sao giải thích với Cổ Hiểu Manh, hắn đoạn thời gian vừa qua vì chuyện này mà bất an thấp thỏm không yên, hoàn toàn không nghĩ đến một đêm kia người cùng mình cùng vu sơn lại là Triệu Hinh Nhã.
Đinh Trường Sinh cúi đầu xuống, để cho bờ môi của mình tiếp gần cặp môi thơm Triệu Hinh Nhã, Triệu Hinh Nhã mở miệng ra là có thể chạm đến môi của hắn, rốt cục nàng đem đôi môi của mình dâng lên, hiến cho nam nhân trẻ tuổi này, hiến sinh mạng của mình lần thứ hai cho nam nhân, tuy nàng biết rõ, đây là một nam nhân không phải của mình, ngay cả con gái của mình đối với hắn cũng hâm mộ đã lâu, nhưng chuyện hoan ái từ trước cho tới bây giờ, những lời lý lẽ thích họp thì bất luận là ai cũng đều không nghe….

Cái chăn vẫn còn che ở trên người của hắn, mà hắn thì lúc này khom người đem Triệu Hinh Nhã áp bên dưới thân thể, hắn vung cánh tay, đem cái chăn xốc hất qua một bên.

-Đừng coi chừng đang cảm mạo, cháu không lạnh sao?

Triệu Hinh Nhã sợ Đinh Trường Sinh bị lạnh, vì vậy muốn với tay lấy cái chăn, nhưng l bị Đinh Trường Sinh thoáng cái giữ lại.
-Không lạnh … có thím ở đây thì liền rất nóng, nếu không tin thím sờ thử xem... Đinh Trường Sinh nhìn chằm chằm vào Triệu Hinh Nhã, đưa nàng một tay cầm đưa xuống hạ thể của hắn, hoàn toàn chính xác, nơi đó cây ƈôи ŧɦịŧ to lớn của hắn đã dựng đứng nóng hổi ở trong lòng bàn tay Triệu Hinh Nhã.

Tuy trong nội tâm khát vọng, nhưng trong nội tâm của mình, Triệu Hinh Nhã vẫn rất khẩn trương, vừa rồi thì tình huống là Đinh Trường Sinh ý thức không rõ lúc nàng ôm hắn thì không sao, nhưng lúc này đây, hai người đều rất thanh tỉnh, cho nên khi Đinh Trường Sinh cầm bàn tay của nàng đưa xuống cây ƈôи ŧɦịŧ của hắn để cho nàng nắm lấy, toàn thân nàng liền sợ run xuống.

Bất quá, lúc này Triệu Hinh Nhã so với Đinh Trường Sinh càng thêm hưng phấn, một loại yêu đương vụиɠ ŧяộʍ làm cho trong lòng nàng một trận kíƈɦ ŧɦíƈɦ, phá vỡ mọi loại trói buộc, áp lực nặng nề đạo đức nhất thời biến thành bọt nước..
Triệu Hinh Nhã khuôn mặt nóng hổi như lửa, bàn tay vừa vuốt ve ƈôи ŧɦịŧ của hắn thì nàng có cảm giác cửa miệng huyệŧ của mình nhíu nhíu lại, lập tức dịch nhờn đã chảy ra làm ướt rồi…

Không cần tiền hí thêm nữa, bởi vì nước chảy thành song rồi, thoáng cái Triệu Hinh Nhã kỵ ngồi ở trên người của Đinh Trường Sinh, hai tay đè xuống thân thể hắn, tận lực để cho hai chân của mình mở rộng thêm một chút.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.