-Con cũng không hiểu được, ông ta là đại nhân vật, con là tiểu nhân vật, con làm sao nhìn thấu được ông ta, con đi theo nhìn xem náo nhiệt thì còn tạm được, cha nuôi .. cha hỏi con vấn đề này quá thâm ảo rồi, vượt qua năng lực của con.
Đinh Trường Sinh cười cười nói .
-Ừ, chuyện này vẫn chắc là phải tự mình hiểu lấy rồi.
Cố Thanh Sơn không nói thêm nữa, Cổ Hiểu Manh ở một bên xen vào trêu chọc Đinh Trường Sinh.
-Này …cha của con đang cùng Trường Sinh nói chuyện, con xen vào làm cái gì vậy?
Dương Hiểu liếc con gái của mình, giả vờ tức giận nói .
-Được..được… Trường Sinh là con của các người, vậy con đi đây, có việc gì thì gọi điện thoại cho con a.
Cổ Hiểu Manh nói xong liền đứng dậy cầm cái xách tay muốn đi.
-Để em đưa chị đến công ty, cũng đang là tiện đường, em muốn về cơ quan, hôm nay có công ty đến khảo sát, cha nuôi, mẹ nuôi, nếu có chuyện gì thì cứ gọi điện thoại cho con.
Đinh Trường Sinh nói, hắn vội đuổi theo Cổ Hiểu Manh, bởi vì lúc này Cổ Hiểu Manh đã đi ra ngoài rồi.
-Đợi một chút Trường Sinh, mẹ có chuyện riêng muốn nói với con.
Dương Hiểu thoáng cái đứng lên ngăn Đinh Trường Sinh lại.
-Mẹ nuôi, làm sao vậy? Có chuyện gì phải không?
Đinh Trường Sinh hỏi .
Dương Hiểu nhìn Cố Thanh Sơn trên giường bệnh, do dự một chút rồi nói ra:
-Trường Sinh, vốn lời này mẹ muốn để cho Hiểu Manh nói, nhưng nha đầu kia da mặt mỏng xấu hổ không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/498970/chuong-1528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.