Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 1470: ĐÊM NAY THẬT MỆT CHẾT RỒI.
Đường Thiên Hà tốc độ thật đúng là không chậm, bên này Đinh Trường Sinh vừa mới ổn định tình hình xong, thì xe cảnh sát của ông ta đã gào thét chạy vào hồ Thiên Nhất Sắc, liền trực tiếp chạy đến trước căn biệt thự có Đinh Trường Sinh.
-Huynh đệ.. không có sao chứ, tại sao vậy? Những thằng này lai lịch từ đâu
Đường Thiên Hà nhìn thấy Đinh Trường Sinh có chút uể oải, liền hỏi.
Đinh Trường Sinh mỏi mệt là vì mới vừa cùng hai người đàn bà kia đại chiến một trận tưng bừng, đến bây giờ ai cũng không biết trong phòng hắn đang cất giấu hai người đàn bà, nhưng l Lý Quốc Sinh thì biết rõ, chỉ là Lý Quốc Sinh không dám nói với ai cả , đây là chuyện tư ẩn của Đinh Trường Sinh, hắn cũng không dám nói linh tinh, không chỉ là như thế, mà ngay cả người của bên bảo vệ, hắn cũng dặn im mồm, nếu ai đi ra ngoài nói bậy, lập tức khai trừ cho nghỉ việc.
- Nếu đã tới, vậy theo tôi uống vài chén đi, con mệ nó, hơn nửa đêm cũng cũng không cho người ta nghỉ ngơi tốt, thật sự là tức chết tôi rồi.
Đinh Trường Sinh kéo Đường Thiên Hà đến khu ghế sa lon nói .
-Hai vị lãnh đạo, nếu không còn có chuyện, tôi đi ra ngoài trước, có gì phân phó cứ trực tiếp gọi điện thoại cho tôi, lúc nào tôi cũng có mặt.
Lý Quốc Sinh xem xét hai người này có khả năng nói chuyện riêng, cho nên lập tức muốn rời đi.
-Lý quản lý , chuyện tối nay cám ơn anh, ngày khác tôi mời anh ăn cơm.
Đinh Trường Sinh khách sáo nói, đây là lời nói thật, nếu không phải là nhờ Lý quản lý cảnh báo , mình có thể phản ứng nhanh như vậy hay không thì thật đúng là khó mà nói .
-Đây là việc tôi phải làm mà Đinh tiên sinh …xin chào, tôi đi ra ngoài trước.
Lý Quốc Sinh cười cười rời khỏi cửa biệt thự..
-Lão đệ, đây rốt cuộc là chuyện gì vậy?
Đường Thiên Hà thấy Lý Quốc Sinh đi ra ngoài, thì hỏi.
-Hắn là bộ đội đặc chủng giải ngũ, còn có một chạy thoát, ông có biết bọn họ là người của ai không?
Đinh Trường Sinh chẳng những là không có trả lời Đường Thiên Hà, mà còn hỏi ngược lại .
-Người của ai?
Đường Thiên Hà thấy da đầu tê dại, nghĩ tới đây, Đường Thiên Hà thật là có chút hối hận đêm nay đã chạy tới đây, Thạch Ái Quốc phải bị điều đi thì chuyện mọi người ai cũng đã biết, nhưng còn về phần ai tới đảm nhiệm thay thế thì còn chưa nhất định, nhưng cho dù là bất luận ai tới, Thạch Ái Quốc đi thì đã chắc rồi , mà Thạch Ái Quốc đi, thì chẳng khác nào là rút sạch cột sống của Đinh Trường Sinh, người nào mà không biết Đinh Trường Sinh tại thành phố Hồ Châu ương ngạnh không ai bì nổi, cũng là bởi vì có Thạch Ái Quốc ở sau lưng dung túng làm chỗ dựa?
Nếu Thạch Ái Quốc vừa đi, thì Đinh Trường Sinh còn có thể lên mặt được nữa sao? Nghĩ tới đây, Đường Thiên Hà cũng không còn có hứng thú nghe tiếp rồi.
-Bạch Khai Sơn, đầu lĩnh lưu manh hiên nay tại tỉnh Trung Nam, mặc dù bây giờ lão ta đang cố gắng tìm cách rửa sạch cái lý lịch nhơ bẩn của mình, nhưng đen thì vẫn đúng là đen, cho dù làm cách nào cũng không có thể tẩy trắng được, hai thằng kia hơn nửa đêm chạy đến trong phòng của tôi, ông nói còn có thể có gặp được chuyện tốt sao?
Đinh Trường Sinh mặc dù nói vô cùng chậm chạp, nhưng sự phẫn nộ đều đã bộc lộ ra rõ ràng.
-Tôi cũng nghe nói qua Bạch Khai Sơn này, cậu mới vừa nói hai người kia đã từng làm lính, làm sao cậu biết được?
Đường Thiên Hà biết rõ công phu của Đinh Trường Sinh, nhưng không nghĩ đến hai người bọn chúng lại cũng không phải là đối thủ của Đinh Trường Sinh, một bị đánh cho tàn phế, một bỏ chạy ..
-Ông xem thử một chút cái này…
Đinh Trường Sinh khẽ vươn tay, theo trong khe hở ghế sa lon rút một cây dao găm quân đội, nhìn qua Đường Thiên Hà lại càng hoảng sợ .
-Dao găm quân đội ?
Đường Thiên Hà quan sát nhìn qua, lưỡi dao tỏa sáng, nhưng vẫn có chút vết dơ bẩn dinh lên không ít.
-Đúng vậy, bất quá vết dơ bẩn kia không phải là bùn, mà là máu đọng lạicủa thằng chạy trốn…
Đinh Trường Sinh uống một hớp rượu nói ra .
-Lão đệ … làm sao cậu một mình lại tới nơi này mà không có ở thành phố, tại đây thì có nhiều nguy hiểm….
Đường Thiên Hà lúc này mới chú ý tới Đinh Trường Sinh ở trong căn biệt thự xa hoa này không bình thường, cho nên hỏi.
-Cô Dương tổng của công ty đầu tư Bàn Thạch mới đến, nên tôi tiếp khách ở chỗ này, Lý Quốc Sinh cũng là có ý tốt, sắp xếp ở chỗ này kín đáo, tôi bây giờ không phải là cảnh sát, cho nên vẫn là cẩn thận một chút thì tốt hơn, miễn cho có người mượn cớ.
Đinh Trường Sinh bình thản nói , nhưng Đường Thiên Hà nghe qua thì hiểu thế nào rồi, ngươi muốn mở miệng hỏi, thì ta tự sẽ đáp, ngươi nếu không muốn hỏi, thì ta cũng giả bộ hồ đồ không biết gì …
Đối với Đường Thiên Hà cáo già như vậy, Đinh Trường Sinh cũng biết mình không có đủ khả năng để cho lão này thành thực với mình, nói một cách khác, nếu Thạch Ái Quốc vừa đi, thì sẽ không biết có bao nhiêu người chờ xem chuyện cười của mình…
-Đúng rồi lão đệ, gần đây lời đồn đãi nổi lên bốn phía, về chuyện của Thạch bí thư đấy, có phải là chuyện thật sự?
Đường Thiên Hà hỏi.
Đinh Trường Sinh không nói, nhưng gật đầu, có một số việc khó mà nói, cũng không tiện nói ra lời, Đinh Trường Sinh chỉ có thể làm được như vậy, thì cũng coi như là không trái với nguyên tắc.
-Tôi hiểu rồi…. lão đệ cứ nghỉ ngơi trước đi, tôi đi đây, qua mấy ngày nữa để hẹn với lão Hoa, chúng ta đi uống chút, cho cậu giải não một chút.
Đường Thiên Hà nói .
Cho dù là Đường Thiên Hà nói lời khách sáo, nhưng ít nhiều gì cũng thật tâm thật ý Đinh Trường Sinh nghe tới, đều là lọt tai, ít nhất Đường Thiên Hà lúc này không có giả bộ hồ đồ, đây là trong lòng Đinh Trường Sinh nghĩ, nhưng còn về phần Đường Thiên Hà suy nghĩ như thế nào, thì không có ai biết .
- Được rồi .. ông trở về cẩn thận một chút, nhất là phải cẩn thận với thằng chạy thoát kia, hắn là cái bộ đội đặc chủng, đối với việc tẩu thoát thì rất giỏi, nói với các anh em cảnh sát cẩn thận một chút, ngàn vạn lần đừng để xảy ra vấn đề gì .
Đinh Trường Sinh nhìn thoáng qua A Lang bị nhốt ở trong xe, dặn dò Đường Thiên Hà .
-Được, tôi biết rồi….
Đường Thiên Hà sắp xếp xong mấy tên cảnh sát cẩn thận chu đáo rồi liền lên xe đi, Đinh Trường Sinh ở ngoài cửa nhìn theo một hồi, cũng đi vào trong căn biệt thự, lúc đóng cửa lại, cầm lấy điện thoại trên ghế sa lon xem, mới phát hiện trên điện thoại di động có cả chục cuộc gọi nhỡ, nhưng tất đều là từ một người gọi tới, đó là điện thoại của Lý Quốc Sinh gọi trước đó…
Đợi đến lúc hắn lấy tấm ga giường phủ kín Lăng Sam và Dương Phụng Tê kéo ra thì mới phát hiện, hai người đàn bà này đến bây giờ vẫn còn chưa có tỉnh, ngoài cửa phát sinh những chuyện gì thì đều không có quan hệ gì đến với các nàng .
Đinh Trường Sinh sau đó len vào nằm ngủ ở giữa hai người, trái ôm phải ấp tiến nhập vào trong giấc mộng ngọt ngào, giờ đây hắn chẳng quản cái khỉ gió gì chuyện long trời lở đất, cũng chẳng quản đến cái khỉ gió chức quan cao thấp, chính mình ngủ cứ no đầy rồi nói sau, đêm nay thật sự là mệt chết rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.