Nếu như là trước kia, Cổ Thanh Sơn nhất định sẽ mở miệng ngăn lại lão bà của mình lời này, ông luôn muốn chuyện của con mình thì để cho con mình tự xử lý , nhưng từ khi ông bị bệnh về sau, ý nghĩ này hoàn toàn thay đổi, bởi vì ông biết tánh mạng của mình có khả năng chấm dứt bất cứ lúc nào…
Trong cuộc đời này cứng nhất chính là lòng người, thật ra thì mềm yếu nhất cũng chính là lòng người, đến lúc này Cổ Thanh Sơn cũng không suy nghĩ gì vì đến hậu sự của mình, Dương Hiểu vừa nói ra cũng là tâm bệnh của ông, Cố Hiểu Manh khác với những cô gái khác, bởi vì nàng đã từng trải qua tổn thương quá nặng nề lần bị bắt cóc, cho nên lúc nào trong tâm trí của nàng đều không thây được an toàn, nhưng duy nhất mọt người có thể làm cho nàng có cảm giác an toàn thì đó chính là Đinh Trường Sinh , bởi vì Đinh Trường Sinh là người cứu được nàng, hơn nữa không chỉ là một lần .
-Con biết rồi, mẹ nuôi.. con sẽ xử lý tốt.
Đinh Trường Sinh trầm giọng nói .
-Được, vậy là tốt rồi, Trường Sinh, mẹ nuôi nói lời khó nghe, cha nuôi con mang căn bệnh này thì tình huống như thế nào, mẹ tin rằng con so với mẹ nuôi thì tinh tường hơn, vì thế mẹ nuôi mong muốn, con có thể đừng để cha nuôi con khi rời khỏi phải mang theo nỗi lo lắng tiếc nuối..
Nói xong lời này, Dương Hiểu nước mắt trào ra chảy xuống, quả thật làm cho Đinh Trường Sinh không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/498931/chuong-1489.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.