Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 1428: CUỘC GẶP NGOÀI MONG MUỐN.
-Không thể tưởng được, tôi lăn lộn sống hơn nửa đời người, vẫn không được hưởng thụ bằng lão đệ ah.
Triệu Khánh Hổ cùng Bạch Khai Sơn một bên đang ngâm mình trong suối nước nóng, uống rượu đỏ, một bên thương thảo về chuyện làm ăn.
-Nấu anh Bạch ưa thích chỗ ngâm suối nước nóng này, về sau cứ thường đến đây đi, chỗ này của tôi lúc nào cũng rộng mở cửa đón lấy anh Bạch.
Triệu Khánh Hổ nở nụ cười nói ra .
-Lão đệ …lúc này tôi nghe nói thằng nhãi con kia từ khi trở thành chủ nhiệm khu khai phát về sau, khu đang phát triển Hồ Châu bây giờ xây dựng rầm rộ, thật giống như là đang chuẩn bị làm một trận lớn?
-Ha ha..hắn có cái bổn sự này, chẳng qua là ỷ vào Thạch Ái Quốc ở sau lưng chống đỡ nên mò mẫm mà thôi, để xem có thể nổi lên được bao nhiêu cơn sóng?
Triệu Khánh Hổ từ khi thông qua Ấn Thiên Hoa thì biết trên tỉnh đối với Hồ Châu có ý kiến không tốt về Thạch Ái Quốc, thì đã không còn đem Đinh Trường Sinh để ở trong mắt , lão hiện tại trọng điểm là nhắm đến chủ tịch Để Khôn Thành .
Nếu Thạch Ái Quốc phải đi , Để Khôn Thành cũng không có thể có thể lên được vị trí bí thư, nhưng ít nhất Để Khôn Thành vẫn còn có thể giữ được vị trí chủ tịch thành phố, còn về phần bí thư thành ủy là ai , hiện tại cũng không ai biết được, là La Bàn Hạ ư ? Có thể là từ trên tỉnh sẽ có người khác nhảy dù xuống, nhưng chắc chắn là Để Khôn Thành tạm thời là trên tỉnh sẽ chưa động đến.
Một vấn đề khác, Để Khôn Thành bây giờ đang tứ cố vô thân, chỉ có một Sở Hạc Hiên là một mực đi theo hắn, nhưng làm một lãnh đạo nếu muốn lập thành tích, thì phải làm tốt kinh tế, mà bây giờ làm tốt kinh tế thì không thể rời xa thương nhân được, mà thương nhân nếu muốn đạt được lợi ích, thì cũng không có ly khai quyền lực, tuy một mực cường điệu thành lập xã hội pháp trị, nhưng là trước mắt xem ra, chính sách pháp luật không có tác dụng đấy.
Cho nên, sau khi cân nhắc căn cứ vào các loại vấn đề này, đại gia Triệu Khánh Hổ ở Hồ Châu đã lựa chọn Để Khôn Thành, không cần nói vì sao thì cũng biết, tiền cùng quyền kết hợp mới là hợp tác tốt nhất, nói một cách khác là cấu kết với quan viên chính phủ.
- Tôi cũng nghe nói Tương Ngọc Điệp đang muốn xây dựng một cái xưởng thuốc trong khu đang phát triển, lão đệ có biết việc này không vậy?
Bạch Khai Sơn đương nhiên sẽ không tin tưởng chuyện ma quỷ của Triệu Khánh Hổ nói ra, Tương Ngọc Điệp tại Hồ Châu xây dựng nhà máy, rất có thể là muốn chuyển dời xưởng thuốc, đem tinh lực chủ yếu tập trung đến Hồ Châu, như vậy thì đến lúc đó Tương Ngọc Điệp sẽ dựa vào thế lực của Triệu Khánh Hổ tại Hồ Châu, đến lúc đó Bạch Khai Sơn có muốn chọc vào thì vô cùng khó khăn .
-Há, việc này tôi cũng có biết, hình như là muốn đầu tư một cái xưởng thuốc gì đó , nghe nói gần đây sắp động công, anh Bạch cũng biết việc này sao ...
-Thực không đấu diếm, lão đệ .. Tương Ngọc Điệp này, trước kia thật sự là tôi đã quá xem thường cô ta, giờ đây cô ta muốn làm một mình, nhưng dù sao cô ta cũng chỉ là một người đàn bà góa, có thể làm được chuyện phức tạp như vậy sao? Tương Ngọc Điệp căn bản không biết rõ trong chuyện này có bao nhiêu sự tình cần phải giải quyết , tôi nghĩ, cô ta nhất định sẽ tìm người để hợp tác, vậy lão đệ đoán xem cô ta sẽ tìm đến ai để hợp tác đây?
Bạch Khai Sơn lão hồ ly này rốt cục lật bài tẩy ra .
………………………………………………………………………………………….
Lúc này phía bên ngoài chỉ có Triệu Cương cùng A Long canh giữ ở suối nước nóng, hai người cứ đứng như vậy không ai nói chuyện với ai .
Triệu Cương vừa mới đi đến trong phòng Hà Tình, bởi vì Hà Tình mang thai đôi , bụng lớn nên đã rất mệt mỏi, cơ bản đều là nằm ở trên giường, hơn nữa còn là nằm nghiêng.
Đối mặt như vậy một người đàn bà có thai, Triệu Cương không dám có bất cứ biểu lộ gì, thậm chí ngay cả lời cũng không dám nói, bởi vì trong gian phòng này khắp nơi Triệu Khánh Hổ đều lắp đặt cameras cùng máy ghi âm, cho nên Từ Kiều Kiều không muốn tới nơi này là vậy, bởi vì chẳng khác nào là ngồi tù, Nhưng dù không muốn đến, nàng cũng không còn có cách nào khác, bây giờ không phải là vì vấn đề công tác, mà là vì tình bạn với Hà Tình, trong thời điểm Hà Tình chật vật như vậy, nàng buộc phải đến để giúp một tay .
-Cũng không biết bây giờ Hà Tình ra thế nào rồi?
Từ Kiều Kiều ngồi ở kế bên tay lái, Đinh Trường Sinh lái xe, tự mình đưa Từ Kiều Kiều đến Vệ Hoàng Sơn Trang .
-Đinh tiên sinh, anh không thể đi vào, tôi phải xin chỉ thị một chút.
Bảo vệ như thường lệ đem Đinh Trường Sinh cản lại .
-Con bà nó, cứ bày ra chuyện, tôi tới đây nhiều lần rồi, anh không biết tôi sao? Nếu muốn xin chỉ thị thì bảo Triệu Cương tên vương bát đản kia ra đây cho tôi, không …bảo cho Triệu Khánh Hổ ra đây, con mẹ nó, lão tử tiễn đưa bạn gái của mình đến đây hầu hạ nữ nhân của bọn hắn, vậy mà còn tự cao tự đại, thôi được rồi, anh không cần xin chỉ thị, chúng tôi không vào nữa.
Nói xong Đinh Trường Sinh lùi xe lại, chuẩn bị quay trở về .
-Ai..ai.. không phải, Đinh tiên sinh, tôi cũng là làm theo quy định, anh thông cảm giùm tôi.
Nhìn thấy Đinh Trường Sinh đem xe quay đầu, tên bảo vệ không kịp xin chỉ thị, chạy ra đứng ở trước mặt của xe của Đinh Trường Sinh, không cho hắn đi .
-Anh cút ngay cho tôi , lão tử hôm nay tâm tình không tốt, biến đi.
-Được..được rồi, Đinh tiên sinh, xin mời vào trong đi.
Bảo vệ biết rõ hắn cùng Triệu Cương không phải là có quan hệ bình thường , mỗi lần hắn đến đều là Triệu Cương tự mình ra tới tận cửa đón, cho nên khi thấy Đinh Trường Sinh thật sự nổi giận, liền mau mở cổng, nhưng đúng lúc này trong trạm an ninh có tên bảo vệ khác vừa mới xin chỉ thị Triệu Cương, thì Triệu Cương nói mình muốn đích thân ra đón, nhưng Đinh Trường Sinh đã lái xe vọt vào bên trong đại viện Vệ Hoàng Sơn Trang rồi.
Đinh Trường Sinh đã quen đường trong này rồi , nên lái xe đến thẳng bãi đỗ xe trước biệt thự, vừa đến chỗ này thì trông thấy một chiếc xe sang trọng, liền quan sát kỹ lưởng , một chiếc Rolls-Royce Phantom, bảng số trên tỉnh, Đinh Trường Sinh thấy hơi lạ, Triệu Khánh Hổ còn có xe bảng số trên tỉnh sao ?
Nhưng hắn không có chú ý tới trong xe đang có ngồi một người, đây là A Hổ một trong bốn tên thân tín đi theo Bạch Khai Sơn, A Long thì đang canh giữ ở ngoài cửa ao suối nước nóng bảo hộ Bạch Khai Sơn, còn hắn thì ở ngay ở chỗ này không có đi ra ngoài, phạm vi bảo hộ kể cả chiếc xe, để tránh chiếc xe bị người động tay động chân, nhỡ bị đặt mìn nổ tung thì làm sao?
-Là thằng này ?
Vốn A Hổ ngồi ở trong xe, nhưng lúc đó lại nhìn thấy Đinh Trường Sinh, giận không chỗ phát tiết, lần trước bị tiểu tử này chơi cho một vố, hắn vẫn luôn là canh cánh trong lòng đấy, bởi vì lúc thằng này ở trong bộ đội cũng là khó gặp đối thủ, lần đầu tiên ở trước mặt Bạch Khai Sơn lại bị Đinh Trường Sinh hạ nhục, làm cho hắn cảm thấy uất ức cực kì.
Cho nên lần này vừa nhìn thấy Đinh Trường Sinh, mắt đã đỏ lên, liền đẩy cửa xe bước ra liền.
-Úi trời.. tôi tưởng là xe của ai? Không ngờ lão Bạch cũng đã đến Hồ Châu rồi sao?
Đinh Trường Sinh nhìn thấy là bảo tiêu của Bạch Khai Sơn, thì hiểu ra, đây không phải xe Triệu Khánh Hổ, mà là của Bạch Khai Sơn, trong khi Bạch Khai Sơn là hắc đạo trên tỉnh, làm sao lại cùng Triệu Khánh Hổ quấy cùng một chỗ đây này?
Nhưng mặc kệ là nói như thế nào đi nữa, Bạch Khai Sơn đã đến trên địa bàn của Triệu Khánh Hổ, như vậy chuyện này sẽ không đơn giản như vậy, xem ra hai nguời này nếu không có cấu kết, thì khẳng định cũng là quan hệ không nông cạn rồi, hắn liền do dự có nên để cho Từ Kiều Kiều tiếp tục ở lại chỗ này hay không, cho dù Từ Kiều Kiều điêu ngoa đến cỡ nào, nhưng nàng hiện tại đã là nữ nhân của mình, mình không thể để cho nàng thân ở hiểm địa được.
-Hừ…lần trước là mày may mắn thôi, hôm nay tao sẽ không tiện nghi cho mày nữa, tao rất ít gặp được đối thủ, cho nên tao muốn chúng ta hôm nay thử lại một trận, mày có dám không a.
A Hổ khiêu khích nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.