Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 1362 : LỢI ÍCH TRƯỚC MẮT CHỈ LÀ VÁNG DẦU.
Để Khôn Thành đúng ra không nghĩ tới là Đinh Trường Sinh sẽ chủ động đến gặp mình báo cáo công tác, thằng này rất có chừng mực, lâu nay vẫn luôn ôm chặc lấy đùi Thạch Ái Quốc, chưa bao giờ cách xa một bước, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà Thạch Ái Quốc cực độ tin tưởng vào hắn.
Lại khiến cho Đinh Trường Sinh không nghĩ tới, Sở Hạc Hiên rõ ràng cũng đang ở nơi đây, lại tạo ra một tràng cảnh rất kỳ quái, Để Khôn Thành đang cùng Sở Hạc Hiên đàm luận, vậy tại sao còn cho hắn tiến vào để làm chi này?
-Chào Để chủ tịch..chào Sở phó chủ tịch..
-Tiểu Đinh, cậu đúng là vô sự thì không đi lễ chùa a, văn phòng này cậu còn chưa tới qua phải không ?
Để Khôn Thành đâm nói, Sở Hạc Hiên mặt mỉm cười, gật đầu không có lên tiếng, ông cũng là muốn nhìn xem tên đồng hương Hải Dương này đến cùng có mấy phân lượng bổn sự phải trả lời như thế nào đây.
-Chủ tịch …đã nói sai rồi, cái văn phòng này em đã tới qua vô số lần, gian ngoài đã từng là nơi làm việc của em đấy.
Đinh Trường Sinh cười cười nói .
-Ha ha … Tiểu Đinh ..cái đầu cậu phản ứng còn rất nhanh đấy.
Để Khôn Thành nghe xong Đinh Trường Sinh nói, vốn là sửng sốt một chút, bất quá lập tức liền kịp phản ứng, còn không phải sao, Đinh Trường Sinh đã từng làm thư ký cho Thạch Ái Quốc, mà Thạch Ái Quốc lúc ấy là chủ tịch cũa thành phố Hồ Châu, văn phòng của Thạch Ái Quốc thì chính mình hiện đang dùng đây. .
-Chủ tịch…em tới xin chỉ thị công tác, vừa rồi em đến chỗ của Thạch bí thư, bí thư bảo ngày mai có nhà đầu tư tới khảo sát, cho nên bên khu đang phát triển phải toàn lực phối hợp, vậy giờ chúng ta nên làm công tác phối hợp như thế nào ?
Đinh Trường Sinh thu lại nụ cười , hỏi.
-Ừ, ngày mai tới là là nhà đầu tư hạng mục PX, chúng ta phải cố gắng lưu lại bọn họ, bởi vì khoản đầu tư này chẳng những là lớn nhất tư trước đến giờ của thành phố Hồ Châu, chỉ sợ phóng ra tới toàn tỉnh, cũng là hạng mục đầu tư lớn nhất…..Trường Sinh.. vậy cậu nhận thức cái hạng mục này chúng ta có cần phải tranh thủ hay không?
Để Khôn Thành vẫn là muốn buộc Đinh Trường Sinh phải tỏ ra thái độ .
Về vấn đề đầu tư, đầu tư càng lớn, phong hiểm cũng sẽ càng lớn giống như là La Bàn Hạ đã nói, nếu sợ gánh hết phong hiểm, như vậy thì sẽ đem cái hạng mục này hồi báo lên tỉnh, để cho trên tỉnh cùng gánh phong hiểm, nếu như xuất hiện biến cố gì, cũng không đến nỗi đem toàn bộ áp lực đặt ở trên người Hồ Châu , cái này là đạo làm quan của quan trường, gánh không được liền báo lên trên, các ngươi đã làm quan lớn, tiền lương cũng nhiều hơn, các ngươi không gánh phong hiểm thì ai gánh, tiền nhiều hơn cùng trách nhiệm đương nhiên là phải có quan hệ trực tiếp ..
-Em chỉ là một người chấp hành làm việc, lãnh đạo chỉ huy hướng nào, em sẽ đến hướng đó làm, còn quyết sách chuyện lớn như vậy, đó chính là quyền lực của các lãnh đạo quyết, em nào dám xen vào .
Đinh Trường Sinh không chút khách sáo nói ra.
-Chấp hành là rất trọng yếu, nhưng nếu làm một người chấp hành, cũng phải biết người ra quyết định có đúng hay sai, chứ đâu phải người chấp hành cứ mù quáng làm theo, đó mới là vấn đề , cậu cứ cứ nói đi Trường Sinh… cậu là chủ nhiệm khu đang phát triển, Thạch bí thư đem cậu phóng tới vị trí trọng yếu như vậy, cậu chỉ biết là cúi đầu làm việc sao?
Sở Hạc Hiên đúng lúc này mở miệng nói rồi, hơn nữa xuất thủ rất tàn nhẫn, mới mở miệng sẽ ép Đinh Trường Sinh không còn đường lui về phía sau, ý tứ rất rõ ràng, chính là ngươi hôm nay nếu không tỏ thái độ, thì ngươi chính là một thừ đồ đần, chỉ biết làm việc mà không biết suy nghĩ a… .
Nếu như Sở Hạc Hiên nói lời này cùng với người khác, thì có thể sẽ có người chịu không được phép khích tướng, liền bày tỏ thái độ rồi, nếu là như vậy thì rất nhanh chuyện này sẽ truyền khắp chốn quan trường Hồ Châu, Đinh Trường Sinh tán thành hạng mục này, nhưng Thạch Ái Quốc vẫn chần chừ chưa có tỏ thái độ, điều quan trọng là ... cha nuôi của ha9n1 Cổ Thanh Sơn rất quyết liệt phản đối cái hạng mục này, cho nên việc này sẽ trở nên náo nhiệt, người đứng ngoài xem náo nhiệt vĩnh viễn không bao giờ thiếu .
Nhưng Đinh Trường Sinh thì chính là Đinh Trường Sinh, bản lãnh vô lại của hắn khi cần thì liền sẽ phát huy, lúc nào giả bộ làm gấu thì hắn sẽ là gấu, còn không dù ngươi nói ta là hổ, ta cũng không tiếp nhận nổi đâu.
Sở Hạc Hiên rời khỏi huyện Hải Dương lúc Đinh Trường Sinh còn chưa trưởng thành, có thể nói ông đối với Đinh Trường Sinh hoàn toàn không biết gì cả..
-Ha ha .. Sở phó chủ tịch , chú không nên nâng cao cháu quá, nếu chú biết rõ cháu đang làm gì, thì chắc chú sẽ không nâng cao cháu như thế , cháu chỉ là người chấp hành làm việc, lãnh đạo nói cháu đi hướng đông, cháu đi hướng đông, còn những thứ khác thì cháu không có quan tâm, tuy Thạch bí thư tín nhiệm cháu , để cho cháu đến khu đang phát triển làm chủ nhiệm, kỳ thật trong lòng của cháu rất lo lắng, sợ xảy ra có chuyện gì không hay, nói thật … ta năng lực cháu có hạn, nếu lãnh đạo an bài tốt , thì cháu hoàn thành được đã là không tệ rồi, còn ngươi nếu nói cháu thêm vào phát huy, cháu quả thật không có cái bổn sự này.
Đinh Trường Sinh nói rất là tội nghiệp. .
-Cậu. . .
Sở Hạc Hiên thoáng cái nổi dóa .
-Được rồi …được rồi…. Đinh Trường Sinh cậu đã tới đây, vậy khu đang phát triển ngày mai định chuẩn bị như thế nào, tâm lý ráng nắm chắc đấy nhé.
Để Khôn Thành không phải lần thứ nhất lĩnh giáo thằng này giả khờ bán ngốc, tranh thủ thời gian ngăn lại lời nói của Sở Hạc Hiên, bố trí chút chuyện để cho hắn xéo đi, nhìn thấy để tâm bớt phiền .
-Chủ tịch… em suy tính một xong rồi, ngày mai đây khu phát triển chả cần chuẩn bị cái gì cả, cháu cùng đi khảo sát chung là xong, những thứ khác coi như bỏ qua đi…
-Cái này chính là toàn lực phối hợp của cậu?
Sở Hạc Hiên thoáng cái lại phát hỏa, hạng mục này chính mình dẫn vào, Thạch Ái Quốc đã chậm rãi thì thôi, ngươi chỉ là một chủ nhiệm nho nhỏ khu đang phát triển cũng muốn cầm khung đi cùng, ngươi tính toán thơm bơ như vậy sao .
-Sở phó chủ tịch hãy nghe cháu nói, có gì thì nổi nóng cũng không muộn, cháu làm như vậy, cũng bởi vì khu đang phát triển, nếu ngày mai khu đang phát triển cử hành nghi thức hoan nghênh các loại cái gì đấy, cháu sợ sẽ bị tiết lộ phong thanh ra bên ngoài, dù sao tại cả nước, cái hạng mục PX này đang là nhạy cảm , vạn nhất chưa bắt đầu thực hiện thì đã bị dân chúng biết, nhỡ xuất hiện các loại kháng nghị, thì cái hạng mục này của chúng ta phải làm sao bây giờ? Còn có tiếp tục làm được hay không ? Nếu như xuất hiện đại quy mô tập thể nhân dân đi kiện, thì cái dự án này còn trong thành phố này không? Đến lúc đó thì ai giải quyết? Ai sẽ đến giải quyết?
Đinh Trường Sinh liên tiếp đưa ra nghi vấn câu hỏi trực tiếp làm cho Sở Hạc Hiên muốn hôn mê rồi .
Tại hạng mục này lên, chỉ có thấy được thành công một mặt, không có dự đoán được nếu như về sau xảy ra vấn đề, thì sẽ giải quyết như thế nào .
Nếu như nói Để Khôn Thành còn khiếm khuyết kinh nghiệm chấp chính, đây coi như là còn tạm chấp nhận được, nhưng còn Sở Hạc Hiên đã trôi qua làm chủ tịch huyện trưởng cùng với làm bí thư huyện ủy, thì cũng nên nghĩ đến vấn đề này a, ông vẫn không có nghĩ đến việc nếu gặp chuyện không may, thì sẽ xử lý như thế nào, cái này chỉ là lợi ích trước mặt giống như váng dầu mà thôi.. .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.