Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 1344 : PHONG CÁCH CỦA NHA NỘI.
-Theo cảnh sát tại hiện trường báo cáo, phát hiện Tưởng Hải Dương thì thằng này đã bị liệt không còn nhúc nhích được, ngã nằm xuống trên ghế sa lon, có dấu hiệu trúng gió, đây là chẩn đoán sơ bộ bệnh.
Lưu Chấn Đông cho cái kết luận này khiến cho Đinh Trường Sinh thật bất ngờ .
-Trúng gió?
Đinh Trường Sinh thanh âm thoáng cái lớn lên, lớn đến mức đủ để cho Lương Khả Tâm cùng Tề lão tam nghe được .
-Đúng, trước mắt đây là chẩn đoán sơ bộ bệnh, còn kế tiếp có chuyện gì hay không thì chưa có rõ ràng lắm.
-Được rồi.. có tiến triển gì thì nói với tôi một tiếng.
Đinh Trường Sinh yên tâm, chỉ cần thằng này không chết, thì sẽ không lôi được trên đầu của hắn ra, Lương Khả Tâm cũng sẽ không có ăn no rỗi việc điều tra cái việc này, còn Tưởng Hải Dương cũng rõ ràng, chuyện này cùng Lương Khả Tâm không có liên quan gì, nếu đem chuyện tối ngày hôm qua tung ra , đối với Tưởng Hải Dương cũng không có có bất kỳ chỗ tốt nào .
-Anh Lương , cục công an thành phố nói Tưởng Hải Dương tối hôm qua bị trúng gió, hiện tại liệt không nhúc nhích được..
-Ồ? Có việc này nữa sao? Vậy thì La công tử rối rồi, tôi nghe nói La công tử cùng Tưởng Hải Dương có không ít sinh ý vãng lai.
Nghe được Tưởng Hải Dương không chết , vậy dĩ nhiên cũng không nắm bắt được Đinh Trường Sinh cái gì, nghe nhắc đến La Đông Thu cùng Tưởng Dại Dương quan hệ, thì Đinh Trường Sinh đối với cái đề tài này hiển nhiên không có hứng thú.
-Đó là chuyện của Tưởng Hải Dương cùng La công tử, tôi chỉ là công chức nhỏ nên không rõ ràng lắm.
-Ha ha Trường Sinh, lúc nào rãnh thì đi lên tỉnh thành chơi đi, đến lúc đó chúng ta lại cùng nhau uống rượu.
Tề lão tam nói.
-Được… À.. giới thiệu cho hai người một chút, vị này chính là Hoa Cẩm Thành đại phú hào của thành phố Hồ Châu, hiện đang đứng ra phụ trách xây dựng sữa chữa hạ tầng trụ cột của khu khai phát, vị này chính là anh Tề…chú Hoa, giữa trưa chú mời hai vị khách quý này đến dùng cơm đi..
Đinh Trường Sinh nói .
-Chào Tề thiếu, Lương thiếu.
Hoa Cẩm Thành vô cùng câu nệ, thái độ nhún nhường của Hoa Cẩm Thành đến từ việc sinh ý mà ra, đó là khiêm tốn thì sẽ dễ đạt được ấn tượng hảo cảm cơ bản nhất, Hoa Cẩm Thành rất am hiểu sâu đạo này .
Đinh Trường Sinh hướng Lương Khả Tâm cùng Tề lão tam nói:
-Chú Hoa có một trang viên nuôi đà điểu, hai vị nếu đã tới, chi bằng nếm thử thịt đà điểu xem như thế nào đây?
-Được a Trường Sinh, cậu an bài đi, chúng ta thật đúng là chưa từng ăn qua cái gì thịt đà điểu đây này.
Lương Khả Tâm cũng nói .
Buổi trưa, Đinh Trường Sinh cùng Lương Khả Tâm và Tề lão tam đến trang viên Hoa Cẩm Thành, nhìn trang viên hoàng tráng khiến cho Lương Khả Tâm tán thưởng không thôi, hắn tuy trong tay có chút tiền, nhưng những số tiền này đều là theo chân người khác uống súp, còn chính tự mình làm kinh doanh, thì chẳng có bao nhiêu lợi nhuận gì, nay nhìn thấy Hoa Cẩm Thành lão bản rõ ràng sinh hoạt thoải mái như vậy , trong nội tâm liền cảm thấy không thăng bằng .
Thừa dịp Đinh Trường Sinh cùng bọn họ tại trong vườn đi loanh quanh, Lương Khả Tâm đem mục đích lần này tới Hồ Châu nói ra, dựa theo ý tứ Tề lão tam, việc này còn phải bàn bạc kỹ hơn, nếu nóng vội, chỉ sợ sẽ hỏng việc, dù sao bọn họ và Đinh Trường Sinh cũng không phải là quen thuộc, hơn nữa việc này Đinh Trường Sinh cũng không làm chủ được .
-Trường Sinh, vừa rồi cậui nói Tưởng Hải Dương bị liệt , đây cũng là một tin tức tốt .
-Ồ? Lương thiếu cũng hận hắn như vậy sao?
Đinh Trường Sinh cười ha hả nói .
-Không phải hận hắn, tôi cùng hắn thật đúng là không có gì liên quan cả, nhưng đây là chuyện lúc trước, còn bây giờ thì khác rồi, tôi cùng hắn thật đúng là có chút liên quan về phương diện kinh tế, tôi nghe nói có cái nhà máy ngay trung tâm chợ của Hồ Châu đang muốn khai phát, có hay không việc này?
-Có việc này, nhưng cũng vì việc này mà ở bên trong thành phố cũng đang có tranh cãi rất lớn..À…. tôi hiểu vì sao anh nói cái gì về phương diện kinh tế có liên quan đến Tưởng Hải Dương là vì chuyện này rồi, Tưởng Hải Dương cùng La Đông Thu cũng nhắm ngay mảnh đất này, không nói dối anh, Hoa Cẩm Thành cũng đã từng nhắm qua mảnh đất này, nhưng bị tôi cản lại.
- Vì sao vậy?
-Phía sau lưng mảnh đất này rất phức tạp, một khi thao tác không đúng thì sẽ rước họa vào thân, đây cũng là lý do vì sao cái nhà máy rộng lớn này bỏ hoang qua nhiều năm như vậy, mà cũng không có ai dám chạm vào, kể cả La Đông Thu dù muốn nhanh chóng tìm biện pháp khai phát mảnh đất này, nói mảnh đất này quyền chủ đạo không có nằm ở thành phố, mà là đang nằm trên Bắc Kinh.
Đinh Trường Sinh nói ra, tuy lời này có chút nói ngoa, nhưng sự thật thì cũng chẳng hơn kém bao nhiêu.
-Trường Sinh, cậu không nói đùa chứ ?
. Tề lão tam cũng sửng sờ hỏi, một khối thổ địa của thành phố địa cấp mà có thể kinh động đến cả trung ương, đây không phải là chuyện phiếm à ?
Vì vậy Đinh Trường Sinh đem xuất phát điểm của mảnh đất này cho đến hiện trạng bây giờ nói chi tiết qua một lần, nghe xong, Lương Khả Tâm cùng Tề lão tam đều im lặng, bọn họ là từ trong Hoàng thành lớn lên, nhưng đối với những sự tình kia trong triều thì lại không rõ lắm .
-Nói như vậy trước mắt mảnh đất này thật đúng là không có biện pháp nào tốt hả?
- Biện pháp thì cũng là có, với điều kiện là giám đốc cũ của cái nhà máy không đi cáo trạng, còn một vấn đề khác là lão gia hỏa đó chết thì mới xong việc, nhưng hai cái điều kiện này thì không phải dùng ý chí mà có chuyển dịch được y, cho nên việc này biện pháp tốt nhất chỉ là phải chờ đợi, đương nhiên nếu như muốn khai phát mảnh đất này mà có thể để cho công nhân viên chức nhà máy đều có thu được lợi ích, thì chuyện này cũng không phải là làm không được, đến lúc đó thì giám đốc cũ cũng không đi tố cáo nữa.
Đinh Trường Sinh biết rõ, nếu như không đem chuyện của nơi này đẩy ra rỏ ràng cho hai tên nha nội này, bọn họ khẳng định còn có thể tiếp tục sinh sự tại nơi đây, nói không chắc chắn lại liên quan ầm ĩ đến Thạch Aí Quốc.
-Ai,..quả là đáng tiếc, hiện tại đất đai ngày một lên giá, dân chúng tìm kiếm mua phòng ốc muốn điên lên rồi, mảnh đất tại khu vực này hiện tại không dễ tìm, cho nên Trường Sinh, cậu lại nghĩ biện pháp nào đi, tôi muốn là cùng lão Hoa hợp tác khai phát mảnh đất này, cậu cảm thấy thế nào?
-Ai khai phát cũng đều được, nhưng việc này nhất định thì phải được lãnh đạo thành phố gật đầu, nhưng bây giờ lãnh đạo thành phố ai dám gật đầu cái chuyện này? Nếu có người dám làm đứng ra làm chủ, thì mảnh đất này sẽ kiếm được lợi nhuận lớn.
Đinh Trường Sinh nói ra , đừng nói là Thạch Aí Quốc hiện tại đang bể đầu sứt trán, nếu không có những sự tình rối rắm đang xảy ra, thì Thạch Aí Quốc cũng sẽ không muốn đi chọc vào cái tổ ong vò vẽ này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.