Chương trước
Chương sau
Đinh Trường Sinh nghe đến đó, không khỏi muốn mắng chửi Tưởng Hải Dương đúng là loài súc sinh, ngay cả thân thích của mình cũng không buông tha, dù nói thế nào Trần Vượng Hải cũng là cậu ,Trinh Lan Ni cũng là mợ của hắn, hắn đối với mợ mình cưỡng bức cũng đã đủ ác rồi, thậm chí ngay cả em họ của mình cũng không buông tha .
Hơn nữa còn là sau khi hưởng dụng no nê rồi lại đưa cho người khác dùng, thật sự là không biết có phải là người hay không nữa, ngay trong lúc Đinh Trường Sinh thầm mắng không ngừng, thì hắn nghe dược bên dưới lầu có tiếng gỏ cửa.
-Có thể là bọn họ đến rồi, hai người các cứ vào ở bên trong phòng chờ đi.
Tưởng Hải Dương đem Trinh Lan Ni cùng Trần Ý Hàm đưa vào trong một cái phòng.
Lúc này hai mẹ con bây giờ là cá trên thớt, chỉ có thể mặc cho Tưởng Hải Dương loạn chặt, nhưng chuyện phát sinh kế tiếp lại làm cho Đinh Trường Sinh khϊếp sợ thiếu chút nữa kêu lên thành tiếng, bởi vì đem lúc Tưởng Hải Dương mở cửa ra, bước vào hai gã đàn ông, hắn chẳng những biết mặt, mà còn đã từng cùng uống rượu qua .
Một là Lương Khả Tâm, một là Tề Tam Thái.
Lương Khả Tâm chính là mới con trai của tân chủ tịch tỉnh Lương Văn Tường, Tề Tam Thái ngoại hiệu gọi Tề lão tam, phó bộ trưởng bộ thuỷ lợi Tề Bá Quân là cha của Tề Tam Thái .
Làm cho Đinh Trường Sinh càng thêm kinh ngạc chính là hai người này tại sao lại cùng Tưởng Hải Dương quấy cùng một chỗ, rõ ràng còn lại để cho Tưởng Hải Dương hạ xuống vốn gốc lớn như vậy, ngay cả mợ và em họ của mình cũng đều mang ra cống hiến.
-Anh Lương , anh Tề .. thật xin lỗi, đã trễ thế như vậy còn gọi hai người từ xa như vậy mà chạy đến đây.
Tưởng Hải Dương tươi cười mở cửa ra, dẫn hai người vào trong .
Lương Khả Tâm cùng Tề Tam Thái đối với Tưởng Hải Dương cũng có chút cảnh giác, nhìn quanh cái gọi là lầu Vọng Hải này, đồng thời cũng liếc hướng về phía chỗ ẩn thân của Đinh Trường Sinh, nếu Đinh Trường Sinh trốn không nhanh hơn, suýt chút nữa thì bị phát hiện rồi .
-Tưởng Hải Dương, đã trễ thế như vậy , đem chúng ta hẹn đến cái chỗ này, đến cùng là chuyện gì vậy?
Tề Tam Thái vẫn là một bộ dạng thái tử ca, cũng không nhìn liếc nhìn Tưởng Hải Dương, trực tiếp ngồi vào trên ghế sa lon.
-Anh Tề , uống chút gì không, trà hay là rượu đỏ?
Tưởng Hải Dương vốn là cuộc sống ở nhà quan, đã quen được những người khác nịnh bợ, cho nên đối với những thái tử ca này phải nịnh bợ như thế nào cũng là quen thuộc .
-Tưởng Hải Dương .. có chuyện gì thì cứ nói đi, đừng có dông dài nữa.
Lương Khả Tâm cũng nói .
-À…đúng là có việc nên đã trễ như thế này mà còn mời hai anh đến đây, đích thật là có một đại sự, hơn nữa còn là chuyện tốt, nếu một mình em độc chiếm, thì thấy trong nội tâm bất an.
Tưởng Hải Dương tuy rằng nói lời sạch sẽ dễ nghe, nhưng Lương Khả Tâm, Tề Tam Thái căn bản không có đem lời hắn nói nghe vào, bởi vì bọn họ biết rõ Tưởng Hải Dương cũng không phải là đèn đã cạn dầu, tuy bọn họ đến tỉnh Trung Nam thời gian cũng chưa dài, nhưng cũng đã nghe nói tới Tưởng Hải Dương vẫn luôn ôm chặt bắp đùi của La Đông Thu, đã trễ thế như vậy mà còn kêu mình tới điều này không khỏi làm cho trong lòng bọn họ tràn đầy hoài nghi.
Tưởng Hải Dương đã nói ra vài câu, nhưng thấy Lương Khả Tâm cùng Tề Tam Thái cũng chỉ là ậm ừ không muốn nghe mình diễn thuyết nói nhảm, nên liền dứt khoát đem hoa quả khô ném ra .
-Anh Lương.. công trình đê điều bắc Nam Thủy anh biết chưa, ăn ngay nói thật, em định nhúng tay vào, chuyện này em đã hoàn thành về mặt giấy tờ được một nửa rồi, nhưng phần còn lại thì định nhờ anh Lương cùng anh Tề hỗ trợ, công trình này không nhỏ, nếu như hai anh có hứng thú, chúng ta hợp tác kiếm ăn, như thế nào đây?
Tưởng Hải Dương nói xong nhìn xem phản ứng của Lương Khả Tâm cùng Tề Tam Thái .
-Tưởng Hải Dương, việc này cùng tôi chẳng có quan hệ gì, tôi không tham gia, cũng không thọc vào tay vào cùng với cậu đâu.
Tề Tam Thái nói trước, nghe hắn nói, khiến cho Đinh Trường Sinh cũng phải thay đổi cách nhìn, những tên nha nội này đa số đều lợi dụng tất cả các cơ hội để kiếm tiền, thằng này rõ ràng xem như là một ngoại lệ.
-Anh Tề, đừng nóng vội, kỳ thật việc này rất đơn giản, chỉ cần anh trở về nghe ngóng tình hình ở bên bác trai, cho nên cũng chẳng tốn bao nhiêu công sức, nhưng lại có thu nhập không phải là bình thường.
Tưởng Hải Dương tiếp tục vứt mồi nhử .
Tưởng Hải Dương một mực giảng đạo lý cùng Tề Tam Thái, hơn nữa nghe qua còn rất chân thành, Đinh Trường Sinh cũng chú ý tới điểm này, trong nội tâm thở dài, Tưởng Đại Dương thủ đoạn thật đúng là cao tay, Lương Khả Tâm là xà con trai của Lương Văn Tường, nếu như hắn nhúng tay vào công trình bắc Nam Thủy, rất khó nói là có người sẽ không nể mặt hắn..
Còn Tề Tam Thái là con trai của Tề Bá Quân, bộ thuỷ lợi làm sao mà cùng với công trình đê điều bắc Nam Thủy lại không có liên quan? Cho nên đây cũng là một trong những nguyên nhân Tưởng Hải Dương lôi kéo mặt mũi của Tề Tam Thái vào, như vậy có thể tưởng tượng ra được, nếu như chuyện này La Đông Thu không có tham dự vào, thì Tưởng Hải Dương làm sao một mình có thể làm thành?
Biểu hiện ra, đây là một đám con cháu quan lại lợi dụng trong tay giao thiệp nhúng tay vào tài nguyên công trình của các địa phương, nhưng trong lúc này cho dù là La Đông Thu là người giảo hoạt như vậy, cũng sẽ không có nghĩ tới, chính là chuyện Tưởng Hải Dương tiếp xúc cùng Lương Khả Tâm.
Như vậy Tưởng Hải Dương hẳn là đang bố cục nhắm vào đối tượng rất rõ ràng, cái kia chính là Lương Văn Tường cha của Lương Khả Tâm so với La Minh Giang trong tương lai sẽ có ưu thế hơn rồi..
-Ai , tôi biết ngay, không có việc thì chẳng mời đến, coi như rồi, hai người nói chuyện đi, tôi bất kể rồi, toa-lét ở nơi nào vậy?
Tề Tam Thái nhìn ra Lương Khả Tâm đã động tâm, cho nên lấy cớ đi WC tránh né.
Muốn nói Tề Tam Thái không phải là không ưa thích tiền, nhưng trong nhà lão gia tử quản rất kỹ, tiền gì nên kiếm, tiền gì không nên cầm, lão gia tử cả ngày nhắc nhở , so với Lương Văn Tường mà nói, thì Tề Bá Quân khiêm tốn hơn nhiều, bất luận như thế nào, Tề Bá Quân đều không cho Tề lão tam phanh ra ngoài làm ăn kiếm tiền, tài chính của Tề gia đều nằm trong tay của hai cô con gái đang kinh doanh, bọn họ không kinh doanh ở trong nước, mà là ở địa khu Hong Kong.
-Anh Lương, tôi nói cũng chỉ có vậy, đêm nay khoan chớ vợi về, em đã chuẩn bị cho anh có chút quà nhỏ, mong rằng anh không cự tuyệt.
-Lễ vật? Có ý tứ gì?
Lương Khả Tâm hỏi.
So với Tề Tam Thái tự biết mình, Lương Khả Tâm lại thuộc về cái loại lòng dạ rất cao, chỉ là không có năng lực, người như vậy chỉ có thể làm đại, hoặc là làm một ngụy quân tử, nếu như làm đại , mười việc thì có đến tám cái chỉ biết mò mẫm..
Thế nhưng Lương Khả Tâm giờ có cảm giác được năng lực của mình đã có đất dụng võ rồi, lần này tới Hồ Châu, một là do Tưởng Đại Dương mời, còn một nguyên nhân khác là hắn nghe nói trong thành phố Hồ Châu có một vị trí đất trống rất tốt nhưng vẫn chưa có mở ra được cục diện, đồng thời hắn còn nghe nói đệ nhất công tử La Đông Thu tỉnh Trung Nam có chủ ý đánh mảnh đất này, Lương Khả Tâm ưa thích tiền, nhưng là hắn cũng muốn cùng La Đông Thu đấu một trận, để xem ai sẽ xứng với cái danh xưng đệ nhất công tử tỉnh Trung Nam.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.