Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 1326: NGHỆ THUẬT NÓI CHUYỆN..
Trong lúc hội nghị bùng nổ trận tranh chấp này, đương nhiên Đinh Trường Sinh không biết, bởi vì hắn đang tiếp cha con Tạ Cửu Lĩnh tại phòng khách thành ủy uống trà, Thạch Aí Quốc mặt tái xanh bực tức trở lại văn phòng một hồi lâu mới chậm rãi hoàn lại thần sắc, lúc này Đào Thành Quân cũng gõ cửa bước vào .
-Bí thư ..không sao chứ.
Đào Thành Quân biết rõ tính tình Thạch Aí Quốc, cho nên hỏi .
-Ai , Để Khôn Thành này , tính tình quá gấp gáp, cậu thấy hôm nay tràng diện này, ngoại trừ tôi phải đem sự tình đè xuống thì còn có thể làm gì, hơn nữa , cậu chờ xem, chuyện này rất nhanh sẽ bị từ Hồ Châu truyền ra, tôi cùng hắn bất hòa, cũng không biết những năm qua An bí thư dạy dỗ hắn là thế nào nữa.
Thạch Aí Quốc đem oán khí rơi tại trên người An Như Sơn.
- Em thật là không có nghĩ đến hắn lại đề nghị biểu quyết, xem ra là có chắc chắn nắm phần thắng đấy, bất quá cái hạng mục này thì phải tính sao bây giờ, chúng ta còn tranh thủ được thời gian để quyết định, dân chúng đối với hạng mục này rất mẫn cảm, nhưng tự chúng ta cũng phải biết, một hạng mục đầu tư lớn như vậy, nếu rơi xuống Hồ Châu, nếu chủ tịch Lương có đến thị sát, chúng ta cũng có cái có thể lấy ra mà nói .
Đào Thành Quân vẫn không có chủ ý của riêng mình, đây là bản phận làm thư ký trưởng của ông, chỉ như Thiên Lôi, Thạch Aí Quốc sai đâu thì đánh đó.
-Để tôi suy nghĩ thêm về vấn đề này..À ..cậu giờ có rãnh không?
-Vâng có rãnh… bí thư…có gì không vậy?
-Theo giúp tôi tiếp đãi một người đi, hai cha con Tạ Cửu Lĩnh của tập đoàn sắt thép Tạ thị, bọn họ đang đợi gặp.
Thạch Aí Quốc đứng lên nói ra .
-Người của Tạ gia, như thế nào lại tìm tới đây?
Đào Thành Quân cũng biết cái nhân vật truyền kỳ Tạ Cửu Lĩnh này , truyền thuyết là có Trọng gia đứng sau lưng, nhưng bởi vì về sau Trọng Hãi cùng Tạ Phương Quỳnh hôn nhân vỡ tan, hiện tại hai nhà quan hệ như thế nào, cũng không người biết .
-Mấy ngày hôm trước Đinh Trường Sinh có đi một chuyến đến Kinh Sơn, nói là đi tìm nhà đầu tư, tôi cũng không nghĩ tới người của Tạ gia lại đến đây, hơn nữa còn là ông chủ Tạ gia, không biết lần này tới mục đích là cái gì?
-Chắc là nể mặt của Đinh Trường Sinh, nên tới đây dao chơi một chút a.
Đào Thành Quân đi theo sau lưng Thạch Aí Quốc ra cửa nói.
- Mặt mũi của Đinh Trường Sinh? Ha ha .. Đinh Trường Sinh có mặt mũi lớn như vậy sao?
Thạch Aí Quốc nhỏ giọng nói cùng Đào Thành Quân.
Nhìn thấy hai vị lãnh đạo ra cửa, Trương Hòa Trần liền đến trong phòng của Thạch Aí Quốc đem ly của ông cầm lên, lại đến trong phòng Đào Thành Quân cầm ly của Đào Thành Quân, lúc nàng tới phòng khách, thì mọi người đã bắt đầu nói chuyện .
Vừa nhìn thấy Trương Hòa Trần cầm ly của lãnh đạo bước vào, Đinh Trường Sinh liền đứng lên tiếp nhận ly, phân biệt ly của ai rồi để lên bàn trà cho Thạch Aí Quốc và Đào Thành Quân, Trương Hòa Trần liền đi ra ngoài, còn Đinh Trường Sinh thì tạm thời đóng vai thư ký , bưng trà rót nước rất là vừa vặn.
Tạ Cửu Lĩnh là một người làm ăn, chỉ muốn đạt được lợi ích lớn nhất, điều này yêu cầu ông chẳng những có khứu giác bén nhạy, sức quan sát cũng phải là nhất lưu, lúc Trương Hòa Trần bước vào đưa ly của hai lãnh đạo, ông nhìn thấy Đinh Trường Sinh tiến lên tiếp nhận ly, căn bản không có phải suy nghĩ ly của ai, chính xác đem hai cái ly đặt ở trước mặt hai vị lãnh đạo, chi tiết này khiến cho Tạ Cửu Lĩnh thấy được Đinh Trường Sinh cùng với hai vị lãnh đạo này có quan hệ tuyệt không tầm thường, bởi vì rất là nắm rõ từng cái ly của ai..
-Hai vị, các người đến Hồ Châu chơi cũng không báo trước cho ai biết, nếu không nhờ Trường Sinh báo cáo, thì tôi đã bỏ lỡ cơ hội cùng Tạ tổng làm quen a .
Song phương phân ra chỗ ngồi xong, Thạch Aí Quốc nói đùa .
-À… Thạch bí thư ..việc này không được trách tôi à, tất cả trách nhiệm là do chủ nhiệm Đinh chịu đấy…
-Ồ? Đây là chuyện gì xảy ra?
Thạch Aí Quốc nhìn thoáng qua Đinh Trường Sinh, Đinh Trường Sinh cũng là mở to hai mắt, há to miệng, một bộ dáng vẻ rất vô tội .
Kỳ thật những lời này đều là lời nói chuyện khách sáo của các lãnh đạo, điểm này Đinh Trường Sinh đã thành thói quen, nhưng làm cấp dưới thì phải thường xuyên phối hợp với lãnh đạo..
-Đinh chủ nhiệm vừa rồi có đi một chuyến đến Kinh Sơn, nói thành phố Hồ Châu bên này phong cảnh rất tốt, mời tôi tới dạo chơi, dạo này tôi đang bị chút ít stress, nên cũng muốn thay đổi chút không khí, nhưng tôi có nói với Đinh chủ nhiệm, thành phố Hồ Châu mấy năm trước tôi có đi qua, trên đường bị người cướp giật , cho nên không dám đến, tiểu Đinh liền nói, hiện tại Hồ Châu trị an rất tốt, cam đoan sẽ không xảy ra chuyện lại như vậy, vì để nghiệm chứng thật giả, nên một buổi trưa này tôi cũng đi dạo vòng vo ở quanh nội thành, cũng may, bóp tiền vẫn còn, tiểu Đinh…cháu nói không sai, bác tin cháu rồi.
Tạ Cửu Lĩnh thật sự lại móc bóp ra nhìn Đinh Trường Sinh nói ra .
-Ha ha .. Tạ tổng, ông thật khôi hài, tiếc là trước kia chúng ta không có cơ hội tương kiến, lần này ở thêm Hồ Châu vài ngày nữa đi, tôi để cho Đinh Trường Sinh dẫn hai cha con cùng dạo chơi.
Thạch Aí Quốc nhìn Đinh Trường Sinh liếc, nghĩ thầm tiểu tử này làm như thế nào lại dụ dỗ được lão đầu tử này, thật sự là nam nữ già trẻ gì hắn cũng ăn sạch ah .
-Tôi thì không có vấn đề, nhưng sơ Đinh chủ nhiệm quá bận rộn, lúc hôm nay chúng ta đi đến khu khái phát, thấy hắn vội vàng lo công việc chân không chạm đất đây này.
Tạ Cửu Lĩnh đang cố ý trát vàng trên mặt Đinh Trường Sinh, cuối cùng lại làm cho Đinh Trường Sinh ngượng ngùng .
-Um… bác ạ..dù là cháu bận rộn như thế nào đi thì cũng phải tiếp đãi bác chứ, bác là khách quý của Hồ Châu mà, nếu cháu không tiếp đãi tốt bạc, quay đầu về thì Thạch bí thư cũng không tha cho cháu, bất quá cháu có một phương pháp xử lý vẹn toàn đôi bên, cháu vừa có thể cùng bác dạo chơi, cũng có thể không làm chậm trễ công tác của mình.
Đinh Trường Sinh đôi mắt xoay động nói ra .
-Ồ? Còn có biện pháp gì đây?
Tạ Cửu Lĩnh hỏi ngược lại .
-Chuyện này rất đơn giản, bác đem xưởng thép đem đến Hồ Châu thì chẳng phải là được rồi sao.
Đinh Trường Sinh không có vòng vo, trực tiếp nói ra ý định của mình, vì thế lại làm rối loạn tiết tấu Thạch Aí Quốc nói chuyện.
Thạch Aí Quốc nghe nói như thế , không khỏi liếc trừng mắt với Đinh Trường Sinh, nào có ai lại nói trực tiếp thẳng như vậy, người ta nếu không muốn tiếp nhận vấn đề này, thì không phải là bẻ mặt sao, làm sao còn có thể tiến hành nói chuyện tiếp?
-Ha ha , tên tiểu quỷ này, bác biết ngay mà, khi cháu đi đến Kinh Sơn, thì đã nghĩ đến cách gạt bác đến Hồ Châu đúng không?
Tạ Cửu Lĩnh lại không cho là Đinh Trường Sinh nói bậy, ông là người làm ăn , đã có thói quen cùng những người trên quan trường chơi trò dối trá, dò xét lẫn nhau, cũng như lợi dụng lẫn nhau, nhưng với một Đinh Trường Sinh trực tiếp nói thẳng ra như vậy, vẫn là lần đầu mới gặp phải .
-Bác à… , hiện tại khu đang phát triển Hồ Châu tuy rằng khó coi một chút nhưng bác cũng đừng có trách là cháu không để cho bác một cơ hội phát tài, nếu bác đến chậm trong một thời gian ngắn nữa, nói không chừng sẽ không cơ hội này rồi.
Đinh Trường Sinh khoác lác một cách trắng trơn, ngay cả Tạ Phương Quỳnh đang đóng vai một đứa con gái ngoan ngoãn cũng không nhịn nổi .
-Như thế nào? Sắp tới các xí nghiệp bên ngoài đều đến đây đầu tư chiếm giữ đầy hết?
Tạ Phương Quỳnh hỏi, tuy thanh âm không cao, nhưng bất luận kẻ nào nghe được đều có thể nghe rỏ ràng ở bên trong lời nói là lời châm chọc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.