Chương trước
Chương sau
-Xin chào ông chủ Triệu, tôi không có quấy rầy ông chứ ?
Vừa vào cổng thì nhìn thấy Triệu Khánh Hổ, Tương Ngọc Điệp tiến lên cùng Triệu Khánh Hổ chào hỏi, còn các nhân viên đi theo nàng thì dựa theo sự sắp xếp của A Báo chỉ huy, bắt đầu trong phòng khách chuẩn bị các đạo cụ quay phim làm phỏng vấn.
-Chào cô Tưởng, hoan nghênh đến chỗ của tôi làm khách, tôi thấy mấy nhân viên chuẩn bị chắc cũng phải một lúc nữa mới xong, hay là tôi mời cô trong gian nhà của tôi tham quan một chút.
-Ai ui…ông chủ Triệu...Vệ Hoàng Sơn Trang rất nổi tiếng, nếu có thể tham quan một chút, em thật sự là cầu còn không được...
-Vậy thì tốt, chúng tay đi thôi, xin mời qua bên này.
-Này..mấy cậu cứ chuận bị trước, tôi đi thăm gian nhà của ông chủ Triệu một chút nhé.
Tương Ngọc Điệp nói với mấy người của đài truyền hình.
-Vâng..chị Tưởng cứ làm việc trước đi..
Đối với bọn họ những...nhân viên làm phục vụ này, cũng chẳng muốn quản các ngươi đi làm chuyện gì đó, cứ làm cho xong chuyện của bọn họ, đến lúc ra về có tiền bồi dưỡng là được.
Chuyện như thế này bọn họ cũng không có phải chưa từng gặp qua bao giờ, mỹ nữ phụ trách phỏng vấn cùng đối tượng được phỏng vấn vào phòng riêng ở bên trong nói chuyện, nói chuyện thì thường là mất hết hai, ba tiếng đồng hồ, lúc đi ra thì ai cũng đều tươi cười rạng rỡ, còn bọn họ ở bên ngoài chờ đợi khốn khổ muốn chết, nhưng đây chính là công tác nên phải chịu.. có đôi khi mỹ chủ trì phỏng vấn vào gặp đối tượng phỏng vấn đi ra ngoài sớm, như vậy thì có ý nghĩa đối tượng này khả năng giường chiếu không có tốt.. .
-Đây là cháu của tôi tên là Triệu Cương, cũng là người đứng thứ hai trong tập đoàn Vệ Hoàng, vì chuyện này vô cùng trọng yếu, nên tôi không tiện ra mặt , có vấn đề gì thì hai người trước tiên trao đổi, nhưng sau này tốt nhất là trao đổi qua tốt email hoặc là nói chuyện qua video .
Triệu Khánh Hổ nói .
-Vâng.., em biết nên làm như thế nào, chỉ là lúc nào xưởng dược thi công, thì cần ông chủ Triệu ở bên này phối hợp, dù sao, thi công bên dưới mặt đất cùng với thi công ở trên mặt đất thì không thể dùng chung một đội xây cất, hơn nữa lúc mua vật dụng bên trong thì cũng cần phải có ông chủ giải quyết phê duyệt.
Tương Ngọc Điệp nói.
-Chuyện này không thành vấn đề, bên chúng tôi sẽ xuất tiền xuất lực, cô chỉ cần xin giấy phép và nơi xây dựng là được rồi, với công nhân xây cất cũng sẽ không dùng người địa phương, chúng tôi sẽ mướn từ nơi khác đến đây làm.
Triệu Khánh Hổ nói .
-Vậy là tốt rồi , chuyện đất đai giấy tờ các thừ thì em phụ trách, nhưng có một việc em muốn nói, nếu chúng ta đã quyết định hợp tác, lão Bạch Khai Sơn bên kia sẽ không từ bỏ ý đồ, em bên này không có năng lực để xử lý với lão ta, cho nên ông chủ tốt nhất phải chuẩn bị trước tư tưởng, một khi chúng ta ở chỗ này xây dựng xưởng dược rơi vào tay lỗ tai của lão, thì lão sẽ không ngồi im nhìn chúng ta làm đâu..
-Vấn đề này cô cứ yên tâm đi, tôi sẽ xử lý, chỉ là trước khi chúng ta xây dựng xong xưởng dược, tốt nhất là phải có hàng để dự trữ, để tránh đến lúc đó không có hàng để giao, đó cũng là vấn đề.
Triệu Khánh Hổ lo lắng nói .
-Cái này không thành vấn đề, chỉ cần ông chủ giải quyết chuyện của Bạch Khai Sơn, số lượng hàng sẽ từ xưởng dược của tôi tùy thời có thể điều hàng tới, chỉ là xưởng dược của tôi cũng có người của Bạch Khai Sơn cài cắm vào, ông nghĩ kỹ giải quyết như thế nào, đã nhiều năm trôi qua như vậy, Bạch Khai Sơn không phải là một người, mà cũng là một tập đoàn, chứ không phải xử lý Bạch Khai Sơn thì có thể là xong việc đâu.
Từ khi chồng mình chết đi , nàng bị Bạch Khai Sơn cầm giữ gắt gao, chẳng những bị Bạch Khai Sơn đùa bỡn thân thể nàng, lại còn bị lão đưa cho những tên đàn ông khác chà đạp, cho nên đối với Bạch Khai Sơn thì nàng hận thấu xương, hận không thể ăn hết thịt của hắn, giờ nàng cũng đã nghĩ thông suốt, đã kết quả trước sau gì cũng chết , thế thì vì sao không đem cừu nhân của mình gϊếŧ chết trước.
Đây cũng là nguyên nhân mà Triệu Khánh Hổ được nàng biểu đạt quyết định hợp tác, mặc dù nàng không biết Triệu Khánh Hổ thế lực có đến cỡ nào, nhưng cách mượn đao gϊếŧ người thì là rất có lợi nhất, nàng nắm giữ lấy xưởng chế thuốc, chẳng khác nào nắm giữ thế độc nguyên, cho nên Triệu Khánh Hổ nếu muốn hợp tác với mình , tất nhiên sẽ cùng Bạch Khai Sơn phát sinh xung đột, như vậy trước mắt các ngươi cứ chém gϊếŧ nhau đi, xong việc thì hãy cùng ta nói chuyện về vấn đề hợp tác.
Bạch Khai Sơn cũng tốt, Triệu Khánh Hổ cũng thế, đều không phải là loại người tốt, ai chết cũng không đáng kể, dù sao Bạch Khai Sơn có thể bức bách được nàng, thì Triệu Khánh Hổ sau này cũng có thể bức bách được nàng như vậy, cho nên trước sau gì cũng bị bức bách, còn chó cắn chó là chuyện khác, tự chính các ngươi xử lý đi…
-Cái này tôi biết, chuyện của Bạch Khai Sơn không cần cô quản tới nữa, nhưng vấn đề lợi nhuận thi ăn chia làm sao đây? Cô là chủ hàng, cứ nói thẳng ra đi..
Triệu Khánh Hổ quan tâm nhất vẫn là tỷ lệ chia phần.
-Đối với người chế tạo thì quan trọng, nhưng người tiêu thụ thì phong hiểm càng lớn, em cũng không phải là người không hiểu phải trái, vậy ông chủ Triệu sáu còn em bốn, thế nào .. có phải là em so với Bạch Khai Sơn thì phúc hậu hơn?"
Tương Ngọc Điệp nói, tiền đối với nàng giờ không là vấn đề gì, hiện tại tiền của nàng cũng đủ để cho nàng sống phè phỡn nữa đời sau rồi, cho nên không muốn vì vấn đề tiền mà cùng Triệu Khánh Hổ tranh chấp, mà nếu như nàng tỏ ra không cần tiền, ngược lại Triệu Khánh Hổ cũng sẽ không yên tâm về nàng, cho nên để cho lão chiếm tiện nghi, nhưng nàng vừa không thể hiện quá xuống nước, chia 4:6 không thể nghi ngờ đó là một tỉ lệ vàng .
-Ai …cô Tưởng, có đôi khi tôi thấy cùng đàn bà hợp tác làm kinh doanh so với đàn ông còn sảng khoá hơn, tốt rồi, nếu cô Tưởng đã nể mặt mũi tôi như vậy, thì hãy cứ dựa theo cách làm của tôi đi thì sẽ tốt cho cô hơn..
Triệu Khánh Hổ cao hứng, lại đưa ra một lời hứa hẹn .
-Xin mời nói.
Tương Ngọc Điệp nghe vậy sững sờ, nói .
-Nói thật, những số tiền kiếm được này đều là đầu đao liếm máu mới có được, tiền để ở trong nước sợ là không an toàn, cho nên nếu như cô đồng ý, tôi sẽ nói với bộ phận tài chính của tập đoàn tôi chuyển ra nước ngoài, trực tiếp gửi tới tài khoản của cô ở nước ngoài, côi thấy thế nào?"
-Tài khoản nước ngoài ? Nhưng tôi lại không có tài khoản nước ngoài..
-Úi trời..cô cứ để cho người nhà của cô đi ra ngoài đăng kí một công ty thì xong rồi, đến lúc đó công ty của cô cùng công ty của tôi phát sinh giao dịch vãng lai, như vậy thì an toàn hơn nhiều .
Triệu Khánh Hổ không hổ là tay buôn bán, đối với chuyện này đã sớm nghiên cứu triệt để rồi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.