Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 1248; TUẾ NGUYỆT KHÔNG THA NGƯỜI.
Thạch Ái Quốc thấy Để Khôn Thành kinh ngạc rất hài lòng, bởi vì chứng tỏ là La Bàn Hạ cũngkhông có đem chuyện này kịp báo cho Để Khôn Thành biết, bất luận vì nguyên nhân gì, điều này đã nói lên một vấn đề, La Bàn Hạ đối với Để Khôn Thành cũng không phải là cái loại quan hệ tay bắt mặt mừng…
Lần trước khi bổ nhiệm Đinh Nhị Cẩu làm phó cục trưởng thì Để Khôn Thành cũng là người phản đối kịch liệt nhất, nhưng sự thật chứng minh, lúc đó quyết sách là chính xác, cũng chính vì vậy từ đó đối với Đinh Nhị Cẩu có tín nhiệm , Thạch Ái Quốc lại một lần nữa điểm danh Đinh Nhị Cẩu làm tướng tiên phong.
-Bí thư…việc điều chỉnh ê kíp lãnh đạo khu đang phát triển cũng không phải một chuyện nhỏ, Đinh Trường Sinh dù sao cũng còn quá trẻ tuổi, , theo tôi được biết thì Đinh Trường Sinh chưa có kinh nghiệm khống chế một cục diện lớn như vậy, vạn nhất đến lúc đó xảy ra điều gì sơ suất, cứ để từ từ chúng ta có thể tiếp nhận nâng hắn lên về sau, đề nghị của tôi là nếu phải thay đổi, hãy tìm một ứng cử viên có kinh nghiệm lão luyện, cho dù phát triển chậm một chút thì chúng ta có thể thừa nhận, chứ nếu thất bại thì chúng ta sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều a.
Tuy Để Khôn Thành không phải nói rất khó nghe, nhưng trên thực tế là phủ định đề nghị của Thạch Ái Quốc.
-Ừ…ông cũng có đạo lý, cho nên tôi cũng đã tính đến vấn đề này rồi, Đinh Trường Sinh chỉ đảm trách làm chủ nhiệm, còn vị trí bí thư thì chọn lựa một người lão luyện có nhiều kinh nghiệm, tôi nghĩ nếu chúng ta làm như vậy, vừa có thể dùng tận dụng được Đinh Trường Sinh tuổi trẻ, mạnh dạn đi đầu, lại có thể bảo đảm tình huống khu đang phát triển không xảy ra vấn đề sơ sót, ông cảm thấy ý định như thế này được không?
Thạch Ái Quốc lại ném ra thêm một ý định, để xem Để Khôn Thành còn có thể nói cái gì nữa?
Bởi vì không có chuẩn bị trước, cho nên các vấn đề này Để Khôn Thành không phản ứng kịp, cũng không trách ông ta được, bởi vì từ đầu đến cuối, Để Khôn Thành cũng không có suy nghĩ qua chuyện thay đổi nguyên dàn lãnh đạo khu đang phát triển, nếu bây giờ Thạch Ái Quốc để cho ông được đề cử tuyển người, thì ông cũng không có người để mà đề cử .. .
Cao thủ so chiêu, là ở chỗ tính trước rồi làm sau, cho nên lúc này Để Khôn Thành cũng chầm chậm bình tỉnh lại, nếu Thạch Ái Quốc muốn uống thưởng thức nghệ thuật uống trà, thì ta đây cũng từ từ thưởng thức trà..
Nhưng mà Thạch Ái Quốc lại không có nhiều kiên nhẫn như vậy cùng Để Khôn Thành ở nơi này quần nhau, ông gọi Để Khôn Thành tới bất quá là báo cho biết bên thành ủy đã chuẩn bị, miễn cho đến lúc đó nói Thạch Ái Quốc không mặc cả chào hỏi trước, cho nên trên thực tế gọi Để Khôn Thành tới, bất quá chỉ là một hình thức mà thôi, dù có đồng ý hay không cũng vậy, ông vẫn dựa theo con đường của ông đã định.
-Thạch bí thư, về vị trí bí thư khu khai phát ông đã chọn người thích hợp chưa vậy?
Để Khôn Thành hỏi dò .
-Há, vẫn chưa có chọn được người thích hợp, tôi có nói với Thanh Sơn trưởng phòng tổ chức cán bộ rồi, để ông ấy xem xét, tôi cũng đã cùng Hạ Bàn trao đổi qua, về việc Đinh Trường Sinh lên làm chủ nhiệm thì ông ấy không có ý kiến, chỉ có vấn đề về vị trí bí thư thì ông ấy nói phải suy tính một chút.
Thạch Ái Quốc nhẹ nhàng nói, nhưng một câu nói kia giống như là một đòn búa tạ hung hãn đập vào trong lòng Để Khôn Thành .
Nếu như nói Thạch Ái Quốc cùng Cố Thanh Sơn thương lượng về dàn lãnh đạo khu đang phát triển mình không biết, thì đó cũng là có căn nguyên, dù sao thì Cố Thanh Sơn vẫn luôn theo sát Thạch Ái Quốc, hơn nữa Cố Thanh Sơn còn là trưởng phòng tổ chức cán bộ.
Thế nhưng Thạch Ái Quốc đã trao đổi qua với La Bàn Hạ, vậy tại sao La Bàn Hạ vì sao không đem tin tức này nói qua cho mình biết chứ? An bí thư lúc đó đem La Bàn Hạ đặt ở Hồ Châu để làm ăn cái gì cũng không biết?
Đúng lúc này Để Khôn Thành nhớ tới chuyện La Bàn Hạ đến Hồ Châu thì tưởng rằng ông ta sẽ giúp mình, ít nhất thì cũng là lựa chọn trung lập, nhưng không ngờ La Bàn Hạ lại cùng Thạch Ái Quốc dần dần đã đạt thành một sự thỏa hiệp nào đó, điều này khiến cho Để Khôn Thành cảm thấy phẫn nộ cùng với lo lắng.
-Bí thư .. nếu là như vậy, chuyện này để tôi về suy tính, tối nay sẽ trả lời cho ông nhé?
Để Khôn Thành sẵn dịp nói.
-Vậy được rồi, ngày mai cũng được, tôi chuẩn bị ngày mai mở một cuộc họp, mọi người ngồi cùng một chỗ thương lượng về vấn đề này một chút, ông thấy thế nào?
Thạch Ái Quốc cũng không có cho Để Khôn Thành nửa phần mặt mũi , mà là đả kích đến tận đáy ngọn nguồn .
Vừa rồi Để Khôn Thành có ý là về suy tính lại, tối nay sẽ trả lời cho Thạch Ái Quốc, nhưng Thạch Ái Quốc có ý tứ là cho dù Để Khôn Thành có đồng ý hay không cũng không trọng yếu, cuộc họp đại cục ngày mai đã định, thiếu một phiếu này của Để Khôn Thành cũng chẳng có quan trọng gì.
Một cảm giác bị xem thường tràn ngập trong nội tâm Để Khôn Thành, trong lúc này chẳng những là phẫn nộ, mà còn có một loại khuất nhục..
…………………………………………………………………………………………….
Đinh Nhị Cẩu ngồi tại trong xe của mình, đợi đến khi Để Khôn Thành leo lên xe ra khỏi cổng, hắn mới chậm rãi đi đến phòng làm việc của Thạch Ái Quốc.
Đi qua phòng làm việc của Trương Hòa Trần, đã gặp nàng đang ngồi bên trong rửa bộ tách trà, có thể là vừa rồi Để Khôn Thành và Thạch Ái Quốc vừa dùng qua, vì vậy hắn bước tới sát bên, lại như thường lệ dùng tay sờ soạng vào bên trong qυầи ɭóŧ của nàng, Trương Hòa Trần đương nhiên là nhìn thấy hắn tiến đến gần, tuy bị ngón tay của hắn móc vào cửa miệng huyệŧ hơi đau vì chưa kịp rỉ ra nước nhờn bôi trơn, nhưng nàng vẫn bất động thanh sắc, bởi vì nàng phát hiện mình có một sở thích quái dị, chính là nàng rất ưa thích Đinh Nhị Cẩu làm cho nàng bị đau bất cứ vị trí mẫn cảm nào của cơ thể mình, cảm giác đau đớn có thể khiến trong nội tâm nàng bình tĩnh trở lại .
Móc ngóc tay vào cái cửa hang của Trương Hòa Trần khuấy động một chút đến khi cảm nhận được dịch nhờn bắt đầu đã rỉ ra, hắn liền tranh thủ thời gian, thả lỏng rút ngón tay ra khỏi cái âm hộ của nàng, liền gõ cửa phòng của Thạch Ái Quốc đẩy cửa vào .
-Bí thư… vừa rồi cháu nhìn thấy Để chủ tịch vừa tới đây.
Đinh Nhị Cẩu vừa bước vào đã huyên thuyên nói, hắn cũng không biết Thạch Ái Quốc tìm hắn đến đây lại muốn làm cái gì .
-Trường Sinh… ngồi đi .
Thạch Ái Quốc không có đứng dậy, chỉ vào cái ghế đối diện với mình, Đinh Nhị Cẩu vừa ngồi thì ngạc nhiên phát hiện mới vài ngày không gặp, Thạch Ái Quốc tóc bạc tăng thêm không ít, nét già nua hiện rõ, không khỏi cảm thán tuế nguyệt không tha cho bất cứ người nào…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.