Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 1245: LỰC CẢN.
Lan Hiểu San nói như vậy làm cho Đinh Nhị Cẩu sửng sốt, hắn vốn tưởng rằng một nơi như khu đang phát triển tệ như vậy, trên thực tế cũng không phải là một địa phương để đến mạ vàng, cái cục diện rối rắm đã nát đến mức không người dám đến thu thập, chẳng lẽ còn có người muốn tranh cướp giành giật sao?
……………………………………………………………………………………………..
Có thể là rất nhiều chuyện không phải nhìn về phía trên thì đơn giản như vậy, sau khi Thạch Ái Quốc nói với Cố Thanh Sơn đem Đinh Nhị Cẩu phóng tới khu đang phát triển làm chủ nhiệm, vừa nghe được La Bàn Hạ cũng rất giật mình.
-Bí thư ..tôi nhớ không lầm thì Đinh Trường Sinh đến cục công an công tác thời gian cũng không dài lắm, bây giờ lại điều đi, cứ như vậy thường xuyên thay đổi công tác, đối với bản thân của hắn thì sự phát triển cũng không tốt lắm?
La Bàn Hạ nói ra .
Đây là Thạch Ái Quốc gọi điện thoại mời La Bàn Hạ đến trong phòng làm việc của mình bàn về chuyện này, ông biết rõ La Bàn Hạ là một người trung lập, chỉ cần La Bàn Hạ ủng hộ, như vậy thì bên Để Khôn Thành cũng dễ nói, tuy Sở Hạc Hiên ủng hộ Để Khôn Thành, nhưng cho đến lúc đó, về cơ bản cũng khó có thể vãn hồi cục diện đã định.
-Hạ Bàn… ông nói cũng đúng, nhưng tôi đã cân nhắc tới cân nhắc lui rồi, trước mắt những cán bộ hiện nay của chúng ta thật đúng là không có người thích hợp , hơn nữa đây chỉ là một vị trí chủ nhiệm, mặt trên còn có bí thư không chế toàn cục, tôi cảm thấy sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, với lại năng lực làm việc của Trường Sinh thì mọi người đã quá rõ ràng rồi, điểm này ông còn có nghi vấn gì không?
Thạch Ái Quốc kiên nhẫn thuyết phục nói .
La Bàn Hạ nghe Thạch Ái Quốc nói như thế, trong lúc này thật đúng là tìm không được lý do thích hợp để phản đối, hoàn toàn chính xác, mấy năm qua Đinh Nhị Cẩu xuôi gió xuôi nước, không có phạm gì sai lầm, trái lại còn nhiều lần lập công..
Thế nhưng làm người thì ai cũng có quy luật phát triển nhất định, chỉ khi nào đạt tới độ tuổi nhất định, thì mới có sự từng trãi, một khi đã có sự từng trãi nhất định thì trong công việc mới có thể đưa ra quyết sách không đến mức vi phạm sai lầm, không đến mức mang đến tổn thất cho chính phủ. .
-Hạ Bàn.. tôi minh bạch ý của ông, có phải cảm thấy Trường Sinh còn quá trẻ tuổi, nhưng tuổi của ông cũng tương đương cùng với tuổi của tôi không sai biệt lắm, trong thời kỳ chiến tranh cách mạng, có rất nhiều cán bộ trẻ tuổi như vậy đều có thể nắm giữ những công tác quan trọng, thế thì vì cái gì mà bây giờ chúng ta không tín nhiệm cán bộ trẻ tuổi chứ? Đúng là hắn tuổi trẻ, nhưng chính là bởi vì hắn còn trẻ, nên mới dám xông dám làm, hơn nữa còn có những lão gia hỏa chúng ta làm hậu thuẫn cho hắn, thì hắn làm sao có thể gây nên nhiễu loạn sai lầm?
Thạch Ái Quốc nói .
Tuy ông không biết La Bàn Hạ cùng Đinh Nhị Cẩu có quan hệ gì hay không, nhưng Đinh Nhị Cẩu cùng La Bàn Hạ đều là cán bộ xuất thân từ thành phố Bạch Sơn, dựa vào điểm này, nếu ông đề bạt Đinh Nhị Cẩu lên vị trí này, thì La Bàn Hạ không nên phản đối như vậy chứ.
-Bí thư … không nói đến vấn đề Đinh Trường Sinh nữa, vậy còn bí thư khu đang phát triển, vẫn giữ lại bí thư hiện tại sao?
La Bàn Hạ lúc này cũng đã thấy được, lần này đây động tác Thạch Ái Quốc rất quyết liệt, rất có thể là là đem toàn bộ dàn cán bộ cũ của khu khai phát thay đổi, chỉ có làm thế thì mới không tồn tại cán bộ giữa cũ và mới bộc phát mâu thuẫn .
Nếu như thay đổi toàn bộ, chỗ tốt là tất cả mọi người là nhân vật mới, vừa bắt đầu thì sẽ cùng nhau hợp tác, nói cách khác, cùng nhau đối mặt một cục diện rối rắm như vậy thì có cái gì mà có thể tranh giành đây này, trước mắt chỉ có cách là đem công tác khu khai phát làm cho tốt, tới khi đạt được trình độ kết quả nhất định, thì lúc này mới là thời điểm phân chia phạm vi thế lực cùng chia xẻ thành quả thắng lợi.
Nhưng nếu thay đổi toàn bộ cũng có chỗ xấu, dàn cán bộ mới phải phải làm lại từ đầu con sô zero, việc này là thời kì khó khăn nhất, hơn nữa còn phải nhanh chóng mở ra cục diện, đây cũng là nguyên nhân mà La Bàn Hạ lo lắng cho Đinh Nhị Cẩu, Đinh Nhị Cẩu thì chưa đủ để có kinh nghiệm lão luyện lèo lái như vậy..
Làm một cán bộ, trong công tác tạo được chín mươi chín chuyện tốt, thì mọi người nhìn cũng quen mắt rồi, đều cho rằng ngươi làm mỗi một việc gì cũng đều là thành công, nhưng nếu chỉ cần làm một chuyện xấu, thì vấn đề sẽ bị đánh giá tiêu cực so với chuyện làm tốt bị ảnh hưởng lớn hơn nhiều .
Tại thành phố Bạch Sơn, lúc đó La Bàn Hạ đã bắt đầu chú ý Đinh Nhị Cẩu rồi, nhưng trời đất đưa đẩy khiến cho hắn vẫn không có cơ hội thành người của ông, vốn tưởng rằng sau khi đến Hồ Châu, mình có thể từ từ tìm cách kéo hắn về, tại vì chỉ làm một phó bí thư, chuyện quyết định có hạn, công việc hàng ngày tại thành phố hiện nay là tới lui ma hợp hai đại trận doanh, hiện tại ông cũng có cảm giác thật sự rất mệt a .
-Khu đang phát triển thì người chọn lựa làm bí thư mới tạm thời vẫn chưa có định đoạt, tôi đang để cho Thanh Sơn tìm kiếm. Hạ Bàn.. ông có người đề cử làm bí thư hay không vậy, nếu có tiến cử lên, tất cả mọi người cùng nghiên cứu một chút a.
Thạch Ái Quốc ngoài miệng nói như thế, tại vì hiện tại bước đầu tiên của ông là phải đem Đinh Nhị Cẩu nâng lên, còn việc chọn lựa bí thư khu đang phát triển, có gì vi6 trí này cứ thả ra , đợi đến lúc khu đang phát triển vận chuyển ổn rồi, thì cũng có thể điều chỉnh lại, bởi vì vừa rồi ông không có cân nhắc đến việc đem Đinh Nhị Cẩu phóng tới khu đang phát triển sẽ có lực cản lớn như vậy.
-Bí thư .. tôi cũng không có ai để đề cử, chỉ là hiện tại khu đang phát triển đang có một bí thư, một chủ nhiệm, hai phó chủ nhiệm, tất cả những người này đều phải đổi đi sao?
La Bàn Hạ cau mày hỏi.
-Tất cả đều đổi đi là không thể nào được, vị trí bí thư, chủ nhiệm, một phó chủ nhiệm thì sẽ đổi đi, chỉ giữ lại một phó chủ nhiệm để trợ giúp ổn định các tình huống quen thuộc, không nói gạt ông, tôi vốn muốn toàn bộ cán bộ cũ đều đổi đi đấy, những người này ở khu đang phát triển mấy năm qua đã làm nên cái trò trống gì? Vừa rồi tôi có đến thức địa khu khai phát một chuyến, khắp nơi đều là đất hoang, mà vùng đất này trước kia là đồng ruộng xanh tốt, nếu chuyện này bị truyền thông đưa tin lên, ông nói xem hậu quả của chúng ta là cái gì?
Thạch Ái Quốc nói ra, bởi vì điều ông lo lắng nhất là phải huỷ bỏ khu đang phát triển Hồ Châu, cho đến lúc đó thì tất yếu phải chịu ảnh hưởng chính là tiền đồ của bọn họ, về điểm này, thì ai cũng không có khác nhau gì cả.
-Được rồi , tôi đồng ý bổ nhiệm Đinh Trường Sinh, nhưng vấn đề này cũng chỉ là thái độ của mình tôi thôi, còn công việc khác vẫn là phải do bí thư làm công tác với những người khác, còn về vấn đề bí thư khu đang phát triển, tôi sẽ suy nghĩ kỵ lại a.
La Bàn Hạ mới vừa nói không có ai tiến cử, nhưng lúc này thì lại nói để suy nghĩ kỹ lại , vậy thì cũng tế nhị hiểu được rồi… .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.