Chương trước
Chương sau
Tại tỉnh Trung Nam sắp tổ chức hội nghị đối thoại các cơ quan ban ngành và doanh nghiệp, đại biểu từ các địa phương lục tục chạy tới tỉnh thành, bởi vì lúc trước tại nhà khách của tỉnh đã bị vụ đặt thiết bị nghe lén, cho nên mặc dù Thạch Ái Quốc đã có một gian phòng trú ngụ, nhưng Thạch Ái Quốc không dám ở, cho nên nhờ Đinh Nhị Cẩu tìm giùm một chỗ ở lại .
Bởi vì đại hội sẽ tổ chức ở nhà khách phía nam ngoại thành, cho nên Đinh Nhị Cẩu tìm một chỗ ở gần nơi đó để cho Thạch Ái Quốc thuận tiện đi lại, nhưng sau khi tìm kiếm, những khách sạn chung quanh đều đã hết phòng.
Hết cách rồi, Đinh Nhị Cẩu đang định báo cáo cho Thạch Ái Quốc về chuyện này , xem có thể vào trong nội ô thành phố tìm nhà khách ở lại, lúc này thì lại đột nhiên nhận được điện thoại của Ngô Nhật Lam, trong điện thoại Ngô Nhật Lam rất là cao hứng, bởi vì Ngô Minh An vừa mới kiểm tra xong trong bệnh viện, tất cả đều đang hồi phục rất tốt ..
-Chúc mừng .. đúng rồi, tôi cũng đang có chuyện muốn nhờ cô đây, nhờ cô tìm giùm cho lãnh đạo của tôi một chỗ ở, lãnh đạo cũ lên tỉnh họp, nhưng không muốn ở lại nơi ban tổ chức sắp xếp, nhớ tìm một nơi kín đáo một chút.
-Hừ…kiếm chỗ kín đáo để làm cái chuyện xấu với đàn bà chứ gì?
Ngô Nhật Lam nhướng mày hỏi.
-Ặc…lãnh đạo già như vậy rồi, đoán chừng nếu muốn làm cũng không có đủ sức rồi..
Đinh Nhị Cẩu trêu đùa .
-Thôi đi ông ơi... nếu muốn làm mấy chuyện xấu, thì có có thừa biện pháp vậy muốn tìm ở khu vực nào?
-Phía nam ngoại thành khu phụ cận, cách nơi họp cũng gần một chút.
Đinh Nhị Cẩu nói.
-Vậy anh tìm anh trai tôi đi, tại gần nơi đó bọn họ có một trại an dưỡng, muốn ở mười ngày hay nửa tháng cũng không thành vấn đề.
Ngô Nhật Lam nói.
-Ai … nhưng tôi và anh trai của cô bất đồng, làm phiền cô nói chuyện giùm, chuyện này làm xong, tôi rất cám ơn cô..
-Thật không?
Ngô Nhật Lam vui vẻ nói.
-Đó là đương nhiên.
-Được, chờ chút … để tôi gọi điện thoại cho anh tôi sắp xếp cho, mấy người vậy?
Ngô Nhật Lam nói.
-Tạm thời ba người đi a.
Đinh Nhị Cẩu nói, bởi vì hắn không biết còn có ai đi cùng với Thạch Ái Quốc, nếu có Đào Thành Quân cùng đi theo, nhất định sẽ ở chung với Thạch Ái Quốc cộng thêm hắn nữa thì đủ rồi, còn nếu nhiều hơn nữa, thì hắn đi ra ngoài ở cũng được rồi.
Ngô Vũ Tinh lại rất sảng khoái giúp, chỉ trong chốc lát liền gọi điện thoại tới, hắn cũng biết vụ việc của cha hắn có quan hệ rất lớn với sự giúp đỡ của Đinh Nhị Cẩu, cho nên Ngô Vũ Tinh với những khúc mắc đã sớm biến mất .
Hơn nữa nếu như em của hắn có thể cùng với Đinh Nhị Cẩu cùng một chỗ, thì hắn lại còn có cơ hội với Chu Hồng Kỳ, cho nên bây giờ thiếu điều là tìm cơ hội nịnh nọt Đinh Nhị Cẩu, cho nên chuyện này làm rất thoả đáng rồi.
Đinh Nhị Cẩu dựa theo hướng dẫn của Ngô Vũ Tinh, đi thẳng đến trại an dưỡng tìm gặp viện trưởng trại an dưỡng , mọi việc rất nhanh làm xong, trong viện dưỡng lão hiện nay đang vào mùa lạnh nên chỉ có một ít lão quân nhân an dưỡng, còn các lãnh đạo về hưu thì đi đến nghỉ dưỡng ở Hải Nam rồi, phải tới mùa hè mới quay trở lại, do đó trong trại an dưỡng rất vắng vẻ .
Đinh Nhị Cẩu làm xong mọi việc liền đi đến nhà khách chờ,
-Thạch bí thư ..trên đường đi mệt không?
Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy xe thành phố Hồ Châu đến, tiến lên cầm lấy đồ đạc của Thạch Ái Quốc, thăm hỏi .
-Cũng không có gì, an bài xong chưa?
Thạch Ái Quốc nhỏ giọng hỏi.
-Vâng sắp xếp xong xuôi rồi, ở trại an dưỡng quân nhân, cách nơi họp mười phút đường xe.
Đinh Nhị Cẩu vừa cười vừa nói .
-Ừ… , tốt, chú đi ký tên, cháu sắp xếp cho Hòa Trần ở tại trong nhà khách này nghỉ ngơi đi.
Thạch Ái Quốc nói.
Đinh Nhị Cẩu lúc này mới chú ý tới đi theo Thạch Ái Quốc còn có Trương Hòa Trần tươi đẹp tú lệ, tại hai đầu lông mày xuân tình lan tràn, lúc Đinh Nhị Cẩu nhìn về phía nàng, lại thấy càng thêm nồng nặc..
Lúc Đinh Nhị Cẩu đang muốn cùng Trương Hòa Trần chào hỏi nói mấy câu, thì từ phía sau lưng Trương Hòa Trần có một người đàn ông thoáng cái vượt qua đến trước mặt Đinh Nhị Cẩu, hắn cũng là ngạc nhiên, nhìn kỹ lại mới nhìn rõ ràng, nguyên lai là giám đốc ngân hàng của thành phố Hồ Châu – Hà Hồng An .
-Đinh phó cục, có thể làm phiền cậu mấy phút, có chút chuyện được không ?
Hà Hồng An bộ dáng rất gấp gáp, làm cho Đinh Nhị Cẩu không hiểu gì cả, mình cùng Hà Hồng An cũng chỉ là sơ giao..
-Hà giám đốc, có chuyện gì mà gấp gáp như vậy, tôi còn phải tiếp đón Thạch bí thư đây này.
Đinh Nhị Cẩu nói.
-Đinh phó cục.. nói nhanh thôi, cậu có biết Từ Kiều Kiều không?
-Có biết, cô ấy là bằng hữu với con gái ông mà, hai người vẫn khỏe chứ?
-Cám ơn, vừa rồi con gái của tôi có nhờ Từ Kiều Kiều nhắn lại mấy câu, vì thế tôi mới tìm đến Đinh phó cục để trao đổi một chút, không biết Đinh phó cục lúc nào có thời gian rảnh?
Hà Hồng An sốt ruột nói .
-Ngày mai đi, đêm nay không có thời gian rồi, tôi còn có việc với Thạch bí thư.
Đinh Nhị Cẩu nói ra .
-Vậy thì đây là số điện thoại của tôi , đến lúc đó cậu gọi cho tôi nhé.
Hà Hồng An đưa cho Đinh Nhị Cẩu một tấm danh thϊếp nói.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.