Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 1207: LÀM CHUYỆN TỐT CŨNG PHẢI CẦN LƯU DANH.
Tuy chuyện của Ngô Minh An truyền bá rất nhanh, nhưng lúc này mới thấy năng lực của Vạn Hòa Bình, chẳng những lợi dụng những mối quan hệ của mình trong công tác, náo cho các cơ quan công an bên ngoài tỉnh về vấn đề xóa tin trên mạng, hơn nữa mấu chốt là bảo vệ Ngô Minh An ở bệnh viện kín bưng và chắc chắn như thùng sắt .
Những phóng viên cũng hiểu được, Ngô Minh An là thân phận gì, cho nên bọn họ đâu có thể tùy tiện tiếp xúc, vì thế ánh mắt chủ yếu tập trung đến trên người của Liễu Sinh Sinh, nhưng cho dù là tìm kiếm trong đoàn hát hay là ở bệnh viện , hoặc là toàn bộ tỉnh Trung Nam, Liễu Sinh Sinh giống như là bốc hơi biến mất trong không khí vậy, không có lộ mặt qua .
Trải qua thời gian rất lâu, có người mới tra được Liễu Sinh Sinh đã ra nước ngoài lâu rồi, nhưng cũng chẳng biết ở nước nào, vì thế chuyện của Ngô Minh An cũng dần dần lắng xuống .
…………………………………………………………………………………………
Cái may của Ngô Minh An là bị thương nặng không phải đầu, mà là ngực, với sự cố gắng hết mức của bệnh viện, không quá hai ngày, Ngô Minh An An đã thoát khỏi nguy hiểm tính mạng , trên cơ bản còn có thể nói chuyện được.
Một tuần lễ sau, bệnh viện bắt đầu cho phép thăm hỏi, Ngô Nhật Lam cùng Ngô Vũ Tinh đương nhiên là trước đầu tiên đi vào gặp Ngô Minh An, trải qua một hồi giữa lằn ranh sinh tử, Ngô Minh An cũng đã nhận ra thêm nhiều điều, đã thấy trách nhiệm yêu thương của người cha cần phải nhiều hơn trước nữa .
Nhìn xem Ngô Nhật Lam khóc nức nở, trong lòng Ngô Minh An cũng tràn đầy áy náy, những năm gần đây nếu không phải bề bộn nhiều việc công tác, thì cũng bận rộn trong việc đấu tranh, chính mình chưa lúc nào thật sự quan tâm tới gia đình, vợ của mình cùng mình ly hôn cũng là một giải thoát, nhưng bản thân của ông lại không có sự giải thoát từ sự sụp đổ của gia đình.
Mọii người cũng biết ông và đoàn trưởng đoàn ca múa Liễu Sinh Sinh có mối quan hệ rất chặt chẽ, cũng có nhiều người hâm mộ ông đã nắm được vào tay người đàn bà nổi tiếng xinh đẹp nhất đoàn ca hát của tỉnh Trung Nam, nhưng đâu có ai biết chỉ khi nào ông ở cùng với người đàn bà kia thì mới có cảm giác an toàn, nếu những lời này nói ra, sợ sẽ không có ai tin, còn bị mang ra làm chuyện cười, chẳng lẽ đường đường phó bí thư tỉnh ủy, bí thư thành phố Giang Đô mà còn không có cảm giác an toàn khi không ở cùng với người đàn bà này?
Trên thực tế thì có chuyện đúng như thế, dù làm quan lớn đến đâu thì cũng là người, mà làm người thì phải có nhược điểm, nếu có nhược điểm thì có những người che giấu rất kỹ, nhưng cũng có những người không có che dấu được mà thôi.
Tuy những ngày vừa qua cũng không ít người tới thăm Ngô Minh An, nhưng đều bị Ngô Nhật Lam chặn lại bên ngoài, đại đa số người vẫn tồn tại một loại thái độ trông chờ, đợi đến lúc Ngô Minh An khôi phục lại thật sự, thì nơi bệnh viện mới thật sự là náo nhiệt lên .
Ngoại trừ quan viên cao cấp, còn lại những người khác đều bị Ngô Nhật Lam chưa cho vào thăm, ai mang tới cái gì, thì cũng còn nguyên cầm trở về .
Đêm… thời gian dần trôi qua an tĩnh, một ngày ồn ào náo động tại bệnh viện cũng dần dần an tĩnh lại .
Trong khoảng thời gian này Đinh Nhị Cẩu ngoại trừ ở nơi của Dương Phụng Tê thì đi đến bệnh viện đến hổ trợ Ngô Nhật Lam, một mặt thay Ngô Nhật Lam xử lý một số chuyện, còn có một phương diện chính là hắn đã giải quyết giùm cho Ngô Minh An, ít nhất tình nhân của ông ta đã được hắn an bài rất tốt, Liễu Sinh Sinh cũng rất thông minh nên không có liên lạc với Ngô Minh An, nhưng nàng rõ ràng là đã nói chuyện nhiều với Đinh Nhị Cẩu qua mạng, gửi cho hắn nhiều ảnh chụp du lịch nước ngoài, cũng nhìn ra được, nàng ở nước ngoài dạo chơi cũng an ổn, đương nhiên một cái giá lớn là Đinh Nhị Cẩu phải đưa cho nàng hết mười vạn đôla, các khoản đó cuối cùng hắn cũng sẽ phải tính toán với Ngô Minh An.
Sau khi Ngô Minh An tỉnh lại, cho dù là không thể lập tức báo ân, nhưng nhân tình này cũng sẽ nhớ rõ đấy, làm chuyện tốt mà không lưu tên họ đó là việc Đinh Nhị Cẩu không bao giờ làm, đã không tăng lên gấp bội cái nhân tình chỗ tốt đó là cũng không tệ rồi .
-Cha… hay là nghỉ ngơi đi, để con ra bên ngoài, không ảnh hưởng đến cha.
Ngô Nhật Lam nói với Ngô Minh An đang nằm ở trên giường bệnh nói ra, kỳ thật là nàng muốn đi bên ngoài nhìn xem Đinh Nhị Cẩu, thằng này buổi tối sau khi đưa cho mình phần cơm, cũng không biết đã đi chưa .
-Cứ ở đây nói chuyện đi, bình thường thì cha bận rộn không có thời gian chăm sóc lo lắng cho các con, bây giờ rãnh rổi, đến bây giờ cha mới biết, đời này làm quan lớn đến cỡ nào cũng không còn trọng yếu nữa , quan trọng là có các con mới là tốt nhất.
Ngô Minh An nói.
Một câu nói làm cho nước mắt của Ngô Nhật Lam chảy xuống, dù không muốn nhưng Ngô Nhật Lam không thể ngăn được nước mắt của mình, bởi vì những ngày qua nàng tiếp nhận áp lực quá lớn, nếu không có Đinh Nhị Cẩu đứng sau lưng nàng chống đở, chỉ sợ nàng đã sớm gục ngã xuống .
Bọn vì những con nhà quan nhị đại này từ nhỏ đã là lớn lên trong sự bao bọc che chở, không có lăn lộn trãi qua bên ngoài xã hội nhiều, cho nên nếu một khi gặp chuyện nghiêm trọng như biến cố gia đình như thế này, rất là dễ bị mất phương hướng không chịu đựng được nỗi.
-Cha… tụi con không có trách cha đâu..À.. để con giới thiệu cho cha biết một người, trong thời gian vừa rồi, hắn giúp con rất nhiều, nếu như không có hắn, con không biết hiện tại con còn có thể đứng nỗi ở đây không nữa.
Ngô Nhật Lam muốn giới thiệu Đinh Nhị Cẩu cho cha của mình biết đến hắn.
-Há..ai mà có năng lượng lớn như vậy chứ?
Ngô Minh An ngạc nhiên hỏi.
-Cha chờ một lát, để con ra xem hắn còn ở đây hay không?
Ngô Nhật Lam thấy cha đồng ý gặp Đinh Nhị Cẩu, liền đi ra khỏi phòng bệnh nhìn xem Đinh Nhị Cẩu còn ở đó hay không .
Ngoài cửa đứng rất nhiều cảnh sát vũ trang cùng người của thành ủy, những ngày này Đinh Nhị Cẩu vẫn luôn theo Ngô Nhật Lam ra ra vào vào, cho nên bọn họ cùng Đinh Nhị Cẩu cũng rất quen mặt, nhất là Tiết Khắc Tân chủ nhiệm phòng làm việc thành ủy Giang Đô, ông ta cũng là tâm phúc của Ngô Minh An.
Tiết Khắc Tân thấy được thái độ Ngô Nhật Lam đối đãi Đinh Nhị Cẩu, loại người lão hồ ly như ông thừa kinh nghiệm há có thể nhìn không ra? Cho nên ông đối với Đinh Nhị Cẩu cũng là nhiệt tình phá lệ, nhưng cũng dễ dàng tra ra được lý lịch của Đinh Nhị Cẩu, cảm thấy Ngô Nhật Lam cùng Đinh Nhị Cẩu căn bản cũng không phù hợp, nhưng đây là chuyện riêng của nhà lãnh đạo, chính mình không nên xen vào.
-Đinh phó cục …có hứng thú đến Giang Đô làm việc không vậy?
-Tiết chủ nhiệm, em không dám có loại suy nghĩ này, em làm một quan nhỏ ở địa phương thì đã thỏa mãn lắm rồi, những thứ khác không dám nghĩ tới.
Đinh Nhị Cẩu nói ra .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.