Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 1118: MỘT PHÂN TIÊN KHÔNG CÓ, CÒN MẤT MẠNG.
Quan trường cũng vậy, giang hồ cũng thế, vĩnh viễn có một quy luật, đó chính là tính toán người này, thì lại bị người khác tính toán lại, Đinh Nhị Cẩu suốt ngày nhảy nhót, không làm cái này cũng là làm cái kia, thật tình không biết lúc này đây, người ta đang mưu đồ bí mật tính chuyện với hắn, đáng tiếc chính là hắn cũng không hề hay biết gì cả.
Hà Đại Khuê đương nhiên không khả năng có được biết nhiều tin tức, nhưng bây giờ cũng đã biết chuyện Tiêu Hồng đang muốn lấy mảnh đất này khai phát, như vậy những người khác cũng sẽ rất nhanh cũng biết rõ, mà nếu như chuyện này bị người có dụng tâm lợi dụng, thì tình cảnh của Thạch Aí Quốc sẽ rất khó xử , đến lúc đó nếu tạo nên ảnh hưởng không tốt, thì không đơn giản là Thạch Aí Quốc phải có lời giải đáp thỏa đáng với lãnh đạo trên tỉnh, chỉ sợ vì vậy mà phải trả một cái giá lớn cho một việc không cần thiết, tại vì lợi ích của Thạch Aí Quốc toàn bộ đều kết hợp trộn lẫn với Đinh Nhị Cẩu, cho nên hắn lòng nóng như lửa đốt , bởi vì một khi Thạch Aí Quốc rơi đài, như vậy cũng thì cũng đồng nghĩa cuộc đời chính trị của Đinh Nhị Cẩu tại thành phố Hồ Châu chấm dứt
Cục diện đang bày ra trước mắt vấn đề rất nghiêm trọng, Đinh Nhị Cẩu liền liên hệ với Đỗ Sơn Khôi, nhưng ngay lúc này Đỗ Sơn Khôi cũng không có mặt tại Hồ Châu , gã có việc nên trở về quê gấp rồi, Đinh Nhị Cẩu không thể chờ đợi được, vì vậy nhắn Đỗ Sơn Khôi lập tức quay gấp trở về, sau đó hắn lái xe đi đến phòng làm việc của Tiêu Hồng ở tập đoàn Thế Kỷ Cẩm Thành.
Quả nhiên Tiêu Hồng đang ở chỗ này, hơn nữa không chỉ một người, Hoa Cẩm Thành cùng Thiệu Nhất Chu đều có mặt ở đây, Hoa Cẩm Thành lần này dính vào Tiêu Hồng , hắn tin rằng chỉ cần Tiêu Hồng thuyết phục được Thạch Aí Quốc, thì mảnh đất cái xí nghiệp may kia thuộc về hắn sẽ không có bất cứ vấn đề gì, hắn có thể thuận lợi trúng thầu, bây giờ vấn đề là làm như thế nào để cho Thạch Aí Quốc cam tâm tình nguyện, mấu chốt giờ là do người đàn bà Tiêu Hồng này, cho nên trong khoảng thời gian gần đây, Hoa Cẩm Thành chỉ cần một có chút thời gian rãnh liền chạy tới nơi này, nếu không thảo luân họp thì cũng mời Tiêu Hồng cùng Thiệu Nhất Chu ăn cơm, bởi vì hắn đã nhìn thấy, Tiêu Hồng cùng Thiệu Nhất Chu có mối quan hệ không tầm thường .
………………………………………………………………………………………………….
-Đinh phó cục, ngọn gió nào đem cậu thổi tới, thật sự là rồng đến nhà tôm a, đến phòng làm việc của tôi ngồi một chút đi, tôi cũng vừa vặn có chút việc muốn hướng Đinh phó cục thỉnh giáo một chút.
Hoa Cẩm Thành nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu, vội vàng đứng lên đi đến bên người Đinh Nhị Cẩu, rất khiêm tốn nửa khom người bắt tay cùng Đinh Nhị Cẩu nói.
-Được rồi.., tôi cũng vậy có việc muốn tìm ông chủ Hoa, nhưng chờ một chút, tôi có việc cần gặp cô Tiêu Hồng, có chuyện riêng muốn nói trước.
Đinh Nhị Cẩu thẳng người nói ra, sau đó nhìn thoáng qua Thiệu Nhất Chu đang ở một bên cầm một xấp văn kiện, ý hắn rất rõ ràng, muốn thằng này xéo đi nơi khác.
-Vậy thì tốt, tôi ở phòng làm việc rót trà ngon xin đợi Đinh phó cục quang lâm.
Nói xong Hoa Cẩm Thành liền quay người đi ra ngoài, nếu như trước đây, tuy Đinh Nhị Cẩu là phó cục trưởng công an, nhưng tại Hồ Châu lảo dậm chân một cái thì cũng chấn động vài ba nhân vật, nên căn bản cũng không thèm ngó tới Đinh Nhị Cẩu, nhưng từ khi tiếp xúc Tiêu Hồng thì nghe nói, thằng Đinh Nhị Cẩu này rất được Thạch Aí Quốc tín nhiệm, thậm chí còn hơn người vợ của ông ta, vì thế nên Tiêu Hồng đối với Đinh Nhị Cẩu cũng kiêng kị vài ba phần, dù Đinh Nhị Cẩu đối với Tiêu Hồng rất tôn trọng, nhưng Tiêu Hồng lại không có chuyện vênh mặt với hắn .
Tiêu Hồng hướng qua Thiệu Nhất Chu liếc mắt ra ý, Thiệu Nhất Chu miễn cưỡng ôm lấy tài liệu trên bàn đứng dậy rời đi . .
-Ngồi đi …cậu tìm tới đây có chuyện gì mà vội vả như vậy?
Tiêu Hồng chỉ vào cái ghế đối diện hỏi.
-Phu nhân.. không phải tôi sốt ruột, mà do việc tương đối gấp, tôi mới từ xí nghiệp may tới . . .
Đinh Nhị Cẩu nói phân nửa liền ngừng, nhìn xem thái độ của Tiêu Hồng rồi không nói thêm gì nữa .
-Hừ…chuyện đi xí nghiệp may, đâu có chuyện gì liên quan tới chị?
Tiêu Hồng nội tâm chấn động, nhưng ngoài miệng vẫn nói cứng.
-Tôi nghe nói phu nhân muốn khai thác mảnh đất kia?
Đinh Nhị Cẩu thăm dò hỏi.
-Nếu thế thì như thế nào?
Tiêu Hồng lộ ra không nhịn được nói .
-Hoa Cẩm Thành lão này rất giảo hoạt, tại trong giới kinh doanh của Hồ Châu có danh tiếng, hạng mục này, tôi sợ phu nhân đã bị lợi dụng rồi, chắc hẳn phu nhân cũng biết những sự tình phía sau mảnh đất này, một khi chuyện này ồn ào, tôi sợ không đơn thuần chỉ là mảnh đất này khai phát ra sao, đến lúc đó sợ ngay cả bí thư cũng bị liên quan đế , Tưởng Văn Sơn trước kia ở đây mười năm cũng không dám động vào mảnh đất ki , không phải là không có nguyên nhân.
Đinh Nhị Cẩu nhìn Tiêu Hồng nói .
Tiêu Hồng tâm dần dần dâng lên một cơn tức giận, nhìn xem Đinh Nhị Cẩu đối diện nghiêm trang nói, cô hiểu nếu hắn không có được Thạch Aí Quốc ám chỉ bật đèn xanh, Đinh Nhị Cẩu tuyệt đối không dám đến nơi đây cùng mình thảo luận những việc này, đây là việc riêng của mình, Thạch Aí Quốc ủng hộ hay không ủng hộ thì cũng không đến lượt Đinh Nhị Cẩu , nhưng bây giờ Đinh Nhị Cẩu rõ ràng xen vào, thề thì Thạch Aí Quốc đang có ý gì?
-Đây là chuyện của chị , hơn nữa… Thạch Aí Quốc không nói gì, cậu là cái thá gì, Đinh Trường Sinh, chuyện này tốt nhất cậu không nên quản, với lại cậu cũng không còn quyền lực quản, cục công an Hồ Châu còn nhiều bản án không phá được, tay cậu lại duỗi dài quá đấy, tôi thấy cậu nên lo việc của mình cho xong đi, chị và cậu cũng không có gì để nói nữa.
Tiêu Hồng giống như sương lạnh nói.
-Được rồi, tôi cũng chỉ là nhắc nhở phu nhân, Hoa Cẩm Thành người này không dễ ứng phó, phu nhân cẩn thận một chút vẫn tốt hơn, miễn cho đến lúc đó lại chạy nhờ người giúp đỡ, người trong xí nghiệp may cũng đã biết là phu nhân của bí thư thành ủy muốn khai phát mảnh đất kia, một khi chuyện ồn ào đến Bắc Kinh, Thạch bí thư áp lực khẳng định rất lớn, xin mời phu nhân suy nghĩ thật kỹ một chút , Thạch bí thư còn nắm quyền, có một số việc dễ giải quyết, nếu Thạch bí thư không còn tại vị, cho dù là nhìn vào có lợi nhuận, nhưng một phân tiền còn chưa nhất định nắm giữ được đấy mà còn có thể mất mạng.
Đinh Nhị Cẩu sắc mặt bình thường, nhưng mỗi một câu nói đều giống như dao găm đâm vào trái tim Tiêu Hồng.
-Đinh Trường Sinh …cậu có ý gì? Cái gì gọi là không được một phân tiên mà còn mất mạng?
Tiêu Hồng mặt ửng đỏ vì tức giậ , ánh mắt nhìn về phía Đinh Nhị Cẩu rất bất thiện, nhưng lúc này Đinh Nhị Cẩu đã không còn cùng nàng nói nhảm, nói xong hắn đứng dậy rời đi .
Tiêu Hồng ngoài cứng trong yếu, mắt thấy Đinh Nhị Cẩu ra khỏi văn phòng, cũng không dám nói thêm cái gì nữa, ngay cả đứng lên cũng đều không dám .
Hoa Cẩm Thành đứng trên lầu nhìn Đinh Nhị Cẩu tiến vào trong xe chạy đi, sắc mặt âm trầm, mặc dù không biết tiểu tử này tới nơi này tìm Tiêu Hồng có chuyện gì, nhưng lão suy đoán không có chuyện tốt, trong nội tâm lão ẩn ẩn có một loại dự cảm xấu……
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.