Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 1047: CÓ PHẢI LÀ TÌNH NHÂN CỦA EM ?
Đinh Nhị Cẩu sau đó một mình lái xe trở về nội thành, đến chỗ hẹn với Đỗ Sơn Khôi đưa xe trả lại cho hắn.
-Ha ha, có tin tức rồi..
-Há, có ảnh chụp không?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
-Ừ, có ..
Đinh Nhị Cẩu nghe qua rất hưng phấn, ngày đó sau khi chở Tiêu Hồng đến thẩm mỹ viện của Hạ Hà Tuệ, liền gọi Đỗ Sơn Khôi ra, nhờ hắn theo dõi chụp lén ảnh Tiêu Hồng, nhìn xem người đàn này đến cùng đang thông đồng cùng người nào.
Tuy Đinh Nhị Cẩu cùng Đỗ Sơn Khôi ở chung trong một cái khu cư xá, nhưng trên cơ bản đều là dùng điện thoại liên lạc, rất ít khi qua lại với nhau .
Cho nên lần này vừa bước vào gian phòng của Đỗ Sơn Khôi, Đinh Nhị thiếu chút nữa là bị ngất .
-Ai cha… sao anh không dọn dẹp đề đạc cho gọn lại, chỗ này bề bộn như thế này làm sao người ở nỗi?
-Khục, chỉ có một mình anh, nên đâu cần chú ý nhiều như vậy a, đến đây xem một chút này.
Đỗ Sơn Khôi bật máy tính lên, mở ra tấm ảnh chụp.
Đinh Nhị Cẩu nhìn qua, quả nhiên là hình ảnh Tiêu Hồng cùng một người đàn ông, người này lái một chiếc Chrysler 300 C, quả thật Đỗ Sơn Khôi đúng là cựu lính trinh sát, hành động vẫn không có gì thay đổi .
-Không có bị bọn họ phát hiện chứ ?
Đinh Nhị Cẩu lo lắng hỏi
-Tuyệt đối không có, bối cảnh tạm thời chưa có điều tra ra rõ ràng, người này tên gọi Thiệu Nhất Chu, tên thật hay giả thi không biết, em đem cái ảnh chụp này về, so sánh đối chiếu trên hệ thống của công an là được, theo quan sát của anh, quan hệ của hai nguời này không tầm thường.
Đỗ Sơn Khôi nói chuyện rất hàm súc ..
-Có ý gì?
- Thiệu Nhất Chu tại thành đông thuê một gian phòng trong khách sạn Thánh Địa quốc tế, anh đi theo chân bọn họ, hai người ở chung bên trong gian phòng ít nhất hơn bốn tiếng đồng hồ, sau đó Tiêu Hồng một mình đi ra ngoài, Thiệu Nhất Chu không có đi theo tiễn đưa nàng.
-Ừ, vậy là có chút ý tứ, anh có biết người đàn bà này là ai không?
-Đừng nói là không phải tình nhân của em chứ?
Đỗ Sơn Khôi cười cười nói, giọng nói có chút hả hê, lời ngầm chính là thằng tiểu tử cũng có ngày bị đội nón xanh.
-Tình nhân của em? Ặc..nếu người đàn bà này là tình nhân của em mà theo người khác thì tốt rồi, em lập tức tác thành cho bọn họ, còn tặng cho bọn họ một phòng nhỏ kết hôn đây cho đỡ mệt.
Đinh Nhị Cẩu lườm Đỗ Sơn Khôi nói .
-Thật sự? Em độ lượng như vậy sao?
-Người đàn bà này anh cứ nhìn chằm chằm vào giùm em, hôm nào em kiếm một thiết bị theo dõi ghi hình và nghe lén sẽ đưa cho anh, nếu có thể được, anh gắn vào trong gian phòng của Thiệu Nhất Chu, ghi âm thu hình gì cũng được, chỉ cần lấy được chứng cớ là xong.
Đinh Nhị Cẩu dặn dò nói .
-Người đàn bà này thật không phải là tình nhân của em ? Chư nếu muốn anh lập tức xử người đàn ông kia cho.
Đỗ Sơn Khôi nghi ngờ hỏi lại .
-Thật là không phải của em, chỉ cần anh nắm được chứng cứ, đây là việc trợ giúp tốt nhất giùm em, chuyện này có quan hệ không phải là chuyện đùa, nhất định anh phải cẩn thận, thà rằng không làm chứ đừng để bị phát hiện, hiểu chưa anh?
- Được, yên tâm đi ..
-À… khi em về sẽ chuyển cho anh thêm năm vạn nguyên tiền..
-Thôi..không cần đâu, anh còn tiền, còn gì nữa không ?
Đỗ Sơn Khôi nghe hắn nói về tiền thì tương đối cảm động, đó chính là Đinh Nhị Cẩu chưa từng có chờ hắn xin tiền , thì đều là sớm cho, hơn nữa cho còn không ít .
-Còn một chuyện, nơi lão đạo sĩ thỉnh thoảng anh cũng cần đi về thăm một chút , lão nhân gia cũng không dễ dàng khi chỉ có một mình.
Đinh Nhị Cẩu dặn dò .
-Được, anh biết rồi, còn có một chuyện, anh gặp con gái của Khấu Đại Bằng, cô ấy cứ hỏi về tin tức của em, có phải là lâu lắm rồi em không gặp cô ấy..
-Vâng..dạo này em bận quá, để em bớt thời gian đến thăm, anh biết nơi ở của nhà họ chứ ?
-Biết, ở phía đối diện khu dân cư nên kia, tôi thường xuyên gặp thím của em xuống lầu đổ rác.
-Vâng…em biết rồi..
………………………………………………………………………………..
Đối với chuyện nhà của Khấu Đại Bằng, tuy trước đây Đỗ Sơn Khôi lái xe cho ông ta, nhưng hiểu cũng không nhiều, cũng không biết Đinh Nhị Cẩu cùng nhà họ Khấu chẳng có thân thích quan hệ gì, cho nên Đỗ Sơn Khôi một mực tưởng rằng Đinh Nhị Cẩu cùng nhà họ Khấu có quan hệ thân thích.
Sau khi xuống lầu, Đinh Nhị Cẩu đi thẳng ra ngoài, cũng không có ghé nhà của Triệu Hinh Nhã, hắn nghĩ đến Triệu Hinh Nhã cùng Khấu Oánh Oánh hai nguời chắc có lẽ phải ăn tết ở nơi đây rồi, nhưng nếu như thế không có đầy đủ người một nhà đoàn viên thì buồn đến thế nào, còn chi bằng đi ra ngoài du lịch cho khuây khỏa, vì vậy hắn đi rút ba mươi lăm vạn nguyên tiền mặt, chuyển khoản cho Đỗ Sơn Khôi năm vạn, rồi đến công ty du lịch mua tour du lịch mười ngày đến Hải Nam Tam Á cho Triệu Hinh Nhã và Khấu Oánh Oánh hết năm vạn nguyên tiền.
…………………………………………………………………………………
-Ha…..a….. là anh sao ?
Nhìn theo trong mắt mèo của cánh cửa, nhìn thấy đứng ngoài cửa là Đinh Nhị Cẩu, Khấu Oánh Oánh kích động nhảy dựng lên .
-Chứ còn là ai ? Mẹ của em đâu?
Đinh Nhị Cẩu quan sát trong gian phòng bày biện đơn giản, hỏi.
-Mẹ đang ở dưới bếp nấu cơm đâu….Mẹ ơi….anh Nhị Cẩu đến kìa…
Khấu Oánh Oánh la to lên.
-Hả…Trường Sinh đến rồi à, cái con bé này không biết lớn nhỏ, anh Trường Sinh của con hiện tại đang làm cục phó công an thành phố rồi , con vẫn gọi tên như thế, không hiểu quy củ gì cả.
-Khục ….thím à…. Oánh Oánh thích gọi thế nào thì cứ gọi, lâu lắm cháu chưa nghe được cái ngoại hiệu này, Oánh Oánh vừa gọi, cháu còn cảm thấy thân mật đây này.
Đinh Nhị Cẩu đem hoa quả mới mua đặt ở trên bàn .
-Bây giờ gọi vậy cũng không được, hôm nay rãnh sao? Ở lại đây ăn cơm đi.
Triệu Hinh Nhã nói.
-Vâng… nghe được mùi thơm quá, thím làm món gì ngon vậy?
- Sắp bước sang năm mới rồi, thìm làm một ít món, Trường Sinh tết âm lịch cháu ở đâu? Tại Hồ Châu sao?
Triệu Hinh Nhã hỏi.
-Cháu ở đâu cũng qua được, đã đáp ứng với Trọng cục trưởng tài chính rồi, chắc cháu đi tới Bắc Kinh. À..thím.. cũng không cần phải làm món ăn để dành cho tết âm lịch đâu , bận rộn cả năm rồi, đi ra ngoài di lịch chơi đi..
-Đi nơi nào? Đi du lịch sao?
Khấu Oánh Oánh kích động hỏi liền.
-Này..xem thử đây là cái gì..
Đinh Nhị Cẩu móc ra hai vé đi tour du lịch đưa cho Khấu Oánh Oánh .
-Wow , mẹ …đi Hải Nam Tám Á mười ngày du lịch, thật tốt quá, anh Nhị Cẩu, anh không có đi à
Khấu Oánh Oánh cảm thấy hơi thất vọng .
- Trường Sinh, hết bao nhiêu tiền vậy, chuyện này không được. . .
Triệu Hinh Nhã từ chối nói .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.