-Chị nói tiếp đi.
Đinh Nhị Cẩu sắc mặt bây giờ đã trầm trọng nói .
-Nếu cậu đã không thể cùng cộng tác với một một lãnh đạo cả đời, như vậy cậu có còn tiếp tục lăn lộn trong quan trường vì lãnh đạo đó để lập thành tích mà dồn sức nữa không?
La Gia Nghi hỏi lại, làm cho Đinh Nhị Cẩu có chút bối rối, hắn có cảm giác rợn cả tóc gáy .
-Chị Gia Nghi à , đến cùng là chị muốn nói ý gì vậy?
-Ý của tôi rất đơn giản, đó chính là cậu đang cố sức làm vì một người lãnh đạo, đương nhiên mọi người ai cũng biết, nhưng cậu phải khiêm tốn lại một ít, không cần ở trên trán mình khắc cho người biết, dấu vết thì quá rõ ràng, cậu hiện nay giống như con lật đật vậy, sớm muộn gì cũng có một ngày, cho là không người chống lại cậu, thì cũng sẽ tự mình ầm ầm sụp đổ.
La Gia Nghi lời nói cuối cùng này vô cùng ý vị thâm trường .
-Đã hiểu rồi. Đinh Nhị Cẩu gật đầu nói .
-Thực đã hiểu?
La Gia Nghi hỏi.
-Cũng tàm tạm thôi…tôi trở về còn phải suy nghĩ kỹ, con người của tôi trình độ văn hóa thấp, cho nên năng lực hiểu biết có hạn, từ từ sẽ thì tôi mới có thể thấm nhuần được.
Đinh Nhị Cẩu ra vẻ thật thà nói .
- Ừ, xem ra thái độ của cậu cũng biết phân thượng nặng nhẹ, tôi sẽ tiết lộ cho cậu biết thêm một bí mật a.
La Gia Nghi nhìn chung quanh một chút, nhỏ giọng nói.
-Có thể là năm tới, thường vụ phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/498531/chuong-1089.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.