Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 1009: TRƯỚC KHI XUẤT PHÁT.
Tuy Hà Minh Huy cho là mình nói đủ rõ ràng, cho rằng Dương Lộ nghe đã hiểu, nhưng do Hà Minh Huy suy diễn chuyện vừa rồi sai, cứ cho rằng Đinh Nhị Cẩu nhất định là thừa dịp Dương Lộ mang quần áo đến, đối với Dương Lộ động tay đông chân rồi, chuyện này cũng khó trách, dù sao Đinh Nhị Cẩu bây giờ là phó cục trưởng, lại còn là một người tuổi còn rất trẻ.
Cho nên Hà Minh Huy khích lệ Dương Lộ muốn đạt được lợi ích, thì ít nhiều gì cũng phải trả giá, huống chi con người của Đinh phó cục trưởng này cũng không tệ lắm, không có phách lối kiêu ngạo, tuổi cũng không chênh lệch với Dương Lộ bao nhiêu, cho dù là không thành chuyện nam nữ yêu đương, còn hơn là hy sinh thân thể làm giao dịch với những lão già kia thì dễ chịu hơn?
Hà Minh Huy thấy cục diện trong cục công an giá đã xoay chiều, Lý Pháp Thụy không còn một tay che trời, cũng không phải là Đàm Quốc Khánh chuyên vẽ đường cho hươu chạy, cho nên những người còn lại đều có cơ hội tiến bộ thăng chức, Dương Lộ tuổi còn trẻ lại xinh đẹp, lại được Đinh phó cục trưởng coi trọng, như vậy sau này trong cục công an nếu có quyền lực thì cũng có chỗ tốt cho mình…
Có thể nói với tư cách chủ nhiệm văn phòng làm việc, Hà Minh Huy đã sớm đem tình hình trong cục công an nhìn thấu, hắn nghĩ rằng bây giờ mình đang cũng nắm trong tay một lá bài, sau này nếu có thời cơ thì còn có thể làm một cuộc giao dịch thoáng qua với Đinh phó cục trưởng...
Vì vậy hai người cứ như vậy từng người đập vào mình những tính toán nhỏ nhặt.
-Tiểu Dương, tôi đã nói xong hết rồi, em và Đinh phó cục đều là người trẻ tuổi, giữa những người tuổi trẻ nếu có xảy ra chuyện gần gủi như vậy thì cũng đâu có gì khói nói? Huống hồ cho dù giữa hai người đã có chuyện gì xảy ra cho dù là Đinh phó cục đã đối xử với em thế nào, thì em cũng đã nhận được một công tác vững vàng trong cục công an thành phố rồi, với lại Đinh phó cục có ở lâu dài tại nơi này, tôi cho rằng không có khả năng đó, nói không chừng qua một vài năm thì đã điều đi nơi khác rồi, nhưng cho dù Đinh phó cục có điều động đi đâu , giữa hai người đã có tình nghĩa, thì Đinh phó cục sẽ không quên em đâu..
Hà Minh Huy tiếp tục nêu ra lý do, nhưng trong lúc này Dương Lộ đã xấu hổ không ngẩng đầu lên, mặc kệ cho Hà Minh Huy cứ lảm nhảm nói.
-Hà chủ nhiệm … Đinh phó cục … Đinh phó cục không phải người như vậy . .không có..làm gì hết..
-Ai.. Tiểu Dương a… Đinh phó cục có phải là người như vậy hay không thì tô không biết, nhưng trong cái xã hội này không có gì là không thể, không có cái gì là tuyệt đối cả, cho nên chỉ cần em suy tính mình muốn cái gì là được rồi.
-Cảm ơn chủ nhiệm …em hiểu được.
-Ừ… tốt, đã hiểu là tốt rồi, đi ra ngoài làm việc đi, về sau có chuyện gì phải học được cách dấu ở trong lòng, đừng có lộ ra ở trên mặt, trong cơ quan còn có nhiều người hay để ý lắm đấy, sắc mặt của em vừa rồi mới từ phòng làm việc của Đinh phó cục đi ra liền rơi nước mắt, khiến người khác nhìn thấy sẽ suy nghĩ ra sao ? Như vậy vô tình có thể để cho người khác đối với Đinh phó cục có cái nhìn đấy..
Hà Minh Huy tiếp tục nói .
-A…Hà chủ nhiệm, em thật là không có suy nghĩ nhiều như vậy , em . . .
-Tốt rồi , về sau phải chú ý..
. Hà Minh Huy vẫn hiền hòa cười cười nói .
………………………………………………………………………………………
Màn đêm phủ xuống, Đinh Nhị Cẩu đã đến phòng họp phân cục cảnh sát khu Tân Hồ, lúc này Đường Thiên Hà cùng với chính ủy Chu Khánh Sinh cùng với những lãnh đạo khác của phân cục cũng đã đến đông đủ.
-Đinh phó cục, xin phát biểu cho mọi người vài câu đi, trong một thời gian dài phân cục cảnh sát không có lãnh đạo đến thị sát, các đồng chí ở đây đều rất phấn khích.
Đường Thiên Hà rất rõ ràng là nịnh hót, lời nói như thế lại để cho bất kỳ một lãnh đạo nào cũng đều cảm thấy tốt, dù thật sự chúng ta thấy thì cảm giác rất buồn nôn, nhưng người nghe qua vẫn là rất thoải mái, vẫn rất là muốn nghe .
-Hì..Đường phân cục trưởng ý nói là lãnh đạo trên cục công an thành phố quá quan liêu, cách quần chúng càng ngày càng xa, nên nay thấy tôi vừa đến, cho nên Đường cục muốn mượn cơ hội nêu ra ý kiến, có phải không Đường phân cục trưởng?
Đinh Nhị Cẩu cười cười nói .
Đường Thiên Hà cũng chỉ mỉm cười không nói thêm gì, hắn cũng hiểu đây là Đinh Nhị Cẩu cố ý dùng lời như vậy để hâm nóng, cho nên có đôi khi chẳng những phải biết ý đồ của lãnh đạo, mà còn dựa theo ý đồ lãnh đạo để mà làm việc, nếu lúc này Đường Thiên Hà vội vã đi tranh luận hay thanh minh cái gì, như vậy rất hiển nhiên Đinh Nhị Cẩu trong lời nói thâm ý đã bị giảm bớt đi nhiều , là một lão hồ ly như Đường Thiên Hà, há lại không biết bên trong cái đạo lý này.
Quả nhiên , tất cả mọi người rất phối hợp đều nở nụ cười .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.