Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 979: ĐÁNH GIÁ.
Đinh Nhị Cẩu đi rồi, Đường Thiên Hà còn phải ở lại, cục diện rối rắm này chính mình còn phải thu thập, ông nhìn ra được lúc này đây trong lời đồn Đinh Nhị Cẩu là sát tinh không phải là chuyện đùa giỡn, nhất là cái câu kia ' Tôi không biết ông làm phân cục trưởng như thế nào được nữa .." đây không thể nghi ngờ là ở trước mặt cho Đường Thiên Hà một cái tát.
-Phân cục trưởng…tụi em không biết hắn lại đột nhiên tới, cho nên . . .
Cố Khánh Dân đứng đằng sau Đường Thiên Hà nói.
-Hai người các ngươi đi ra ngoài trước.
Đường Thiên Hà nhàn nhạt nói một câu vơi hai tên cảnh sát kia .
Chính trị viên Hoàng Hà Thành cùng với đồn trưởng Cố Khánh Dân ngoan ngoãn ở lại, nhưng bọn họ không có nghĩ tới lúc hai tên cảnh sát cùng chơi mạt chược vừa mới đi ra ngoài đóng cửa lại, thì Đường Thiên Hà giơ tay đánh Cố Khánh Dân một bạt tai, ngay lúc Hoàng Hà Thành còn ngây người, thì Đường Thiên Hà một cước đá vào trên lồng ngực của gã , cả người của Hoàng Hà Thành ngã về phía sau, đầu đập trúng phía sau song cửa, có cảm giác đầu của mình choáng váng , mắt nổi đom đóm .
-Hỗn đãn, trong giờ hành chánh ở phòng làm việc đánh bài sao? Hai vị… các ngươi muốn đánh bài cũng được, vì sao không tìm đến nơi nào đó, còn đồn công an này thì ai tùy tiện ra vào cũng được, nếu phần tử phạm tội cầm súng, cầm đao xông vào uy hϊếp, thì có phải là có thể đem các ngươi hố trọn một ổ?
-Phân cục trưởng… chúng em . . .
Lúc này Hoàng Hà Thành ôm đầu đứng lên, nhưng lời nói vừa vặn ra khỏi miệng đã bị Đường Thiên Hà cắt ngang.
-Hoàng Hà Thành, cậu thật sự làm tôi quá là thất vọng, trước đây thấy cậu công tác bên bộ phận văn hoá, mới đem cậu phóng đến nơi đây làm chính trị viên, còn Cố Khánh Dân ông cũng là thứ ngu ngốc , trong thời gian này cũng không biết nặng nhẹ Đinh phó cục trưởng là ai ? Các ngươi chẳng lẽ không biết hắn còn dám đập bàn cùng với Lý cục trưởng, các ngươi chọc nổi hắn sao?
-Phân cục trưởng … vậy… giờ phải làm sao bây giờ?
Cố Khánh Dân hỏi.
-Làm sao bây giờ? Tôi biết làm sao bây giờ? Chính các ngươi gây ra họa, thì chính mình gánh chịu đi, các ngươi muốn chết, thì cũng không có ai ngăn các ngươi lại đâu, nhưng các ngươi đừng có làm liên lụy đến những người khác, tự nghĩ biện pháp đi.
Nói xong Đường Thiên Hà xoay người muốn rời đi .
Nhưng lại bị Cố Khánh Dân giữ lấy cánh tay lại:
-Phân cục trưởng… anh không thể bỏ mặc tụi em… tụi em nhất định sửa sai, anh nói phải làm sao, tụi em sẽ nghe theo..
Hoàng Hà Thành ở một bên cũng đệm thêm vào .
-Thả tay tôi ra , muốn bắt cóc tôi sao?
Đường Thiên Hà nhìn thoáng Cố Khánh Dân đang vô cùng lo lắng hỏi.
-Phân cục trưởng ….anh phải giúp tụi em một tay a, tụi em là người của anh mà, anh nói đi …nên làm cái gì bây giờ, tụi em sẽ nghe theo.
-Thật sự?"
Đường Thiên Hà lạnh lùng hỏi.
-Vâng… tụi em nhất định nghe theo.
Hai người thấy có hi vọng, vội vàng gật đầu đáp ứng .
-Vậy được rồi, tối nay xem có thể hẹn Đinh phó cục đi ra ngoài không, đến lúc đó hai người các ngươi biểu hiện tốt một chút, nếu lại làm hư chuyện, tôi sẽ lột da của các ngươi ra đến lúc đó nên lăn ở đâu thì lăn, chạy đi đâu thì chạy.
…………………………………………………………………………………………
Đinh Nhị Cẩu tức giận sắc mặt tái xanh sau khi ra ngoài, cũng không quay trở phía chiếc xe, mà tiếp tục đi lên phía trước, Dương Lộ cũng không dám hỏi là đi nơi nào, chỉ chậm rãi cùng đi theo ở phía sau .
-Dương Lộ .. chúng ta đi trên đường để xem đội tuần cảnh một chút đi?
Di dọc trên đường hơn nửa giờ, không có gặp trên đường có chiếc xe cảnh sát tuần tra nào chạy ngang qua.
-Đinh phó cục, có thể hôm nay xe tuần tra không chạy hướng bên này ..
-Cứ chờ thêm một chút đi, cô cả ngày bận rộn, nhân tiện giờ xem như đi dạo phố, cũng tốt mà.
Đinh Nhị Cẩu cười cười nói .
-Hì.. một phó cục giúp tôi đi dạo phố, đúng là rất sâu sắc vinh hạnh ah.
Dương Lộ cũng mỉm cười nhanh đi vài bước, cơ hồ là cùng với Đinh Nhị Cẩu sánh vai cùng rồi.
-Dương Lộ .. cô cảm thấy con người của tôi như thế nào đây?
Đinh Nhị Cẩu đột nhiên hỏi.
-Um….Đinh phó cục , ý anh nói là về phương diện nào vậy?
-Hì… toàn diện đánh giá thử xem….
-Ha ha …tôi nào dám … Ừ..có uy vũ, khí phách, trí tuệ, nam tính….
Tuy ngoài miệng nàng nói không dám, nhưng Dương Lộ vẫn cho mấy từ ngữ đánh giá..
-Đây là đánh giá tôi sao? Tại sao tôi có cảm giác là lạ.
Đinh Nhị Cẩu quét mắt nhìn Dương Lộ rồi nói ra .
-Tôi nói thật đấy… vừa rồi tại đồn công an, tôi thấy anh rất tức giận, nhưng cũng không có phát tác ra, có phải là rất khó chịu trong lòng?
Dương Lộ nhỏ giọng hỏi.
-Ai …có đôi khi tính khí của tôi đúng là không thích hợp khi chứng kiến những việc như vậy, nhìn xem tình hình Hồ Châu bây giờ quá tệ rồi, nhất là đội ngũ cảnh sát, cơ quan đơn vị chấp pháp gì mà chẳng có nhuệ khí chút nào cả...
Bước chậm đến đầu đường, đến lúc ngẩng đầu thì nhìn thấy một hội quán tập thể hình ‘ Hồng Phong yoga hội quán ‘, bảng quảng cáo thật dài chia làm hai bên, một nửa là chiêu bài dạy yoga, một nửa là chiêu bài bán máy tập thể hình..
-Đi …chúng ta vào xem.
-Đinh phó cục, anh muốn mua máy tập thể hình sao?
Dương Lộ hỏi, bởi vì nàng biết rõ Đinh Nhị Cẩu không có khả năng vào đây để tập yoga .
-Hì…không mua thì không thể vào nhìn xem sao? À… mà cô có luyện tập yoga không vậy?
-Tôi không có tập , tôi chỉ thích tập võ thuật, môn yoga này vận động mềm yếu quá, tôi lại là người nóng tính, nên luyện không được..
-Vậy cô đã sai lầm rồi, võ thuật cùng yoga có cách tập khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu, các đòn thế võ thuật nếu đánh chậm thì đâu có khác gì động tác yoga đâu..
-A, còn có thuyết pháp này, tôi lần đầu tiên nghe nói như vậy đấy..
Dương Lộ bắt đầu có chút ái mộ Đinh Nhị Cẩu rồi, hắn nhìn tuy trẻ nhưng hiểu biết thì thật đúng là không ít ….
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.