Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 945: GẶP LẠI CHU HỒNG KỲ.
Đinh Nhị Cẩu chưa kịp trả lời thì cánh cửa phòng bị đẩy ra rồi, Chu Hồng Kỳ thân mang đồng phục cảnh sát bước vào, dáng người cô vẫn rất câu nhân như ngày nào, điểm này Đinh Nhị Cẩu đã biết rỏ, bên trong bộ cảnh phục là một thân thể nồng cháy nóng bỏng khi làʍ ŧìиɦ. Vừa gặp mặt Đinh Nhị Cẩu, thì Chu Hồng Kỳ liền có cảm giác trong ánh mắt Đinh Nhị Cẩu dường như lúc nào cũng muốn lột sạch đồ của mình ra.
-A… Chu phó cục trưởng đến rồi … Đinh phó cục trưởng, tôi ra ngoài trước nhé, chốc nữa gặp lại.
Chu Hồng Kỳ chỉ là quay về phía Hà Minh Huy gật đầu, không nói gì, cô đối với chủ nhiệm phòng làm việc láu cá này không có bao nhiêu hảo cảm .
-Chuyện gì vậy ? Ai chọc giận chị... em nhớ là không nợ chị tiền đấy nhé..
Đinh Nhị Cẩu đứng dậy đi đến ghế sa lon đối diện bàn công tác, Chu Hồng Kỳ đã ngồi xuống.
-Ừ…em đến rồi thì tốt rồi, chị sẽ có thời gian nghỉ ngơi một chút, không ngờ làm cảnh sát lại mệt mỏi như vậy, làm liên tục không nghỉ suốt ngày đêm, đó là cũng chưa tính, có rất nhiều chuyện dù là cố gắng cỡ nào, cũng không thấy hiệu quả, điều này dễ làm cho người ta nhụt chí.
Chu Hồng Kỳ từ từ nhắm lại hai mắt , ưỡn ngực dựa người ở trên ghế sa lon nói .
-Ai chà… đừng có như thế chứ, em vừa tới đây, chị phải cổ vũ cho em mới là đúng, vậy mà vừa gặp mặt chị đã bắt đầu đả kích, sẽ làm dao động lòng quân đấy.
-Hừ..chị chỉ nói thật, còn tin hay không thì tùy em, đội ngũ công an Hồ Châu, ngoài nóng trong lạnh, lúc nào cũng để lộ tin tức, luôn xảy ra nhiều tình huống chồng chất, lúc trước cũng là do chị không lượng sức, cứ công tác tại trên tỉnh có phải là hay hơn không, trên tỉnh chuyện gì cũng không làm, lái xe đi khắp nơi hóng mát ..
Chu Hồng Kỳ mệt mỏi nói ra .
-Chị đang gặp phiền toái gì?
Đinh Nhị Cẩu nghiêm mặt hỏi.
-Không nói được, còn em được phân công quản lý bộ phận nào? Có thể giúp được việc gì cho chị không?
Chu Hồng Kỳ mở mắt ra hỏi, trong ánh mắt có nhiều tơ máu, xem ra tối hôm qua cô ngủ không thẳng giấc.
-Chỉ sợ là làm cho chị thất vọng rồi . . .
Đinh Nhị Cẩu đem những công tác vừa được phân công nói ra, chính hắn cũng thấy buồn cười với những công tác mình được sắp xếp, Lý Pháp Thụy này chẳng lẽ cảm thấy làm như vậy thì có thể thay đổi được cục diện ư? Hừ… lão hoạt đầu này thật đúng là tự tin a .
-Ưm…,Đàm Quốc mặc dù không còn quản lý đội cảnh sát hình sự, nhưng vẫn phụ trách chi đội cảnh sát giao thông cùng chi đội trị an mà..
Chu Hồng Kỳ lắc đầu không hiểu nói .
-Chuyện này đâu có gì kỳ quái, chị không nhìn ra được sao, đây là mưu kế của Lý Pháp Thụy, cố ý không để cho em có việc gì làm ra hồn, vì thế cho dù là em đến cục công an làm phó cục trưởng cũng chỉ ngồi không xơi nước chả có được thành tựu gì, được có cái hay là gần gủi với chị mà thôi.
Đinh Nhị Cẩu cười cười nói .
-Em nói vậy là có ý gì? Có phải là đầu óc lại đang suy nghĩ đến chuyện xấu ‘ đó ‘ chứ ?
Chu Hồng Kỳ nhìn thấy nụ cười dâʍ của Đinh Nhị Cẩu với đôi mắt cứ nhìn trên ngực của mình, thì cô đã biết rõ thằng này không yên lòng rồi .
-Ha ha, đến lúc đó chị sẽ biết, từ cái lần ‘ đó ‘ bộ chị bị thua thiệt sao mà chị phản ứng dữ vậy?
-Hừ…cái lần ‘ đó ‘ đã nói là xem như không xảy ra rồi mà?
Chu Hồng Kỳ khuôn mặt hơi đỏ lên nói.
-Ngoài cái chuyện đó, quan hệ chúng ta còn cùng sinh cùng tử, chị Chu Hồng Kỳ à, với tư cách là chiến hữu thân mật, chị cứ yên tâm, em nhất định dùng toàn lực ủng hộ chị trong công tác, dù cho có bỏ mạng, chỉ cần chị nói một câu, em Đinh Nhị Cẩu này không nói hai lời.
-Um.. ba hoa .. chị nói cho em biết, hiện tại bên trong cục công an chia rẽ, hãy cẩn thận chút, khắp nơi đều là lỗ tai nghe ngóng, lúc nào cũng cảnh giác thì tốt hơn.
Chu Hồng Kỳ chỉ chung quanh gian phòng nhắc nhở .
-Yên tâm đi, chỗ này của em nếu có người dám nghe lén, em chẳng những để cho hắn cút xéo khỏi ngành cảnh sát, mà còn tiễn đưa hắn đến trong nhà giam ăn mấy năm cơm tù, cho đến khi trở về thì hắn phát hiện vợ mình đã sinh ra một đứa bé không phải là con của mình..
Đinh Nhị Cẩu gian manh nói .
-Em lại có ý gì?
Chu Hồng Kỳ nghe hắn nói mà đầu óc như có mây mù dày đặc, không rõ Đinh Nhị Cẩu đang lải nhãi cái gì .
-À…Không có ý gì ….còn Đàm phó cục trưởng có tin tức gì mới không?
-Không có tin tức gì .. bóng dáng còn không có thấy, chứ đừng nói chi là biết rõ hắn đi đâu, sống không thấy người, chết không thấy xác, giống như là bọt bong bóng biến mất khỏi thế gian vậy.
Chu Hồng Kỳ khổ não nói .
-Cả đời hắn đời gắn liền với công an, chắc chắn là rất quen thuộc bên đội trinh sát, còn bản án Khang Minh Đức có tiến triển gì không vậy chị?
-Đã có một chút manh mối, nhưng vẫn chưa xác nhận, thông qua màn hình camera giám sát của khu nhà, trước khi Khang Minh Đức gặp chuyện không may, phụ cận cư xá có một chiếc xe màu đen dừng ở đó, nhưng nhìn không tới bên trong người lái xe, chiếc xe này dùng biển số giả, đến bây giờ xe chưa có tìm được.
-Hay là chị liên lạc với người bên viện kiểm sát, bọn họ bên kia đang điều tra những vụ bê bối của cục tài chính, em cảm giác vụ án cùng với chuyện Khang Minh Đức mục nát có quan hệ mật thiết, chỉ là không biết có bao nhiêu người liên quan, một là Tưởng Hải Dương, một là Tưởng Văn Sơn, còn có một là Đàm Quốc Khánh, hiện tại Tưởng Hải Dương cùng Tưởng Văn Sơn thì vẫn còn, duy chỉ có Đàm Quốc Khánh là biến mất, có thể chính là Đàm Quốc Khánh đã hạ thủ Khang Minh Đức?
-Bọn họ có xung đột lợi ích sao?
Chu Hồng Kỳ cau mày hỏi .
-Sát nhân không nhất định phải có trực tiếp xung đột lợi ích, cũng có thể là vì người khác xung đột lợi ích đấy.
Đinh Nhị Cẩu nói.
-Chị vẫn cảm thấy khả năng Đàm Quốc Khánh gϊếŧ Khang Minh Đức không lớn, bởi vì với tư cách phó cục trưởng cục công an mà nói, hắn hẳn rất tinh tường biết rỏ, chuyện đặt mìn nổ tung là phương pháp quá tệ, hắn có rất nhiều phương pháp để gϊếŧ chết Khang Minh Đức, tại sao phải lựa chọn một khả năng tạo ra chấn động như vậy ? Cứ tìm đến một địa phương hẻo lánh, rồi lặng lẽ tiêu diệt Khang Minh Đức là xong rồi…
Đinh Nhị Cẩu gật đầ , Chu Hồng Kỳ nói có đạo lý, nhưng nếu là là vậy thì vụ án càng phức tạp rồi, vì sao Khang Minh Đức chết đi , thì Đàm Quốc Khánh lập tức mất tích ?
-Nhưng dù tình huống như thế nào đi nữa, thì vụ án Khang Minh Đức cùng với chuyện Đàm Quốc Khánh mất tích nhất định là có quan hệ, em thấy có thể chúng ta sáp nhập hai bản án này làm một để phá án thì tốt hơn, vừa tiết kiệm được nhân lực.
Đinh Nhị Cẩu nói.
-Đây cũng là điều chị nghĩ đến, hai bản án này đã vắt chị đến kiệt sức, không đến Hồ Châu không biết, Hồ Châu những năm qua đọng lại các bản án không ít, trách không được lão Bạch lại lần nữa đi khiếu kiện đây này.
-À… em được phân công quản lý cả về việc khiếu nại , chị có cái gì khó xử thì cứ nói với em.
Đinh Nhị Cẩu ra giọng quan nói, Chu Hồng Kỳ liền chỉnh hắn ngay.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.