Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 939 : PHÓ CỤC TRƯỞNG CÔNG AN TP HỒ CHÂU.
-Đến phòng chị, có việc muốn nhờ em.
Sau khi cơm nước xong, Đinh Nhị Cẩu cùng nhà họ Cố ba người trò chuyện một hồi, đến lúc hắn muốn lúc về nhà, thì Cổ Hiểu Manh lại gọi Đinh Nhị Cẩu đến phòng của mình.
-Chị Hiểu Manh à… chị có thể ngó trước nhìn sau hãy rồi hãy nói được không? Thấy ánh mắt hoài nghi của cha nuôi mẹ nuôi, em cũng không dám lên đây nữa đâu…
Vừa bước vào phòng Cổ Hiểu Manh, Đinh Nhị Cẩu cằn nhằn nói .
-Ha ha…em không có làm việc gì trái với lương tâm, thì trong lòng sợ cái gì chứ?"
Cổ Hiểu Manh nhìn Đinh Nhị Cẩu nói, từ khi được Tập đoàn Đông Phương đồng ý với bản thiết kế, sự tin tưởng vào khả năng của Cổ Hiểu Manh tăng nhiều, tại trong hợp đồng, chỉ cần Tập đoàn Đông Phương cần làm những bản thiết kế, đều phải giao cho Cổ Hiểu Manh làm..
-Không phải là sợ cái gì, mấu chốt đúng là có chút việc trái với lương tâm, chị nói làm sao bây giờ?
Đinh Nhị Cẩu vừa nói, bàn tay đã theo sau lưng Cổ Hiểu Manh ôm lấy nàng, Cổ Hiểu Manh cũng đã dự đoán hắn sẽ có chiêu này..
-Làm gì vậy… ai da ngứa chết rồi...
Cổ Hiểu Manh tại trong lòng ngực của hắn tránh né , nhưng hắn càng ôm chặt hơn .
-Thật vậy chăng? Nơi nào ngứa?
Đinh Nhị Cẩu đùa với nàng nói .
-Không biết..ngứa ở đâu..
Cổ Hiểu Manh trả lời ngờ nghệch ..
-Đương nhiên là ở đây, có muốn em gãi cho bớt ngứa không?
Đinh Nhị Cẩu đưa ra một tay sờ về phía giữa hai chân Cổ Hiểu Manh, lúc này nàng đã thay cái váy liền áo mặc ở trong nhà, cho nên cánh tay tên lưu manh này đã luồn vào bên dưới tiến vào trên cái qυầи ɭóŧ của nàng.
Kết quả có thể nghĩ ra, theo hai chân nàng lắc lư những đầu ngón tay của hắn giống như cá chạch, đem cạnh viền cái qυầи ɭóŧ hướng bên cạnh xê dịch, hai ngón tay duỗi vào vào cái âm hộ nàng, chỗ gò mu hoa cỏ tươi tốt, nơi cửa cốc rất nhanh một mảnh lầy lội ôn hòa ẩm ướt .
.. những ngón tay Đinh Nhị Cẩu không ngừng khều gảy, văn vê, cửa hang huyệŧ càng ngày càng ẩm ướt, hơn nữa bên trong huyệŧ nhiệt độ cũng càng tăng bài tiết số lượng lớn dịch nhờn, hai mép nhỏ âm hộ đã sung huyết bắt đầu nhúc nhích sưng lên bên trong.
-Mau lấy tay ra, bằng không chị la lên..
Cổ Hiểu Manh thấy Đinh Nhị Cẩu lại dám gan to như vậy, cho nên kẹp chặt hai chân của mình lại, không cho hắn tiến thêm một bước .
-Chị Hiểu Manh, nghĩ một đằng nói một nẻo, em thấy bên trong cái đó của chị đã ướt nhẹp rồi, đã vậy lại dùng chân kẹp chặt lấy bàn tay của em, vậy thì làm sao em rút tay ra được chứ?
Đinh Nhị Cẩu vừa nói vừa không ngừng khuấy động ngón tay của mình trên âm hạch của nàng, làm cho Cổ Hiểu Manh đã không thể cưỡng lại được..
-Um…em lại khi dễ chị…...chị gọi mẹ đấy..
-Cũng tốt a… để cho mẹ nuôi đến phân xử, nhìn xem là em không đúng hay là chị không đúng, chị cứ nói oan uổng em, rõ ràng bây giờ chị đang kẹp giữ lấy tay em.
Đinh Nhị Cẩu chơi xấu nói.
- Lưu manh…. um…
Chỉ vài phút sau Cổ Hiểu Manh đã nắm người Đinh Nhị Cẩu đè ngồi xuống đất định ghì đầu hắn vào trên cái âm hộ của mình.
Bất chợt trong lúc này nghe được có tiếng người đang bước lên trên thang lầu.
-Không được…mẹ nuôi đến rồi.
Đinh Nhị Cẩu dù sao vẫn rất cảnh giác, nghe tiếng động lập tức liền đừng thẳng lên, ở bên tai Cổ Hiểu Manh nói .
-Cái gì?
Cổ Hiểu Manh đang xụi lơ thoáng một cái nàng đã nhanh chóng chạy về phía trong phòng vệ sinh ..
Nhìn thấy Cổ Hiểu Manh phóng trốn rất nhanh để lại hắn một mình, Đinh Nhị Cẩu cái khó ló cái khôn, đến trên bàn sách của Cổ Hiểu Manh cẩn thận nghiên cứ tài liệu thiết kế của nàng.
-Mời vào..
Đinh Nhị Cẩu nghe được tiếng gỏ cửa, mặt bình thản nói.
-Uả… Hiểu Manh đâu rồi ?
Dương Hiểu bưng một cái đĩa trái cây bước vào, bộ dạng là mang đến hoa quả đấy, nhưng còn có mục đích khác hay không thì khó mà nói .
-Dạ.. chị Hiểu Manh vừa rồi đau bụng, đi vệ sinh…mẹ nuôi, mới ăn cơm xong còn no, mang chi trái cây lên nhiều vậy?
Đinh Nhị Cẩu vội vàng đứng người lên nhận lấy đĩa trái cây, hắn thấy ánh mắt Dương Hiểu hướng về phía cái giường của Cổ Hiểu Manh quan sát, nhưng trên giường tấm ga vẫn còn phẳng lì chỉnh tề không có dấu vết gì cả ..
Trong nội tâm Dương Hiểu cũng không biết là có nhẹ nhõm hay không, sau khi Dương Hiểu nhìn một vòng, thì đến ngồi ở trên một cái ghế khác:
-Trường Sinh, nghe cha nuôi nói con định chuyển tới cục công an, không làm thư ký bí thư nữa hả ?
Dương Hiểu lúc này mới hỏi.
-Vâng… con cảm thấy làm thư ký lâu dài cũng nhàm chán, đã vậy luôn bận bịu không có thời gian riêng của mình, nếu con đến cục công an công tác, khi nào có thời gian rãnh thì sẽ đến thăm mẹ và cha nuôi có tốt hơn không…
-Ai …tiểu tử này, tại cục công an con sẽ công tác bận rộn hơn, cũng không có cuối tuần chủ nhật đâu, làm liên tục không nghỉ suốt ngày suốt đêm, mệt mỏi lắm đấy.
-Yên tâm đi mẹ nuôi, đó là chuyện của người khác, con sẽ không để bản thân mình mệt mỏi như thế đâu..
Đinh Nhị Cẩu vừa cười vừa nói, lúc này Cổ Hiểu Manh cũng vừa từ phòng vệ sinh đi ra, còn giả vờ ôm bụng …
............................................................................................................
Cuộc họp của các lãnh đạo thành phố lại một lần nữa bạo phát tràn ngập mùi thuốc súng, lần này việc điều chỉnh nhân sự liên quan đến Viện kiểm sát, Cục công an, còn có ứng cử viên thường vụ phó khu trưởng Tân Hồ khu.
-Đối với việc Đinh Trường Sinh đảm nhiệm chức vụ phó cục trưởng cục công an tôi có cái nhìn của mình, tuy rằng tôi tới TP Hồ Châu thời gian tương đối ngắn tôi cũng thấy trước mắt vấn để trị an TP Hồ Châu xác thực không tốt, nhưng lại để cho một người tuổi còn trẻ như vậy gánh vác nhiệm vụ trọng yếu như vậy, là có thích hợp hay không ? Tôi thì cho rằng không thích hợp lắm đấy, có lẽ nên phái một đồng chí lão luyện có nhiều kinh nghiệm đến để đảm nhiệm chức vụ này, như vậy thì mới bảo đảm được…
Để Khôn Thành sau khi nghe đề xuất để cho Đinh Nhị Cẩu đảm nhiệm làm phó cục trưởng cục công an thì xì mũi coi thường, ông cho rằng đây bên thành ủy đang làm trò đùa, Đinh Nhị Cẩu chỉ là một tên tiểu mao thì biết cái gì? Chẳng qua là làm thư ký cho bí thư Thạch Aí Quốc, không phải là chỉ có vậy mà trở thành cục phó cục công an được, cho nên vừa nghe qua thì Để Khôn Thành dứt khoát kiên quyết chống lại.
Điểm này là nằm trong trong dự liệu của Thạch Aí Quốc, cho nên ông bất động thanh sắc, nâng chung trà lên uống một ngụm, chậm rãi đợi người kế tiếp lên tiếng .
-Để chủ tịch …cũng không thể suy nghĩ như vậy, cán bộ của cục công an hiện tại có thể nói đều là lão luyện có nhiều kinh nghiệm đấy, nhưng chúng ta cũng nhìn thấy, bọn họ đã làm nên trò trống gì … Chỉ sau khi Chu Hồng Kỳ đến, thì tình hình mới đang từ từ thay đổi, nhưng Chu Hồng Kỳ chỉ là một cây sẽ chẳng chống vững được căn nhà, chúng ta để Đinh Trường Sinh đảm nhiệm phó cục trưởng cục công an cũng là cân nhắc đưa thêm một thành phần mới vào, xem như là thay máu cho cục công an thành phố, trước mắt là để lấy lại hình tượng của cục công an Hồ Châu trong lòng của nhân dân thành phố.
Cổ Thanh Sơn lên tiếng.
-Nhưng. . .
Để Khôn Thành còn muốn nói tiếp thì đã bị Tư Bàn Hạ cắt đứt.
- Để chủ tịch, tôi cảm thấy lão Cố nói cũng đúng, cục công an TP Hồ Châu phải thay máu mới, trách nhiệm cục công an Hồ Châu gánh vác giữ gìn trị an xã hội hiện giờ quá yếu kém, kể ra một chuyện mà tận mắt tôi vừa nhìn thấy, ngày hôm qua vào lúc tan việc, xe chở tôi vừa mới ra khỏi cổng thành ủy, thì thấy một tên côn đồ đẩy ngã một phụ nữ giựt lấy một cái tui xách, lúc ấy tôi xuống xe đến xem, người phụ nữ té bị thương, tôi gọi tài sế đưa đến bệnh viện, mà chuyện này phát sinh ngay trước cổng thành ủy, thử nhìn xem có bao nhiêu hung hăng càn quấy chứ ?
Để Khôn Thành nhìn Tư Bàn Hạ nghĩ thầm :
‘ An bí thư đưa ông tới để hổ trợ cho tôi, bây giờ thì lại đứng về phía Thạch Ái Quốc… ‘
Trong nội tâm Để Khôn Thành bực bội, nhưng phải tỏ ra biểu hiện nghiêm túc nghe .
-Tôi liền gọi điện thoại báo cảnh sát, mãi đến nửa giờ sau mới chạy tới một xe cảnh sát , gã cảnh sát vừa xuống xe còn nồng nặc mùi rượu liền hùng hổ, nói là tôi ở không đi gây sự, xem dáng dấp tựa như là tôi quấy rầy hắn đang uống rượu , đội ngũ công an như vậy thì có thể giữ gìn tốt trị an sao? Cho nên tôi tán thành quyết nghị của thành ủy, đầu tiên là phải chỉnh đốn đội ngũ công an, dứt khoát kiên quyết đem những cảnh sát không tốt loại ra khỏi đội ngũ, như vậy thì mới hy vọng có thể thay đổi tình huống trị an thành phố Hồ Châu .
Tư Bàn Hạ hôm nay cảm xúc không tốt, cho nên không có nể mặt bất cứ ai cả.
Còn bây giờ thì Để Khôn Thành như lâm vào vũng bùn, bởi vì vừa rồi chỉ cần là Thạch Ái Quốc nêu lên ý kiến, thì Để Khôn Thành sẻ phản đối cho đến cùng.
Cũng do là Tư Bàn Hạ đã tỏ thái độ, cho nên việc thảo luận về những nhân sự cơ hồ không có tranh luận gì quá lớn, Để Khôn Thành biết mình có nhiều lời cũng vô ích, chi bằng không nói gì nữa.
Cho nên sau cuộc họp đã sơ bộ quyết định, Trần Đông tạm thời đảm nhiệm làm Viện trưởng viện kiểm sát Hồ Châu, đương nhiên còn phải chờ lãnh đạo viện kiểm sát tỉnh phê chuẩn thông qua, còn Đường Linh Linh thì đảm nhiệm thường vụ phó khu trưởng khu Tân Hồ khu, thư ký Giang Bình Qúy ngày trước thì đảm nhiệm trưởng phỏng tổ chức cán bộ Tân Hồ khu, còn Đinh Nhị Cẩu thì đương nhiên được điều đến cục công an, gánh vác làm phó cục trưởng công an TP Hồ Châu .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.