Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 779: ĐINH TRƯỜNG SINH LÀ BẠN TRAI CỦA TÔI.
Trong lúc này, Triệu Cương đang đứng tại ngoài cửa sổ lầu hai kế bên gian phòng tân hôn, nghe tiếng Triệu Khánh Hổ trong phòng cùng với giọng nói Hà Tình cầu xin, gã biết bên trong chuyện gì xảy ra, nếu như hôm nay không có thỏa thuận ngầm đồng ý trong cuộc đối thoại cùng Hà Tình, đề cập đến việc kết hợp ích lợi lẫn nhau, thì Triệu Cương rất có thể sẽ vui sướng khi Hà Tình gặp họa, nhưng hiện tại, thì trong lòng gã dâng lên tràn ngập sự ghen tuông, tuy rằng hai nguời mục đích cuối cùng không giống với nhau, nhưng vô hình trung tạo dựng lên mối quan hệ đồng minh nên làm cho nội tâm của gã phát sinh biến hóa, có khả năng ngay cả chính hắn cũng không có ý thức được loại biến hóa này.
Nhưng Triệu Cương cũng biết, nếu như mình bước tới gian phòng này ngăn cản, như vậy thì gã cũng đừng nghĩ hắn còn có thể ở lại bên trong tập đoàn Vệ Hoàng được thêm một ngày, việc nhỏ nếu không nhẫn nhịn thì sẽ bị loạn đến đại mưu, gã thận trọng rời khoải cánh cửa sổ , mặc kệ giờ thì bên trong đang truyền đến tiếng đè nén rêи ɾỉ của Hà Tình cùng với tiếng của Triệu Khánh Hổ giống như là chó điên rít gào.
Hừ..thì ra Hà Tình cũng là một phụ nữ đê tiện, gã không thể bởi vì nàng mà bỏ dở nửa chừng âm mưu của mình, cái gã muốn là tập đoàn Vệ Hoàng, mà không đơn thuần chỉ là một cô gái, chỉ cần trong tương lai tập đoàn Vệ Hoàng rơi vào trong tay gã, thì cái dạng đàn bà nào mà tìm không thấy, cho dù là dâʍ nữ như Hà Tình này, cũng sẽ rơi vào tay gã, cho nên hiện tại gã phải nhẫn nhịn.
Triệu Cương trở lại khu vực của đám đàn em, vài tên nhìn thấy Triệu Cương trở về, vẻ mặt tươi rói hỏi Triệu Cương:
- Anh Cương.. thế nào rồi, ông chủ có đồng ý để tụi mình xử con bé này chưa?
- Tụ mày đi ra ngoài trước đi, để tao và cô gái này có lời muốn nói.
Triệu Cương nhìn Từ Kiều Kiều đang ngồi ở góc ghế sofa run lẩy bẩy nói.
Những tên đàn em nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Triệu Cương, không dám nói thêm gì, bọn chúng còn tưởng rằng Triệu Cương muốn làm cô gái trước, vì vậy tất cả đều lui ra ngoài, còn đóng cửa lại cẩn thận.
-Cô Từ.. cô phải nói thật cho tôi biết, nếu có chút nào dối trá, cô sẽ bị chôn xác ở sơn trang này, cha mẹ và bạn bè của cô, sẽ không bao giờ bọn họ gặp được mặt cô nữa đâu.
Từ Kiều Kiều lúc này lo sợ, nàng như thế nào cũng không có nghĩ ra mình sẽ rơi vào tay đám người hung dữ như thế này, giờ thì mới hiểu được vì sao Hà Tình lại từ chối trốn chạy, mà làm ra vẻ như là cam tình nguyện ở lại nơi đây, bởi có thể là vì Hà Tình cũng bị đám người này khống chế, do đó Hà Tình không dám.
Từ Kiều Kiều gật đầu, một câu cũng không dám nói.
- Vậy được rồi, cô và Hà Tình thật sự có mối quan hệ như thế nào?
- Hà Tình là đồng nghiệp của tôi, cô ấy là con gái của chủ tịch ngân, bình thường chúng tôi là bạn bè rất thân, các người đã làm gì với Hà Tình?
- Ai chà… tôi thật sự là thương hại cho cô, đến lúc này, cô còn lo lắng cho Hà Tình, mới vừa rồi Hà Tình đã nói, giao cô đưa cho tôi muốn làm gì thì làm, chẳng phải là tôi có có may mắn gay không, bỗng nhiên chiếm được một mỹ nhân …
Nói xong một bàn tay Triệu Cương đưa về phía Từ Kiều Kiều, nhưng gã không chạm đến trên làn da non mịn của nàng, bởi vì mục đích của Triệu Cương vốn chỉ là dọa nàng, nên cũng không có làm quá mức, nhưng dù sao vẫn làm cho Từ Kiều Kiều sợ tới mức mất hồn mất vía..
- Không…đừng đến gần tôi…
- Ha ha, nếu vấn đề thứ hai trả lời tốt, tôi sẽ tha cho cô, nếu trả lời không tốt, đêm nay tôi sẽ ngủ với cô, ngày mai tôi sẽ đưa cho đám đàn em gian dâʍ với cô.
- Được rồi tôi sẽ nói, anh muốn biết cái gì?
- Cô và Đinh Trường Sinh có quan hệ như thế nào? Hắn có thật là bạn trai của cô không?
Triệu Cương trầm giọng kéo dài hỏi.
Từ Kiều Kiều sửng sốt, vừa rồi đúng là cô có nói mình là bạn gái của Đinh Trường Sinh, cho nên thủ hạ Triệu Cương mới tạm thời thả lòng cho mình, nhưng bây giờ lại hỏi vấn đề này lần nữa, có phải là Đinh Trường Sinh đắc tội với bọn họ, nếu nói như vậy thì mình đã thật sự rơi vào trong hố lửa rồi, nhưng là nếu giờ lại phủ nhận, thì thật sự mình cũng không còn có cái chỗ dựa nào cả…
Câu hỏi của Triệu Cương làm cho Từ Kiều Kiều mờ mịt không hiểu, nhưng trong nháy mắt nàng đã thông ra, Triệu Cương muốn là chính miệng của mình thú nhận là bạn gái của Đinh Trường Sinh.
Triệu Cương không phải người ngu, khi hỏi thì nhìn thấy Từ Kiều Kiều do dự, có thể là Từ Kiều Kiều cũng không phải là bạn gái Đinh Trường Sinh, nhưng mục đích mà mà Triệu Cương muốn không phải là kết quả này, điều hắn muốn là làm cho Đinh Trường Sinh thiếu gã một cái nhân tình, chỉ có như vậy thì sau này gã mới có thể: nếu có việc cần thì sẽ còn có cơ hội chân chính trao đổi cùng với Đinh Trường Sinh.
Thạch Ái Quốc không phải một chủ tịch cường thế mạnh mẽ tại thành phố Hồ Châu, cũng ảnh hưởng liên quan đến Đinh Trường Sinh đang làm thư ký cho ông ta, cho nên cũng không phải là sử dụng có được hiệu quả, nhưng Triệu Cương không có biện pháp nào khác, Tương Hải Dương cùng bọn họ đang đối đầu, không riêng gì không ưa thích lẫn nhau, còn có sự cạnh tranh về mảng đất đai xây dựng, cho nên lần này Tương Hải Dương đụng độ với tập đoàn Vệ Hoàng chỉ là tái diễn, cho nên mặc dù là Tương Văn Sơn có làm ăn với Triệu Khánh Hổ, nhưng có người cha nào lại không giúp con mình đấy.
Bây giờ nếu có cơ hội, nếu như có thể thông qua Đinh Trường Sinh câu thông cùng chủ tịch Thạch Ái Quốc, mặc dù là biểu hiện Thạch Ái Quốc không làm cho nhiều người vừa lòng, nhưng tại thành phố tiếng nói của ông cũng có độ nặng, mà Triệu Cương nhìn, đúng là điểm này.
- Đúng Đinh Trường Sinh là bạn trai cũa tôi, để tôi gọi điện thoại cho anh ấy.
Từ Kiều Kiều trơ mắt nhìn trên bàn cái điện thoại di động của mình đã bị Triệu Cương thu giữ , nhưng giờ Triệu Cương chưa có đồng ý, nàng không có dũng khí đến lấy.
Triệu Cương đưa qua điện thoại cho Từ Kiều Kiều , nàng tìm được số của Đinh Nhị Cẩu, liền gọi ngay, nhưng chuông reo không có ai bắt máy, Từ Kiều Kiều bàn tay run run, lại gọi một lần nữa, vẫn là không người nghe, lúc này Triệu Cương mới lấy số điện thoại của Đinh Nhị Cẩu trong điện thoại nàng, trực tiếp gọi đến cho hắn.
Rất không may … Đinh Nhị Cẩu giờ phút này đang tập trung cùng Thạch Ái Quốc và Dương Hoa An với các lãnh đạo khác đang thị sát trên đê tình hình chống lũ, mãi đến khi Triệu Cương gọi lại đến lần thứ ba.
-Alo, xin hỏi là ai vậy?
Đinh Nhị Cẩu nhìn lãnh đạo đang đi phía trước, nhẹ giọng hỏi.
- Chào Đinh thư ký, tôi là Triệu Cương, buổi sáng chúng ta vừa mới gặp qua tại sơn trang Vệ Hoàng, Đinh thư ký có nhớ ra chưa?
Triệu Cương đứng lên, mềm mỏng nhắc lại, hy vọng Đinh Nhị Cẩu có thể nhớ tới .
- À…tôi nhớ ra rồi, trễ như vậy gọi điện thoại cho tôi, có chuyện gì khẩn yếu sao?
- Vâng.. trễ như vậy không nên quấy rầy đến anh , nhưng quả thật là có chuyện liên quan đến anh, cho nên mới đành gọi điện thoại cho anh.
- Um..liên quan đến tôi, chuyện gì? Tôi hiện tại đang bận ở trên đê chống lũ giải nguy, anh có thể nói ngắn gọn…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.