Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 735: TUỔI TRẺ KHÔNG PHONG LƯU, UỔNG PHÍ LÀM NGƯỜI.
Trên thực tế, Đào Thành Quân chẳng những là đại quản gia của Thạch Aí Quốc, mà trọng yếu ông là người có nhiều mưu trí, không có ai so với ông hiểu rõ ràng về tình trạng Thạch Aí Quốc là một cán bộ từ bên ngoài đến TP Hồ Châu, cho nên ông cố gắng thúc đẩy Thạch Aí Quốc cùng chủ nhiệm Cố Thanh Sơn liên hợp, nhưng Cố Thanh Sơn đến giờ vẫn chưa có dứt khoát, bởi vì Cố Thanh Sơn là dân bổn địa, nhưng phe cánh của dàn cán bộ bổn địa lại rời rạc không có sự liên kết chặt chẽ, do Tưởng Văn Sơn cầm đầu, đây cũng là nguyên nhân mà bí thư Tưởng Văn Sơn rất canh cánh trong lòng, làm một bí thư thành ủy, mà không nắm giữ được chủ nhiệm tổ chức cán bộ ở trong tay tay mình, điều này đối với Tưởng Văn Sơn mà nói, chẳng khác nào là mất một cánh tay.
Cho nên sau khi việc Thạch Aí Quốc liên hợp cùng Cổ Thanh Sơn thất bại, vì vẫn chia rẽ nên thế của Cổ Thanh Sơn cũng không có cường đại lên, mà tạo thành tạo thế chân vạc, tương tự như thời kỳ tam quốc, phe của bí thư Tưởng Văn Sơn là thế lực lớn nhất, thế lực Cổ Thanh Sơn cùng Thạch Aí Quốc thì yếu kém hơn, chỉ khi nào bọn họ muốn đạt được một điểm lợi ích, thì lúc ấy phải liên hợp lại mới có thể đạt được, nhưng vẫn làm cho hai người đều có cảm giác chưa thỏa mãn, nhưng cũng đủ cho Tưởng Văn Sơn như là nghẹn ở cổ họng vì khó chịu, không thoải mái chút nào.
- Chủ tịch.. tình huống trước mắt đối với chúng ta vẫn rất bất lợi, trên tỉnh vẫn không có động tỉnh gì, nhưng công tác của chúng ta ở thành phố lại không thể không làm, không thể chờ đợi tất cả đều lộ ra rỏ ràng thì mới cất bước đi về phía trước, bất quá tôi ngược lại cảm thấy hiện tại có một cơ hội rất phù hợp, chính là vấn đề giả tỏa và xây dựng lại ở khu vực nhà ga, mới đầu tôi còn cho rằng đúng lúc này mà ông đổi thư ký là có thích hợp hay không? Nhưng hiện tại xem ra, ông thật sự là nhìn xa trông rộng khi chọn người đấy.
- Ui dà.. chẳng qua là tôi cũng không còn có cách nào khác, Trần Khánh long trong lòng đã sớm không ở lại nơi này rồi, thì liệu hắn có thể chuyên tâm làm xong công việc? Hơn nữa .. chúng ta có rất nhiều chuyện phải giữ cẩn mật, gây chuyện không tốt, hừ,…quân không cẩn mật thì nguy hiểm cho quan, quan không giữ được cẩn mật thì mất mạng, có những chuyện không giữ được sự cẩn mật thì thành hại, ông thấy sao?
- Vâng.. nhắc đến Đinh Trường Sinh, còn có một sự tình tôi chưa kịp nói, đó chính là hắn cùng Cố Thanh Sơn cũng có mối quan hệ.
Đào Thành Quân nói đến .
- Hả? Hắn và Cổ Thanh Sơn thì có mối quan hệ gì chứ?
Thạch Aí Quốc kinh ngạc hỏi.
- Chuyện này rất ít người biết, nhưng vì tôi trực tiếp tuyển thư cho chủ tịch, mặc dù không đến nỗi đem lý lịch 3 đời của hắn đều moi ra, nhưng cũng phải hiểu rõ về hắn ít nhiều, cho nên không riêng gì dựa trên những mối quan hệ đã biết rỏ về hắn, mà còn âm thầm điều tra, ông có còn nhớ mấy tháng trước phát sinh vụ án bắt cóc không? Lúc ấy con gái Cổ Hiểu Manh của Cổ Thanh Sơn bị bắt cóc, nghe nói lúc ấy nếu không phải là nhờ Đinh Trường Sinh kịp thời giải cứu, chỉ sợ là Cổ Hiểu Manh sớm đã bị kẻ bắt cóc cưỡиɠ ɠiαи, việc này người biết không nhiều lắm, đoán chừng là Cổ Thanh Sơn e ngại thanh danh của con gái mình nên không tiết lộ ra cho người ngoài biết, nhưng người của Cố gia thì đã xem Đinh Trường Sinh là ân nhân cứu mạng con mình, hiện tại xem ra nếu hắn về làm thư ký cho chủ tịch, như vậy thì cùng Cổ Thanh Sơn đối thoại cũng dễ dàng tốt hơn một chút, Cổ Thanh Sơn đối với chúng ta vẫn còn có nghi kị, chỉ hy vọng Đinh Trường Sinh có thể từ ở bên trong làm cái cầu nổi để cho song phương chúng ta có tác dụng tín nhiệm lẫn nhau.
- Hắn có tác dụng lớn như vậy sao? Cổ Thanh Sơn là một người vô cùng nguyên tắc.
Thạch Aí Quốc nói như vậy, có thể xem Thạch Aí Quốc là một dạng người bi quan chủ nghĩa, chưa lo thắng trước, thì ông đã sợ bại rồi .
- Đúng là Cổ Thanh Sơn rất có nguyên tắc, nhưng nghe nói ông ta cũng sống rất tình nghĩa, Cổ Thanh Sơn vì muốn báo đáp Đinh Trường Sinh, không chỉ một lần nói giúp cho Đinh Trường Sinh vài việc, thậm chí còn mời hắn đến nhà chơi, nhưng Đinh Trường Sinh vẫn không có đáp ứng, hắn không muốn nhận báo đáp như vậy, có thể nói tên tiểu tử này rất biết có chừng mực, đồng thời hắn còn có một ưu thế, đó chính là trong nhà cha mẹ của hắn đều đã mất, không có gì để mà hắn phải lo lắng, chủ tịch nếu muốn bồi dưỡng tiền đồ sau này cho hắn, tiểu tử này chắc chắn có ơn tất sẽ báo, đó cũng là một lựa chọn tốt.
- Ồ ..Thành Quân, tôi lại phát hiện hôm nay ông một mực giảng giải về ưu điểm Đinh Trường Sinh không à, chẳng lẽ hắn không có khuyết điểm gì sao? Tôi không tin, hay là tiểu tử hối lộ gì đó cho ông rồi? Cho nên ông chỉ khen hắn mà thôi…
- Ha ha .. tiểu tử nghèo này thì có cái gì đó để mà hối lộ thư ký trưởng này chứ? Muốn nói về khuyết điểm, cũng không phải là không có, đó chính là về mặt tình cảm thì không có ổn định gì cả, đến bây giờ cũng không có một bạn gái cố định nào, nhưng lại quan hệ thân mật với mấy người đàn bà, tỷ như hắn có mối quan hệ không tầm thường với cô tổng giám đốc tập đoàn đầu tư Bàn Thạch kia, bất quá phương diện này, về sau tôi sẽ chú ý.
- Về chuyện này cũng không tính là khuyết điểm, người không phong lưu uổng thiếu niên, hơn nữa, xã hội hiện nay, cũng không có đặt nặng về vấn đề này, chỉ cần xử lý mọi chuyện tốt đẹp là được, tốt rồi ..cứ như vậy đi, bây giờ hắn đang ở bên ngoài đúng không?
- Đúng vậy .. đang ở bên ngoài cùng với Trần Khánh Long trao đổi, chủ tịch có muốn hắn vào gặp mặt?
Đào Thành Quân nhận thấy chủ tịch Thạch thật là nôn nóng .
- Ưʍ..không cần, tối nay tan tầm cũng không cần để cho Trần Khánh Long tiễn đưa tôi, cứ để cho Đinh Trường Sinh đưa tôi về nhà, để hắn sớm làm quen một chút, mau chóng thế vào cương vị thư ký..
Cửa mở, Đinh Trường Sinh tưởng rằng là Thạch Aí Quốc muốn gặp mình, nhưng không có, hắn lại bị Đào Thành Quân gọi tới văn phòng của ông ta.
- Trường Sinh, buổi tối nay cậu rảnh chứ?
- Vâng..
- Cậu trao đổi với Trần Khánh Long một chút, tối nay cậu tiễn đưa chủ tịch về nhà nhé.
- A, vậy là hôm nay bắt đầu đi làm luôn?
- Cư xem như như thế đi, không phải cậu có nói, chuyện bên kia cũng không có phải bàn giao gì nhiều? Có vấn đề gì khó khăn không?
- Dạ… không có gì, nếu em tiễn đưa chủ tịch về nhà, thì trước mắt em phải nên làm những điều gì, qui trình như thế nào?
Đinh Nhị Cẩu khiêm tốn thỉnh giáo, hắn biết rõ, những sự tình này chỉ có thể hỏi trực tiếp Đào Thành Quân, bởi vì vừa rồi hắn nhìn thấy Trần Khánh Long sẽ không bao giờ nói rỏ cho mình biết.
- Cậu không có hỏi qua Trần Khánh Long sao?
- Có hỏi….nhưng chưa nói.
Đinh Nhị Cẩu thật là có hỏi, Trần Khánh Long cũng chính xác là không trả lời.
Đào Thành Quân cau mày, nghĩ thầm Trần Khánh Long đúng là không hiểu chuyện, về sau còn rất nhiều chuyện cũng phải dựa vào chủ tịch thành phố, thư ký mới bây giờ không để vào mắt, chẳng lẽ khi chắp cánh bay ra ngoài, thì sẽ không bao giờ đến ủy ban thành phố liên hệ công tác sao? Thật sự là quá ấu trĩ.
Đào Thành Quân cầm điện thoại lên gọi ngay cho Trần Khánh Long:
- Khánh Long, tôi để cho Tiểu Đinh đi qua gặp cậu, nhớ phải chú ý làm mẫu và bàn giao các công việc hàng ngày… Ừ.. cứ như vậy đi.
Đào Thành Quân tuy cố đè nén sự bất mãn của mình trong lời nói, nhưng Trần Khánh Long cũng không phải người ngu, hắn ta hiểu được ...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.