Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 722: PHẢI NHỚ ĐẾN HẮN.
- Ông đừng có ép người quá đáng, phải biết già néo đứt dây, chó cùng dứt dậu, cuối cùng thì cái gì cũng không có, kết quả là lưỡng bại câu thương thì ông không thể so với tôi được.
Hà Hồng An ở trong điện thoại cắn răng nghiến lợi nói .
- Lão Hà, cần gì mà phải làm vậy chứ, sự hợp tác của chúng ta gần đây rất tốt, cùng chung trên một chiếc thuyền mà giờ ông lại muốn rời bỏ, xin .. bây giờ chưa được đâu, thật ra tình trạng con của tôi thì ông cũng biết, con gái ông lấy nó làm chồng, bất quá thì con tôi chỉ là ngây ngô như một đứa bé thôi, ông làm gì mà phải nghiêm túc quá như vậy, Hà Tình đứa con gái kia, tôi đã thấy nhiều lần, tôi hứa sẽ không làm thương tổn đến nó, nhưng là vì sự hợp tác của chúng ta, ông phải cùng tôi kết làm thông gia, bằng không mà nói, con gái của ông lấy ai, tôi sẽ gϊếŧ kẻ ấy, nếu tinh thần con gái của ông sụp đổ, thì đó cũng là do ông gián tiếp gϊếŧ chết nó đấy.
- Ông…ông…. . .
Hà Hồng An còn muốn nói thêm điều gì đó thì đối phương đã cúp điện thoại rồi.
- Lão Hà, bây giờ thì nên làm gì đây?
Lưu Giang hoảng sợ nhìn Hà Hồng An hỏi, lời nói trong điện thoại vừa rồi nàng nghe được rỏ ràng, nàng cũng biết người gọi điện thoại tới là ai, chính là người này đêm qua còn gọi điện thoại đến để bảo hủy bỏ hôn lễ của Hà Tình, do đó mới khiến cho Hà Tình sáng sớm hôm nay uất ức, hai người vốn định hôm nay sau khi kết hôn trực tiếp xuất ngoại, nhưng không ngờ đến chưa kịp làm lễ kết hôn thì đã xảy ra chuyện.
- Tôi cũng không biết phải làm sao bây giờ, đừng hỏi tôi nữa, vì hắn chính là một con quỷ… là thứ ma quỷ.
Hà Hồng An cả người gục trên tay lái nghẹn ngào, một người đàn ông vì hôn lễ của con gái mình ngày hôm nay mà lại phải khóc rống lên.
- Hà Tình, là cha đã hại con rồi.
Hà Hồng An không ngừng nói thầm, tinh thần đang xuống rất thấp, ông ngồi phịch ở trên ghế lái phải đến hơn chục phút, Hà Hồng An mới khôi phục lại, chậm chậm lái xe đi đến bệnh viện, chuyện gì cũng mặc kệ, con gái mình bây giờ còn đang ở tại bệnh viện, cũng may là không có bị thương, nhưng Đào Chính chết đi thì là một sự đả kích quá lớn cho Hà Tình, vì thế tinh thần của nàng cũng đang hoảng hốt, phải nằm viện điều trị vài ngày .
……………………………………………………………………………………………
- Này cho tôi hỏi cô một chút, trong nhà Hà Tình có tiền nhiều không ? Cha của Hà Tình hiện đang làm gì?
Đinh Nhị Cẩu vừa nhìn Từ Kiều Kiều đang ở trong cửa hàng chọn lựa quần áo, vừa hỏi.
- Có tiền nhiều hay không thì tôi chẳng biết, nhưng cha của Hà Tình là chủ tịch của ngân hàng công thương, nên cũng xem là người có địa vị, mà anh hỏi điều này để làm gì?
Từ Kiều Kiều lúc này mới nhớ đến đây là điều riêng tư của bạn mình, mình không thể tùy tiện tiết lộ ra bên ngoài..
- Há, chủ tịch ngân hàng ? Vậy tôi an tâm rồi, nhà của Hà tình như thế thì ít nhất có lẽ cũng giúp được cho tôi cái xe khác cho tôi, chiếc xe kia đã bị cảnh sát tạm giữ để điều tra rồi, mười ngày nửa tháng chắc là vẫn chưa có lấy lại được, những ngày sắp tới tôi lây xe gì mà đi đây?
Đinh Nhị Cẩu than thở.
- Ai.. trách không được người ta thường nói giậu đổ bìm leo, anh cũng tính toán quá đi, nhà người ta hiện tại xảy ra chuyện như vậy, anh còn nghĩ đến chuyện phải hỗ trợ cái xe. Hừ…cái xe cùi kia của anh chỉ là hư mất có một cánh cửa, thay cái cửa khác là được rồi, chẳng lẽ anh muốn người ta mua cho anh một chiếc xe khác?
- Hừm..không riêng gì chiếc xe xảy ra vấn đề, tôi còn cứu được con gái của người ta một mạng, cô nghĩ xem, mạng con gái của ông ta không đáng bằng một chiếc xe à?
- Hừ hừ.. nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, tôi thật sự là mắt bị mù mới cùng anh làm bạn, coi như rồi, tôi không có mang theo tiền, quần áo này tôi cũng không mua nữa, để về nhà lấy tiền mua.
Từ Kiều Kiều lần này là giận thật đấy, bạn của nàng đã thảm đến mức này rồi, thằng này lúc này còn nghĩ đến muốn cho người ta báo ân, thật ra thì yêu cầu của Đinh Nhị Cẩu không có sai, nhưng mấu chốt hiện giờ thì không phải lúc.
- Ha ha, mua mua đi…chỉ đùa thôi mà, vậy mà cũng giận, hình như là cô không biết vui đùa thì phải?
Đinh Nhị Cẩu vội vàng cười cười, xuống giọng mãi cuối cùng Từ Kiều Kiều mới ổn định trở lại, hắn sau này còn có việc cần phải nhờ đến cô gái này, cho nên cũng không nên trở mặt, mà còn phải cẩn thận hầu hạ!
Hai người mua xong quần áo, thì đón xe đến bệnh viện, còn chưa tới cửa phòng bệnh, thì nghe thấy trong phòng bệnh tiếng chửi bậy:
- Biến đi..cút ra ngoài, tôi bây giờ ai cũng không muốn gặp, cứ để cho tôi chết đi.
Từ Kiều Kiều liếc nhìn Đinh Nhị Cẩu.
- Đây là tiếng nói của Hà Tình, thật là đáng thương, tôi giờ cũng không biết nói gì với Hà tình đây?
Từ Kiều Kiều tới trước cửa lại do dự, nói thật ra, bây giờ nàng đối mặt với Hà Tình, thật đúng là không biết nên nói cái gì.
- Cô cứ vào đi, tôi chờ cô ở ngoài, vơi Hà Tình tôi không quen biết, có vào cũng không tiện nói cái gì, nhưng các người là bằng hữu, ít ra cũng có chuyện để nói.
Đinh Nhị Cẩu nói.
Đúng lúc này từ trong phòng bệnh đi ra hai cảnh sát, đằng sau đi theo con có cha mẹ của Hà Tình, vẻ mặt lúng túng đi ra khỏi phòng bệnh.
- Chủ tịch Hà, chúng tôi biết hiện tại con gái của ông tình trạng không tốt lắm, nhưng sự tình chắc ông cũng biết, nếu như ông biết được manh mối gì, thì chúng sẽ mau chóng phá được án, chúng tôi tin rằng ông cũng muốn cho người chết một cái công đạo, nói thật , vụ án này ảnh hưởng rất lớn về tình hình trị an cua thành phố, hiện tại đã có rất nhiều lãnh đạo cấp thành phố gọi điện thoại thúc giục chúng tôi phải phá án, áp lực của chúng tôi cũng rất lớn, hi vọng các người có thể hiểu được.
Đội trưởng cảnh sát hình sự TP Hồ Châu sở công an thành phố Hạ Bân nói với với Hà Hồng An.
- Tôi biết, chúng tôi so với mấy anh còn gấp muốn phá án hơn, nhưng tình huống của con gái tôi mấy anh cũng thấy đấy, hiện tại cảm xúc cực kỳ không ổn định, các anh giờ mà muốn hỏi, chỉ sợ cũng hỏi không được điều gì, đợi con gái tôi có chuyển biến tốt, tôi lập tức thông báo cho các anh.
- Cảm ơn ..chúng tôi đi trước.
Nói xong Hạ Bân mang theo một cảnh sát đi ra khỏi bệnh viện, nhưng chẳng bao, tên cảnh sát kia lại quay trở lại, chỉ là không có vào phòng bệnh, mà là đến trong hành lang bệnh viện trên cái ghế dài ngồi xuống, xem bộ dáng là muốn đánh trường kỳ kháng chiến.
- Bác Hà , Hà Tình ra thế nào rồi, cháu có thể vào thăm Hà Tình không?
Từ Kiều Kiều đứng ở bên cạnh cha mẹ Hà Tình hỏi.
- Ừ.. cháu cứ vào xem một chút đi, thay bác khuyên nhủ nó chút.
- Vâng, cháu biết rồi.. À… còn đây chính anh Đinh Trường Sinh là người sáng hôm nay lái xe đưa Hà Tình đi, nếu không nhờ lúc ấy, Trường Sinh đã kéo Hà Tình thoát ra, chắc là Hà Tình giờ cũng đã bị chiếc xe kia tông trúng rồi.
Từ Kiều Kiều chỉ vào Đinh Nhị Cẩu nói .
Từ Kiều Kiều cũng biết mình hôm nay cũng đã gây chuyện phiền phức đến với Đinh Nhị Cẩu, dù sao hắn là do nàng gọi tới, cho nên người này nhất định phải nói cho gia đình họ Hà phải nhớ đến hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.