Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 645: MỸ NỮ TỚI THĂM.
Buổi trưa liên hoan dùng cơm không có bất kỳ ý tứ gì, chỉ là thổi phồng tang bốc lẫn nhau một phen, mặc dù là cấm rượu, đó là không được ở giữa buổi trưa đi ra ngoài ăn uống thả cửa, mà dùng cơm tại trong phòng ăn, những...này nhưng những lãnh đạo này ăn uống xong, thì buổi chiều cũng sẽ không quay trở lại cơ quan, trên căn bản là trở về nhà, Đinh Nhị Cẩu đây là nhận thấy thói quen hình thành từ hàng ngày rồi, nhưng vì hắn mới vừa tới, nên chưa có gan lớn bỏ bê tình trạng công việc, như thế nào đi nữa cũng phải giả vờ là mình rất gương mẫu trong công việc.
Sau khi ăn cơm trưa xong, nằm ở rộng lớn trên ghế sa lon chợp mắt, nhưng trong lúc hắn đang vửa thấy mộng đẹp, thì bị tiếng gỏ cửa đánh thức, nhìn đồng hồ điện thoại, còn chưa tới giờ làm việc, trong lòng mặc dù bực bội, nhưng hắn vẫn đứng dậy mở cửa .
- Đinh phó chủ nhiệm, thật xin lỗi, có cô này nói có chuyện gấp tìm cậu, nên tôi mới . . .
Gõ cửa chính là chủ nhiệm phòng làm việc Thẩm Mộc, mà người phụ nữ đứng phía sau Thẩm Mộc càng làm cho Đinh Nhị Cẩu chấn động, không phải là Dương Phụng Tê sao.
- Há, không có việc gì ..đây là bằng hữu của tôi, anh cứ đi làm việc của mình đi.
Nhìn xem Thẩm Mộc quay người đi, Đinh Nhị Cẩu vội vàng nói.
- Chị Dương mau vào, đến chỗ của em cũng không nói một tiếng, để em đi đón chị a".
- Hừ..em trốn ở cái xó xỉnh này thật khó tìm, cuối cùng mới mò ra tới nơi này, xem ra sinh hoạt của em cũng không tệ lắm, một mình với một cái văn phòng, xem ra có vẻ là tư thế của một lãnh đạo, bất quá lăn lộn lâu như vậy, như thế nào chỉ mới là một phó chủ nhiệm a
- Chị Dương à, đừng nói đến chuyện của em nữa, tại sao đột nhiên chị lại tới nơi này, ở đây tìm kiếm cơ hội kiếm tiền sao?
Đinh Nhị Cẩu suy đoán.
- Chủ yếu là tới thăm em, hiện tại với chị mà nói, kiếm tiền cũng chính là chuyện rất quan trọng với chị.
Dương Phụng Tê cầm cái túi xách LV trong tay tùy ý ném lên trên ghế sa lon nơi Đinh Nhị Cẩu vừa mới ngủ qua, còn nàng thì thướt tha đi tới bên cạnh ghế dựa trên bàn làm việc của Đinh Nhị Cẩu, chỉnh sửa một chút cái váy của mình, ung dung ngồi lên .
- Đến thăm em? Em có gì để nhìn đâu.
Đinh Nhị Cẩu lắc đầu cười khổ, hắn đứng lên lấy hai cái ly, rót cho Dương Phụng Tê cùng với mình nước trong.
- Mấy ngày hôm trước chị vừa mới nhận được tin tức, Vương Lão Hổ án tử hình đã quyết định rồi, đoán chừng hắn chẳng mấy chốc sẽ đi chầu Diêm rồi, bí mật giữa chúng ta lại thiếu một người, chị đang rất lo lắng, lo lắng giữa chúng ta về sau không còn có bí mật gì nữa, emcòn có thể đối với chị giống như đây nữa không?
Dương Phụng Tê đôi mắt nhìn thẳng vào mặt Đinh Nhị Cẩu .
- Thật ra bí mật của chúng ta còn nhiều…rất nhiều nữa khác, cha mẹ của Trần Tiêu Tử đều già rồi, cô bé Trần Dao đi theo bọn họ sẽ không có tiền đồ tốt, em đã ủy thác bằng hữu của em nuôi dưỡng đứa bé này, em không muốn để chị sau này lại mang theo tiếc nuối, cho nên chuyện này em không có cùng chị trao đổi qua, em thì không muốn để cho trong lòng chị khó xử, em cũng biết chị không muốn lại hồi ức những chuyện kinh khũng đã trôi qua, nhưng dù sao thì đứa bé cũng là vô tội.
Đinh Nhị Cẩu nhẹ nhàng nói ra .
- Nhị Cẩu … có phải là em cho rằng chị là người có lòng dạ ác độc, ngay cả con ruột của mình mà cũng không muốn nhận.
Dương Phụng Tê đứng lên đi tới trước mặt Đinh Nhị Cẩu, cơ hồ là dán sát mặt của mình vào mặt hắn hỏi.
- Chị Dương…em biết chị khó xử, bất luận là Vương Lão Hổ hay Trần Tiêu Tử, thì bọn hắn cũng đều đáng chết, nhưng làm người chúng ta ai cũng có thiện tâm, chúng ta không thể để cho người vô tội bị liên lụy, chính là bởi vì biết rõ chị rất khó xử trong lòng, cho nên chuyện của Trần Dao em mới không có nói cho chị, em sẽ nhờ bằng hữu của em giáo dục bồi dưỡng cho con bé thật là tốt.
- Chị cũng biết trong lòng em chắc chắn là xem thường chị, vì mình hưởng thụ, ngay cả mình cốt nhục của mình cũng không muốn, một người làm mẹ mà tồi tệ như thế sao?
Dương Phụng Tê giọng nói biểu hiện ra một người rất thất bại nhỏ giọng nói, sau đó nàng đặt mông ngồi ở trên ghế sa lon.
- Không có…. chị đừng có nghĩ như vậy, bất cứ lúc nào chị muốn trông thấy con bé thì cũng được, hau là bây giờ em nhờ bằng hữu ôm con bé đền chị thăm nó một chút?
Đinh Nhị Cẩu hỏi dò.
- Thôi được rồi, duyên phận đã hết, gặp lại hay không gặp để sau, chị sinh ra con bé, nhưng lại nuôi không dưỡng được, đây là tội nghiệt của chị, chị biết mình tội nghiệt rất nhiều… .
Dương Phụng Tê cúi đầu của mình côn vùi vào giữa hai chân bó gối lại, lấy tay kép giật tóc của mình, Đinh Nhị Cẩu cũng có thể cảm thấy trong nội tâm của nàng đang giãy dụa tột cùng của sự thống khổ .
- Thôi không nhắc đến chuyện này nữa…à anh rể vẫn tốt đó chứ?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
- Anh rể? Cái gì là anh rể?
Dương Phụng Tê có chút mờ mịt hỏi.
- Thì còn ai khác nữa, chồng của chị đấy.
Đinh Nhị Cẩu đem ly nước đưa cho Dương Phụng Tê , cố hóa giải kích động cảm xúc của nàng mới vừa rồi.
- Ặc… hôn nhân của chúng ta cũng chính là như vậy, do quan hệ thông gia nha, quan trọng là không phải là tình cảm, mà làm theo nhu cầu, có cái gì tốt hay là không tốt.
Dương Phụng Tê nói những lời này rất tiêu …
- Tại sao lại có thể như vậy, đã không có cảm tình, cần gì mà phải ở chung một chỗ, cứ ráng chịu vậy?
- Hết cách rồi, tình huống hiện tại là hắn mặc kệ chị...ta cũng để ý đến hắn, chỉ là mối quan hệ cá nhân với cá nhân, trên cơ bản không ở cùng nhau, chỉ có khi thời điểm cần thiết mới cùng một chỗ, giả vờ vợ chồng thương yêu nhau, thật sự đều là chỉ đóng tuồng cho người nhìn vào.
- Vậy chị lần này đến nơi đây có gì không vậy?
Đinh Nhị Cẩu cố ý hỏi.
Hừ…thì cùng em nối lại nghiệt duyên lúc trước, như thế nào đây? Có dám không?
Dương Phụng Tê dùng ánh mắt khiêu khích quan sát Đinh Nhị Cẩu hỏi, lúc này nàng vẫn còn bó gối ngồi trên ghế salon, mặc cho làn váy xốc lên lộ liễu nguyên cái âm hộ bị chèn ép phồng lên ở phía dưới đáy chậu với cái qυầи ɭóŧ ren mỏng ẩn hiện lộ ra bên ngoài…
Trở lại phòng làm việc Thẩm Mộc liền cảm thấy rất khó hiểu, Đinh Trường Sinh này là lai lịch như thế nào , xem bộ dáng có vẻ giống như là công tử ca từ trên xuống đây rèn luyện rồi, bằng không thì cũng sẽ không khiến cho đích thần Đường trưởng phòng tự mình đưa tiễn, cái mông hắn còn ngồi chưa có ấm chỗ, lại xuất hiện tới nữa một vị mỹ nữ quí phái xinh đẹp tuyệt trần đến thăm, nói cho cùng thằng này chắc là phải có bối cảnh bất phàm không chạy đâu cả….
- Thẩm chủ nhiệm, nhờ anh lấy giùm cho tôi một tấm địa đồ của Hồ Châu chúng ta, loại địa đồ chi tiết đấy nhé.
Đang lúc Thẩm Mộc cân nhắc suy đoán về bối cảnh Đinh Nhị Cẩu, thì Đinh Nhị Cẩu ở bên ngoài nói to.
- Được rồi, chờ chút.
Thẩm Mộc phái người đến trong kho hàng tìm địa đồ , bởi vì gần đây Khu phố hành chính Long Cảng cũng phải chuẩn bị phá bỏ và dời đi nơi khác, nhiệm vụ rất nặng nề, cho nên trong kho hàng có chứa không ít địa đồ, bản đồ lớn đến toàn quốc, tỉnh Trung Nam, rất nhiều của Thành phố Hồ Châu cùng với địa đồ tân Hồ Khu.
“ Lấy địa đồ làm chi vậy, chẳng lẽ là muốn cùng mỹ nữ dạo chơi TP Hồ Châu? Tuy khả năng không lớn, nhưng cũng không phải là không có, khục… vẫn là tuổi còn trẻ a…” Thẩm Mộc trong lòng âm thầm nói ra .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.