Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 628: CHUẨN BỊ TRỐN CHẠY.
Đêm qua có một số người không ngủ, mà ban đêm lại là lúc các loại giao dịch hoành hành mượn bóng đêm che dấu, từng việc, từng việc giao dịch bẩn thỉu bắt đầu .
Trịnh Mẫn Lượng là thấy giáo dạy văn ở trường mẫu Hồ Châu mang theo một túi hoa quả gõ cửa nhà hiệu trưởng Chu Hồng Quân, nếu Đinh Nhị Cẩu trông thấy Trịnh Mẫn Lượng ba chữ kia, hắn nhất định rất quen thuộc, bởi vì ngày đó trên vách tường của trung tâm dạy thêm, thầy Trịnh Mẫn Lượng chụp hình màu để ở chỗ dễ thấy nhất, là giáo viên ưu tú Hồ Châu, giáo viên ưu tú tỉnh Trung Nam, giáo viên ưu tú toàn quốc, một giáo viên giảng dạy thiện nghệ, danh hiệu của ông rất nhiều, mấy năm nay, chỉ là theo trung tâm giáo dục cầm trịch, Trịnh Mẫn Lượng là dạy thêm học sinh sáng tác văn, mỗi học sinh mỗi ngày hai trăm nguyên, vào cuối tuần đều có khóa học, cho nên lúc này đây ông ta đang rất bối rối, mới đến tìm Chu Hồng Quân, đương nhiên, trong túi hoa quả còn có 5 vạn nguyên tiền .
- Lão Trịnh, sao lại tới đây giờ này, mời ngồi.
Vợ của Chu Hồng Quân nhìn thấy Trịnh Mẫn Lượng, liền mời vào nhà .
Lúc này Chu Hồng Quân đang ngồi trong phòng khách ngẩn người, nhìn thấy Trịnh Mẫn Lượng màng theo túi hoa quả tiến đến, Chu Hồng Quân liền biết Trịnh Mẫn Lượng đến vì chuyện gì, nhưng bởi vì ông đã đắc tội với Trịnh Hiểu Ngãi, trong lòng đang không phải tính toán làm sao, cho nên vừa trông thấy Trịnh Mẫn Lượng, sắc mặt của ông liền trầm xuống .
- Lão Trịnh, đêm hôm khuya khoắt, có chuyện gì không thể để ngày mai nói được sao?
Giọng nói của Chu Hồng Quân ra vẻ không cao hứng.
- Hiệu trưởng Chu, tôi tới gặp ông là để thừa nhận sai lầm, tôi không nên ở bên ngoài trường xử lý lớp dạy thêm, cho nên …hiệu trưởng Chu… tôi… . . .
- Lão Trịnh à, ông suy nghĩ cái gì vậy? Giờ có nói với tôi cũng là vô dụng, họ Đinh kia đã nói rất rõ ràng, ngày mai lão đến phòng thanh tra giáo dục khai rõ ràng đi, tôi biết lão Trịnh là loại người thành thật, những năm vừa qua lão ở bên ngoài xử lý lớp học dạy thêm cũng kiếm không ít tiền, bây giờ chịu khó tiêu tốn chút đi, sau khi qua qua cái chuyện này, thì kiếm về lại sau.
Chu Hồng Quân cho rằng Trịnh Mẫn Lượng là không muốn xuất tiền ra đút lót, nên mới đến đây cầu lấy với mình, vì vậy Chu Hồng Quân ra một chủ ý, để cho Trịnh Mẫn Lượng đi đến đút lót Đinh Nhị Cẩu.
- Nhưng tôi thì không quen biết cái họ Đinh kia, cho nên mới đến tìm hiệu trưởng Chu mà.
Trịnh Mẫn Lượng lại tưởng rằng Chu Hồng Quân không muốn giúp, cho nên từ trong túi hoa quả, lấy bọc tiền đem ra, mặc dù là gói tiền lại bằng tờ báo đấy, nhưng nhìn thì thấy một chồng dày đặc .
Đúng lúc này vợ của Chu Hồng Quân mang ly nước đến mới khách , liếc mắt nhìn thấy tiền trong tay Trịnh Mẫn Lượng, vì vậy bất động thần sắc nhìn thoáng qua, giả bộ làm không có trông thấy…
- Ông Chu à, thầy Trịnh có chuyện khó khăn mới tìm đến ông, ông là hiệu trưởng cũng nên giúp giùm, với lại thầy Trịnh cũng không phải là người ngoài xa lạ , phải không?.
Vợ của Chu Hồng Quân nói như vậy là có nguyên do, năm ngoái trong trường học có làm một tòa lầu ký túc xá cho học sinh, em vợ Trịnh Mẫn Lượng là kiến trúc sư, vì vậy công trình này lọt đến vào trong tay của ông ta, là do Trịnh Mẫn Lượng đứng ra, lúc ấy Trịnh Mẫn Lượng mang dẫn theo em vợ đưa cho Chu Hồng Quân 20 vạn tiền tiền chi hoa hồng, người đứng ra thu tiền là vợ của Chu Hồng Quân, cho nên vợ Chu Hồng Quân mới nói Trịnh Mẫn Lượng không là người ngoài, ý tứ cũng đang nhắc nhở chồng của mình.
Thế nhưng lúc này đây lão bà của Chu Hồng Quân sai rồi, Chu Hồng Quân hiện tại chẳng những không muốn dính vào chuyện này, bản thân của ông ta trốn còn không kịp, thì làm sao đi giúp cho Trịnh Mẫn Lượng, vì vậy bất ngờ ông nhìn qua lão bà của mình hét lớn:
- Chuyện của đàn ông đang nói chuyện, lúc nào đến phiên bà xen vào, quay trở về trong phòng đi …
Chu Hồng Quân đột nhiên nổi giận lại làm cho Trịnh Mẫn Lượng cũng càng hoảng sợ, lão bà Chu Hồng Quân rất biết tính tình trượng phu mình, biết rõ ông sẽ không vô duyên vô cớ mà nổi giận, lúc này phụ nữ thông minh là tự im lặng rời khỏi nơi đây, nàng chính là làm như vậy.
- Lão Trịnh, thật xin lỗi, việc này tôi không giúp được lão đâu...lão tự xem mà xử lý đi.
Chu Hồng Quân nói xong, cũng không nói thêm câu nào nữa, Trịnh Mẫn Lượng thấy vậy biết là bó tay rồi, nhưng Trịnh Mẫn Lượng lại cho rằng đây là do Chu Hồng Quân thấy chết mà không chịu cứu.
Trịnh Mẫn Lượng mang theo cái túi hoa quả rời khỏi nhà Chu Hồng Quân, lúc này lão bà Chu Hồng Quân vọt ra, định chất vấn Chu Hồng Quân vì cái gì ở trước mặt người ngoài mà nạt nộ mình, nhưng khi nàng nhìn thấy khuôn mặt đầy của Chu Hồng Quân, nên không nói tiếng nào, chậm rãi đi đến bên người Chu Hồng Quân, ngồi xuống cạnh hắn, tuy nàng rất tham tài, nhưng đối với trượng phu mà nói, chồng nàng vẫn quan trọng hơn, bất cứ ai từng có tình cảm vợ chồng đương nhiên đều lựa chọn như vậy.
- Hồng Quân, xảy ra chuyện gì? Sao ông có vẻ tiều tụy quá vậy?
Nàng chỉnh sửa một chút tóc rối của Chu Hồng Quân rồi hỏi:
- Không có việc gì, bọn nhỏ đều vẫn tốt chứ?
- Đều tốt, mới vừa rồi con còn gọi điện thoại, bên nước ngoài đang là buổi sáng , chúng ta đã có cháu trai kêu nội rồi.
Lão bà Chu Hồng Quân mừng rỡ nói.
- Vậy là tốt rồi, lâu nay không phải là bà vẫn muốn đi qua nước Mỹ để thăm cháu trai, ngày mai tôi đi làm thủ tục, qua mấy ngày nữa chúng ta đi, đồ trong nhà cái nào có thể bán thì bán, không bán được thì tìm người cho đi, căn nhà này tôi sẽ tìm người bán .
- Bán nhà cửa? Xảy ra chuyện gì ? Chúng ta đi, sẽ không quay trở lại sao?
Vợ của Chu Hồng Quân chấn động .
- Tô đã đắc tội với bí thư thành ủy, sớm muộn gì ông ta cũng sẽ chơi tôi, cho nên, trong nước chúng ta không thể ở lại, tiền của chúng ta cũng đầy đủ sống nửa đời còn lại, cho nên bây giờ mạng sống là cần gấp nhất, những thứ khác đều là không quan trọng.
- Ui…? Có nghiêm trọng đến thế sao? Hồng Quân, ông đừng có làm tôi sợ
Vợ Chu Hồng Quân ngồi ở trên ghế sa lon, đôi chân có chút run rẫy không nghe theo sự sai khiến rồi.
- Không có việc gì đâu, tạm thời chưa có xảy ra chuyện, tôi vẫn đến trường, chuyện trong nhà bà hãy xử lý, tranh thủ thời gian chuyện chưa có xảy ra, chờ tôi là, xong thủ tục, chúng ta lập tức đi nga , đến lúc đó ai cũng không biết, thì chúng ta đã đến nước Mỹ rồi.
- Vâng…vâng…tôi nghe theo lời ông.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.