Chương trước
Chương sau
– Tìm em có việc à?
Đinh Nhị Cẩu mới vừa cùng Vương Hải Đào cùng mấy người thảo luận xong, còn chưa kịp nghỉ ngơi, thì điện thoại của Chu Hồng Kỳ đã gọi tới , nói là đang ở dưới phòng tiếp tân chờ hắn .
– Cũng không có việc gì, chỉ ghé thăm em một chút, công việc sắp xếp thế nào rồi?
– À.. việc này ở thị trấn thì không có chuyện gì, mới vừa rồi báo cáo qua trên huyện, các lãnh đạo trên huyện cũng không biết chuyện này, cho nên lần này mục đích cuộc hiệp đàm, bọn em cũng không có ai hổ trợ, vì thế em có cảm giác cơ hội khó mà thành công, chỉ là cố tham dự cho có mặt mà thôi.
Đinh Nhị Cẩu có chút tiếc nuối nói .
– Được hay không là do tự mình mà thôi, đi ra ngoài dạo một chút đi, nói không chừng thì biết đầu tìm được cách.
Tuy là Đinh Nhị Cẩu đáp ứng hỗ trợ, diễn vai làm bạn trai của nàng, nhưng không biết vì sao , ngay chính Chu Hồng Kỳ cũng có chút hương vị giống như là chuyện thật vậy, giống như là hôm nay, nàng không ở nhà cùng với cha mình, mà lại chạy đến nơi này để gặp hắn làm chi .
Chu Hồng Kỳ trong lòng cũng từng tự khuyên bảo chính mình, mình và hắn chỉ là quan hệ bạn bè, chuyện tối ngày hôm qua cũng chỉ là ý muốn nhất thời, nhưng từ trên người của Đinh Nhị Cẩu, nàng càng ngày càng phát hiện bóng dáng hắn lại càng giống người kia, có lẽ đây mới là nguyên nhân nàng không tự chủ được nên muốn tiếp cận với Đinh Nhị Cẩu, bởi vì người nam nhân kia cũng là giống như thế này, có bản lãnh như vậy, khuôn mặt lãng tử, có tài năng cùng ý nghĩ, nhưng nàng cũng biết rõ, Đinh Nhị Cẩu không phải là người kia .
-Cũng được, nhưng đi chỗ nào vậy ? Em nói trước, cái mấy thứ hội sở gì đó thì miễn đi, em không thích hợp những địa phương như vậy.
Đinh Nhị Cẩu nói ra, hắn bây giờ thật sự sợ Chu Hồng Kỳ sẽ đem hắn đưa đến những nơi hào nhoáng như vậy, mình cũng là một người trong chốn quan trường, như tối hôm qua giả ngây giả dại liều mạng làm một lần thì còn có thể được, nếu làm tiếp một nữa thì có thể hư mất thanh danh của mình rồi, hơn nữa, trong chốn quan trường, quân tử thì ít mà tiểu nhân thì chiếm đa số, thà đắc tội với quân tử, chứ không thể nào đắc tội với tiểu nhân, mình làm gì mà có vận khí tốt hoài mãi được …
– Yên tâm đi, chúng ta chỉ đi dạo loanh hoanh ở phụ cận gần đây thôi, thật ra chị cũng chán ghét những địa phương kia như vậy, chỉ là có đôi khi phải đi xã giao mà thôi, chắc em cũng biết, tình huống chính trị ở trên tỉnh không đơn thuần như phía dưới, tại đây rất phức tạp, cho dù là cha chị đi nữa, đối với mấy chuyện như thế này cũng là vò đầu bứt tóc, nhưng không có cách nào khác, xuất thân của chúng ta là không thể tự lựa chọn..
Chu Hồng Kỳ nói chuyện rất thấp, cũng nhân ra, nàng cũng không thích lối giao tiếp đến những nơi như thế, huống chi nàng còn là một phụ nữ.
……………………………………………………………………………………
– Anh trai của chị không thường xuyên trở về nhà sao?
– Hừ… suốt ngày cứ nghe nói là luyện binh, trong nhà chuyện gì cũng đều không quan tâm đến, hôm nay cha của chị còn mắng một trận kìa, trong mắt của hắn, chỉ có trong quân đội là quan trọng nhất, ngay cả vợ của mình cũng không màng đến.
Chu Hồng Kỳ tức giận bất bình nói .
– Vậy thì chị dâu của chị thật đúng là đáng thương.
– Đúng vậy, cho nên bình thường nếu không có việc gì, thì chị hay đi chơi với Tiếu Hàn, nhưng hình như là Tiếu Hàn giống như không phải là rất chào đón chị, cứ nói vài câu là lại bất hòa rùm beng …
– Vì cái gì, mà hai người lại có thể cãi vả với nhau như vậy?
– Tiếu Hàn bực bội ông anh của chị, chị đương nhiên là phải bên vực ông anh của mình, cho nên lại là rùm beng lên.
– Khục.. việc này thật đúng là chị sai rồi, chị nghỉ xem, nếu chị Tiếu Hàn không oán trách chồng mình với chị, chẳng lẽ lại nói với người khác, người khác biết được còn cười Tiếu Hàn, rồi không chừng còn nói lại cùng ba mẹ chị thì câu chuyện sẽ ra sao ? Thật xin lỗi, chỉ có người em gái chồng này là còn tạm được để tâm sự, chị Tiếu Hàn so với chị lớn hơn không bao nhiêu tuổi xem như là cùng trang lứa, chị cũng nên hiểu lý lẽ một chút.
Đinh Nhị Cẩu tận lực châm chước lời nói ra .
– Uả… em vì cái gì mà thay Tiếu Hàn ra mặt nói chuyện vậy?
-Em lúc nào thay mặt chị Tiếu Hàn nói chuyện đâu, em chỉ là nhắc nhở chị, nếu không chị Tiếu Hàn sẽ càng ngày càng cách xa gia đình chị, với lại nguyên nhân cũng là tại anh trai của chị, vốn là vô cùng bận rộn, nên mới không để ý đến chị Tiếu Hàn, có đúng hay không?
– Ha ha…Đinh Nhị Cẩu, tại sao trước kia chị không có phát hiện, em chính là người bạn đường của phụ nữ, nói mau …có phải hay là đã có tình nhân rồi, có tất cả là mấy người ?
Hai người vốn là đang đi dạo phía sau hoa viên của nhà khách quân đội, Chu Hồng Kỳ nhìn quanh thấy vắng bóng người, thoáng cái thò tay nắm lấy lỗ tai Đinh Nhị Cẩu, dùng sức nhéo một cái, Đinh Nhị Cẩu lập tức nhăn nhó la lên :
– Ai da, đau a… buông ra nhanh lên, bằng không em hô cứu mạng đấy.
– Em cứ hô đi, để chị xem một chút ai dám tới cứu em.
Chu Hồng Kỳ đắc ý nắm lỗ tai Đinh Nhị Cẩu kéo vào một cái đình nhỏ trang trí trong góc khuất của hoa viên.
– Thật là không có, em tự mò mẫm mà nói đấy, đừng quên em là chủ tịch thị trấn, hàng ngày trong công tác ở quê nhà tranh chấp, vợ chồng đánh nhau, hòa giải vợ chồng giận dỗi v.v…cho nên việc này cũng hiểu biết được mà.
– Thật là không có làm loạn nữ nhân?
– Thật không có, ui da.. vặn chết người rồi, tay chị nhéo mạnh quá, ui da.. mà không đúng lắm, chuyện em tìm nữ nhân thì đâu có thuộc về chị quản chứ?
Đinh Nhị Cẩu lời này đúng ra không nên nói, vì chẳng khác nào nhắc nhở với Chu Hồng Kỳ, chúng ta chỉ là thỏa thuận giả vờ trong quan hệ nam nữ, chỉ là không đùa chứ không có thật, nhưng những lời này lại làm cho tan vỡ sự tưởng tượng trong lòng của Chu Hồng Kỳ, nàng không muốn đối mặt với thực tế, thì tâm tư bị Đinh Nhị Cẩu trần trụi bóc gỡ ra.
Chu Hồng Kỳ thần sắc trì trệ, sắc mặt thay đổi, ngơ ngác nhìn mặt của Đinh Nhị Cẩu, sau đó rất lâu, Đinh Nhị Cẩu rõ ràng trông thấy hai hàng lệ từ khóe mắt Chu Hồng Kỳ chảy xuống, từng giọt nhỏ trên cái áo của nàng, thỉnh thoảng nhỏ giọt trên mặt đất.
– Chị Hồng kỳ, em không phải là ý tứ kia, em chỉ nói. . ….
– Em cái gì cũng không cần phải nói, thôi đi đi, giữa chúng ta xem như là chưa từng gặp mặt, từ nay về sau chúng ta cứ xem như là người qua đường là xong.
– Chị Hồng Kỳ, chị hiểu lầm em rồi, ý em nói là cuộc sống là cuộc sống, nó rất là thực tế, chị đừng có cứ sống ở trong ảo tưởng, chuyện này đối với chị thật là không tốt đâu, sớm muộn gì cũng có một ngày chị sẽ phát hiện ra, kỳ thật người mà chị tưởng tượng chính kia cũng không phải thật là hoàn mỹ như vậy, chị là quân nhân, choi nên so với em kiên cường hơn, chị nên đối mặt với sự thật, em không phải là người kia, em chỉ là em, không tốt như chị nghĩ đâu, cho nên trong khoảng thời gian này, em cũng rất khó chịu cho em và cả chị nữa.
Đinh Nhị Cẩu đứng ở dưới, còn Chu Hồng Kỳ đứng trên mặt tam cấp, khoảng cách rất gần, hy vọng có thể mở ra khúc mắc của nàng .
– Em đừng bảo là …hắn không có chết… hắn nhất định còn sống, nhất định hắn sẽ quay về…
– Vâng, có lẽ nếu còn sống, nhưng là hắn cũng không thương yêu chị… chỉ có một mình chị là tự nguyện mà thôi.
Đinh Nhị Cẩu từng câu nói như đâm thẳng vào tim gan của nàng, hắn cũng không muốn nói, vì biết mỗi câu đềusẽ là vô tình vạch trần đến đến vết sẹo trong tim của nàng, hắn có thể trông thấy máu me đầm đìa trong lòng của nàng, nhưng hôm nay đành phải mượn cơ hội này, hắn phải đem lời nói chất chứa trong lòng của mình nói ra, chứ nếu không thì chính mình rất có thể còn phải sắm vai người tình trong mộng của nàng không biết đến khi nào thì mới chấm dứt.
– Em nói bậy.. hắn đã từng hứa qua ..hắn yêu chị, nếu như không có hắn, thì chị đã không có khả năng còn sống sót trở về, là hắn dùng mạng của mình thay đổi mạng của chị, em đứng có nói bậy.
Hai bờ vai của Chu Hồng Kỳ không ngừng run run, nức nở .
– Cũng có thể là hắn thật sự yêu chị, cho nên mới sẽ vì chị mà chịu chết, nếu thật vậy thì hắn đã chết rồi, nếu như hắn không chết, thì nhiều năm trôi qua như vậy, hắn phải tìm tới gặp chị, nhưng là không có chuyện này, cho nên chắc chắn là hắn chết rồi, hoặc là không còn thương chị, trong hai lý do này, bất cứ là lý do nào, đều không đáng để cho chị chờ đợi thêm nữa, chị có hiểu chưa ? Chị phải sốngcho thật khỏe mạnh vui vẻ, sống cho bản thân mình, cũng sống cho sự quan tâm của những người xung quanh mình.
Đinh Nhị Cẩu đứng lên thì hai người vừa đứng ngang bằng nhau, hắn nâng mặt Chu Hồng Kỳ lên, cúi đầu nhìn thẳng vào khuôn mặt lê hoa đái vũ vô cùng xinh đẹp của người từng huấn luyện cho mình .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.